Chương 155
Thẩm Chi Hủ giống như nghe hiểu hổ trắng nhỏ đang nói gì, cong môi cười nói một cách thần bí: "Ngao Ngao đang hỏi quả tinh hạch của Đinh Thụy Bác đúng không?"
Kiều Nghệ gật đầu.
"Quả tinh hạch đó khá hiếm, lấy ra sẽ bị người ta chú ý."
Kiều Nghệ lại quên mất đây là tận thế lòng người khó lường, hơi bất cẩn thì sẽ rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục, sợi râu run lên, nghiêm túc nhìn qua Người đẹp ốm yếu.
"Grừ grừ grừ." Tôi biết rồi, cảm ơn Người đẹp ốm yếu đã nhắc nhở.
Nếu muốn sống sót lâu hơn ở tận thế này, ngoại trừ kéo Người đẹp ốm yếu đi con đường đúng đắn, cô còn phải có tầm nhìn xa hơn!
Thẩm Chi Hủ cười không nói gì, anh còn có một điều chưa nói cho hổ trắng nhỏ biết, đó chính là người bình thường hấp thu tinh hạch, sẽ có một phần trăm cơ hội đánh thức dị năng có thuộc tính giống với tinh hạch.
Giữ lại tinh hạch của Đinh Thụy Bác cũng chỉ để đề phòng người có ý định lấy tinh hạch làm loạn.
Thẩm Chi Hủ cầm số thứ tự tìm một góc vắng vẻ, sau khi để hổ trắng nhỏ xuống rồi lấy một quyển sổ và cây bút trong ba lô mang theo người, sau đó dùng bút viết xuống tinh hạch hệ mộc cấp 3 đổi lấy hai quả tinh hạch không thuộc tính cấp 3 hoặc một quả tinh hạch không thuộc tính cấp 4, rồi anh bình chân như vại ngồi trên ba lô.
Kiều Nghệ nhìn thoáng qua, chớp chớp đôi mắt tròn màu xanh lam nhạt.
"Grừ grừ grừ?" Người đẹp ốm yếu, sẽ có người giao dịch sao?
Thẩm Chi Hủ cho rằng hổ trắng nhỏ không hiểu trên quyển sổ viết cái gì, kiên nhẫn lặp lại một lần nữa, sau đó mới giải thích nói: "Tinh hạch có thuộc tính quý hơn không thuộc tính, sẽ có người tới giao dịch thôi."
Kiều Nghệ hiểu ý gật đầu.
Vị trí quầy hàng của họ rất vắng vẻ, sẽ rất ít người tới đây, nhưng tổ hợp một người một hổ quá mức hiếm lạ, cộng thêm Thẩm Chi Hủ rất đẹp trai nên có không ít cô gái may mắn sống sót cố ý đi tới, như có như không đánh giá anh.
Thẩm Chi Hủ xem như không thấy chuyện này.
Trong lúc đánh giá Thẩm Chi Hủ thì họ cũng chú ý tới quầy hàng giao dịch thứ gì, đôi mắt sáng rực, có mấy cô gái ăn mặc hở hang muốn bắt chuyện với anh, ai ngờ mùi nước hoa nồng nặc kích thích khứu giác nhạy cảm của hổ trắng nhỏ, khiến cô hắt hơi liên tục.
Thẩm Chi Hủ vốn đang có thái độ thờ ơ, nhưng sau khi nhìn thấy hổ trắng nhỏ liên tục hắt hơi thì sắc mặt lập tức thay đổi, lạnh lùng đến thấu xương, ánh mắt sắc bén như dao quét về phía mấy người phụ nữ đó.
Vẻ quyến rũ trên mặt mấy người phụ nữ đó cứng đờ, cảm giác nguy hiểm vô hình lóe lên trong đầu, biết anh chàng đẹp trai này không dễ chọc nên hoảng hốt bỏ chạy.
Sau khi các cô nàng kia đi xa, Kiều Nghệ mới dừng hắt xì, cô dùng chân xoa xoa, vẻ mặt có hơi ỉu xìu.
"Ngao Ngao, em vẫn ổn chứ?" Thẩm Chi Hủ có hơi đau lòng, ôm hổ trắng nhỏ vào trong lòng và dùng khăn tay sạch lau cho cô, cái mũi ươn ướt.
Kiều Nghệ lắc đầu ý bảo mình không sao.
Cũng bởi vì cảnh tượng này nên rất nhiều người đã biết Thẩm Chi Hủ giao dịch thứ gì, có mấy dị năng giả hệ mộc tìm tới, nhưng bọn họ không có nhiều tinh hạch không thuộc tính cấp 3 như vậy, nên muốn dùng tinh hạch không thuộc tính cấp 2 để trao đổi với Thẩm Chi Hủ.
Nhưng bọn họ muốn lợi dụng Thẩm Chi Hủ, đề nghị là dùng hai viên tinh hạch cấp 2 trao đổi tinh hạch hệ mộc cấp 3.
Điều này lại khiến Kiều Nghệ tức giận không chịu nổi, đôi mắt tròn trợn trừng mấy dị năng giả hệ mộc đó.
Thẩm Chi Hủ gãi gãi cằm của hổ trắng nhỏ trấn an, làm ngơ trước lời đề nghị của đám dị năng giả hệ mộc muốn lợi dụng anh.
Điều này khiến mấy người có dị năng cao ngạo tức giận quá mức, bắt đầu nói năng thô lỗ.
Kiều Nghệ không chịu được khi người khác chửi bới Người đẹp ốm yếu, hung hăng hà hơi về phía họ.
(Thẩm Chi Hủ: Vợ chở, vợ che!) (*
 ̄︶ ̄)