Chương 310
Thẩm Chi Hủ nghe không hiểu, nhưng anh biết hổ trắng nhỏ đang trả lời mình. Anh cũng không thực sự muốn có một con số chính xác vì trong lòng anh cũng tự biết rõ.
“Phù, moi xong đợt thứ hai rồi, bây giờ đi moi tiếp đợt thứ ba.”
Zombie đợt thứ ba là zombie trẻ em, cấp độ cơ bản đều là cấp 3, trong đó còn có vài zombie trẻ em đã thức tỉnh dị năng.
“Ngao Ngao giải quyết hết đám zombie trẻ em này đó hả? Giỏi quá đi.” Thẩm Chi Hủ không quên khen ngợi cô.
“Grào grào…” Chứ còn gì nữa! Tôi cũng đóng góp lớn lao mà!
Kiều Nghệ đắc ý đến nỗi từng sợi râu đều đang rung lên.
Zombie trẻ em ít hơn zombie động vật, tổng cộng chỉ có 53 con cho nên động tác của Thẩm Chi Hủ nhanh hơn.
Sau khi moi xong, Thẩm Chi Hủ nhanh chóng moi ra tinh hạch của con zombie nữ và zombie hệ tinh thần.
Tinh hạch của zombie nữ là màu vàng cấp 5, bên trong có dòng ánh sáng màu vàng chuyển động, cực kỳ đẹp mắt. Đương nhiên đẹp mắt nhất vẫn là tinh hạch của zombie hệ tinh thần, nó có màu bạc, màu bạc chuyển động dưới ánh mặt trời rất rực rỡ.
"Kết thúc công việc."
Thẩm Chi Hủ đứng dậy, duỗi cơ thể mỏi nhừ.
“Grào grào…” Người đẹp ốm yếu vất vả rồi!
Kiều Nghệ chủ động tiến lại gần, cọ cọ bắp chân của Người đẹp ốm yếu.
Sau đó dường như cô lại nghĩ đến điều gì, lại Grừ grừ đặt câu hỏi cho anh.
“Grào grào…” Đúng rồi, không phải nói là trước đó khu vui chơi có hơn 1000 zombie à? Tại sao lại có chưa đến 500 con?
Kiều Nghệ tò mò không thôi.
Thẩm Chi Hủ cất tinh hạch vào không gian, rửa tay uống vài ngụm nước khoáng cho nhuận cổ.
“Ngao Ngao đang nói gì đấy?” Thẩm Chi Hủ hỏi.
Kiều Nghệ lặp lại câu hỏi vừa rồi một lần nữa, đồng thời còn khua tay múa chân vài cái.
Sau một lúc lâu, Thẩm Chi Hủ mới hiểu ra.
“Ngao Ngao đang hỏi tại sao lại có ít zombie như thế, đúng không?”
Đúng rồi đúng rồi!
Kiều Nghệ vội vàng gật đầu không ngừng.
“Chắc là Ngao Ngao biết zombie tăng cấp như thế nào đúng không?”
“Grừ grừ…” Giống như chúng ta ấy hả?
“Zombie thăng cấp cũng cần tinh hạch như dị năng giả, đương nhiên máu thịt con người cũng có thể làm cho chúng thăng cấp, chỉ là không nhanh được bằng tinh hạch thôi. Khi không có con người, zombie muốn thăng cấp chỉ có thể dựa vào đồng loại. Khu vui chơi ít zombie như vậy là bởi vì chúng nó đã tự tàn sát lẫn nhau, còn lại đám zombie này là con zombie hệ kim cấp 5 kia có thể điều khiển.”
Kiều Nghệ không nghĩ tới điểm này, trong lòng run lên.
Cho nên đám zombie cũng tồn tại quy tắc cá lớn nuốt cá bé sao?
"Đương nhiên, cái này chỉ trong tình huống không có loài người. Nếu có con người thì chúng sẽ có khuynh hướng săn giết con người.”
Kiều Nghệ hiểu rõ, chỉ cảm thấy tận thế thật khắc nghiệt.
Cô không khỏi nghiêng người lại gần Người đẹp ốm yếu.
Thẩm Chi Hủ hơi động lòng, xoa tai hổ trắng nhỏ.
“Ngao Ngao sợ hãi à?”
“Grừ grừ…” Đúng thế.
Sự khác nghiệt này đã phá vỡ nhận thức hai mươi năm ở đời trước của Kiều Nghệ, nhưng cô sẽ không cảm thấy tiếc cho bản thân. Cô chỉ muốn cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn, thích nghi với thế giới để hổ mẹ và cả Người đẹp ốm yếu đều có thể sống thật tốt, sống thật lâu thật lâu.
"Đừng sợ, có tôi ở đây mà.” Thẩm Chi Hủ không khỏi ôm lấy cơ thể hổ trắng nhỏ, nghiêng mặt cọ cọ vào đôi tai tròn nhỏ của cô.
Một người một hổ lặng lẽ yên tĩnh một lúc, cho đến khi hổ mẹ quay lại. Nó nhìn thấy bọn họ ôm nhau thì gầm nhẹ lên một tiếng.
Kiều Nghệ lấy lại tinh thần, thoát khỏi vòng tay của Người đẹp ốm yếu.
“Grào grào…” Mẹ! Mẹ về rồi hở!
Trong vòng tay Thẩm Chi Hủ trống rỗng, không hiểu sao anh lại cảm thấy mất mát. Nhưng khi anh nhìn hổ trắng nhỏ, cảm giác mất mát đó lại không cánh mà bay.
Lần này hổ mẹ không ghét bỏ nhóc con lại gần nữa. Khi cô tới gần, nó cũng đi ra ngoài.
Ủa?
Mẹ có ý gì vậy?
Kiều Nghệ không khỏi quay đầu lại nhìn Người đẹp ốm yếu.