Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 336

Chương 336
“Ngao Ngao mau bổ sung dị năng đi.”

Kiều Nghệ không từ chối, móng vuốt cô đè lên lòng bàn tay của Người đẹp ốm yếu, từ từ hấp thụ năng lượng từ tinh hạch.

Đường Vũ ở cách đó không xa, nhìn thấy một màn này thì con ngươi rung động vì kinh ngạc.

4, tinh hạch cấp 4!

Thẩm Chi Hủ vậy mà lại cho hổ trắng nhỏ hấp thụ tinh hạch cấp 4!

“Đường Vũ, cô đang nhìn cái gì vậy?”

Đứng ở bên cạnh Đường Vũ là một người đàn ông hơi mập, anh ta thuận thế nhìn sang, thấy cô đang nhìn Thẩm Chi Hủ, giọng điệu có hơi chua xót.

“Cô đừng nhìn nữa, người ta không nhận ra cô đâu.”

“Ngô Thụy Hoa, anh không nói thì người khác cũng không bảo anh câm đâu!” Đường Vũ bị anh ta nói như vậy thì vẻ mặt có hơi khó coi, khẽ quát lên.

Ngô Thụy Hoa mím môi, anh ta thích Đường Vũ từ rất lâu rồi, ngoài sáng trong tối không ngừng theo đuổi cô ấy. Khoảng thời gian trước thái độ của cô ấy với anh ta đã buông lỏng hơn, thì bọn họ lại gặp Thẩm Chi Hủ, thái độ của cô ấy đối với anh ta lại trở về như lúc ban đầu.

Anh ta có thể nhìn ra được Đường Vũ thích Thẩm Chi Hủ, cho nên mới không thèm để ý đến anh ta.

“Tôi nói không đúng sao? Anh ta đâu có muốn ôn lại chuyện cũ với cô!” Ngô Thụy Hoa khẽ hừ một tiếng: “Có lẽ hai người cũng chả có tình cảm xưa gì cả.”

Vẻ mặt Đường Vũ vô cùng khó coi, cô ấy không muốn nói thêm một câu nào với Ngô Thụy Hoa nữa, nhanh chóng đi về phía Thẩm Chi Hủ.

“Ngao Ngao, em cảm thấy thế nào rồi?”

Sau khi hấp thụ xong một quả tinh hạch cấp 4, Kiều Nghệ cảm thấy mình dường như muốn đột phá, cô từ từ nhắm mắt lại cảm nhận dị năng ở bên trong cơ thể mình. Hết đợt dị năng này đến đợt dị năng khác không ngừng va chạm ở bên trong cơ thể Kiều Nghệ, năng lượng tràn ra ngoài đều bị Thẩm Chi Hủ dùng lực không gian vây lại, không để cho người ngoài phát hiện.

“Thẩm…”

Đường Vũ vừa mới đi tới gần Thẩm Chi Hủ, cô ấy đang muốn gọi anh, thì anh đang ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng như bằng đã chặn những lời nói còn sót lại của cô ấy.

Ầm

Kiều Nghệ nhắm hai mắt lai, cô loáng thoáng nghe được âm thanh thứ gì đó vỡ ra, sau đó dị năng trong cơ thể cô chớp mắt trở nên dồi dào, khiến cổ họng cô phát ra tiếng ừng ực vì thoải mái.

“Chúc mừng em.”

Thẩm Chi Hủ biết hổ trắng nhỏ đã thăng cấp thành công, cho nên cũng thu hồi lực không gian của mình, cười nói vui vẻ với cô.

Nụ cười của Thẩm Chi Hủ khiến Đường Vũ luống cuống, cô ngây ngốc nhìn anh, hai má đột nhiên ửng đỏ.

“Grừ grừ” Người đẹp ốm yếu tôi thăng cấp rồi!

Kiều Nghệ mở mắt ra, kêu gầm gừ rồi rúc vào ngực của người đẹp yếu cọ lung tung. Sau khi cọ xong, cô nghĩ tới hổ mẹ, lại chui ra khỏi ngực Người đẹp ốm yếu, tung tăng đi tới trước mặt hổ mẹ, gầm gừ chia sẻ niềm vui thăng cấp với mẹ của mình.

Hổ mẹ nhìn hổ con đầy cưng chiều, chiếc lưỡi dày nghiêm túc liếm đầu hổ con, dường như đang chúc mừng con mình.

"Thẩm Chi Hủ..." Đường Vũ khẽ gọi anh.

Thẩm Chi Hủ nghe thấy giọng nói của Đường Vũ, nụ cười không thay đổi, ánh mắt vẫn đặt ở trên người hổ trắng nhỏ: “Có chuyện gì sao?”

“Sau khi rời khỏi kho lương thực… Cậu có dự tính gì không?” Đường Vũ do dự hồi lâu cuối cùng cũng hỏi.

“Chuyện này không liên quan tới cô.”

Sao lại không có liên quan chứ!

Đường Vũ suýt chút nữa đã bật thốt lên những lời này, nhưng đã nhanh chóng nuốt ngược trở lại.

“Cậu không trở về căn cứ Hoài Long sao?”

Thẩm Chi Hủ không trả lời.

Đường Vũ cắn môi, cảm thấy đau lòng vì thái độ lạnh lùng của Thẩm Chi Hủ.

“Tiểu Vũ.”

Đường Vũ nghe thấy tiếng gọi của Lâm Tiêu Uyển, lưu luyến liếc mắt nhìn Thẩm Chi Hủ vài lần rồi mới mất mát rời đi.

Niềm vui thăng cấp của Kiều Nghệ vừa qua, cô đã phát hiện ra cây non mini cũng đã học được hành động moi tinh hạch của người khác, nó vươn những cành cây lớn cắm vào đầu con chuột biến dị, lấy tinh hạch ra khỏi con chuột biến dị.

 


Bình Luận (0)
Comment