Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 435

Chương 435
Đúng là đồ nhát gan!

Làm sao mày vẫn còn có thái độ ngang ngược như vậy khi ở thành phố Hồng Diễn?

Kiều Nghệ lắc đầu, không nhìn cây non mini nữa.

Hổ mẹ ngừng lại, đánh giá tình huống xung quanh bằng đôi mắt hổ sáng ngời.

Cây non mini cũng leo xuống khỏi vai của hổ trắng nhỏ, tò mò đi lại khắp mọi nơi.

Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ đi vào trong rừng, cho nên Kiều nghệ cũng không có ngăn cản cây non mini: “Mày đi chơi đi, nhớ không được đi chơi quá lâu nha, Người đẹp ốm yếu đã nói rồi không được đi quá một tiếng á.”

Kiều Nghệ nói xong giơ tay trái lên liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ đeo tay màu xanh da trời ở trên cổ tay, đây là Người đẹp ốm yếu cho cô, còn giảng giải cho cô biết như thế nào là thời gian.

Những thứ này thật ra không cần Người đẹp ốm yếu dạy thì cô cũng biết mà, nhưng ngày hôm đó nhìn thấy Người đẹp ốm yếu rất nghiêm túc, đẹp trai theo một cách rất khác, cô bị sắc đẹp mê hoặc nên không từ chối, kiên nhẫn nghe Người đẹp ốm yếu giảng giải, cuối cùng còn được Người đẹp ốm yếu khen ngợi, khiến cô xấu hổ.

“Chúng ta từ lúc lên đường đến giờ đã tốn mười phút, lúc về cũng mất mười phút, cho nên chúng ta chỉ còn bốn mươi phút thôi.”

Không biết hổ mẹ và cây non mini có hiểu hay không, Kiều Nghệ vẫn giải thích như vậy.

Lá cây của cây non mini run rẩy mấy cái, mặc dù cái hiểu cái không nhưng vẫn thể hiện là mình đã biết, sau đó bộ rễ động đậy, tiếp theo nhanh chóng biến mất như một làn khói.

Kiều Nghệ không nhịn được mà bật cười, sờ sờ lỗ tai hổ mẹ: “Mama, mama cũng mau đi săn đi! Con có thể tự đi được.”

Hổ mẹ khẽ gầm lên một tiếng, quay đầu cọ cọ vào lòng bàn tay hổ con, lúc này mới ngẩng đầu nhìn xung quanh, giống như muốn xác nhận điều gì đó, tiếp đó chạy về hướng Đông Bắc của Kiều Nghệ.

Tốc độ của hổ mẹ rất nhanh, Kiều Nghệ chỉ có thể bắt được tàn ảnh của nó, cô không có việc gì làm bèn đi về hướng mà hổ mẹ rời đi.

Trong khi đi bộ, cô phát hiện một cây mâm xôi dại ở trên núi ở thành phố Lang, cô vui vẻ chạy tới, khi hái được khá nhiều mâm xôi cô mới nếm thử vài quả, vị chua chua ngọt ngọt vẫn như trong trí nhớ của cô. Một lát sau, cái miệng nhỏ nhắn của cô đã có màu hồng hồng vì ăn quả mâm xôi.

Ăn ngon quá.

Kiều Nghệ vừa gật đầu vừa hái quả mâm xôi bỏ vào trong ba lô nhỏ đeo trên lưng mình, cô muôn mang chúng về cho Người đẹp ốm yếu nếm thử.

Hai mươi phút sau, cây con mini đi ra ngoài một vòng đã quay trở lại, sau lưng còn kéo theo mấy cái thi thể, tất cả đều là động vật biến dị.

Kiều Nghệ rất vui mừng, trước đó cây non mini đều săn động vật biến dị để lấy tinh hạch cho bọn họ, thi thể cũng sẽ bị vứt sang một bên, sau đó nó được cô giáo dục đã trở nên thông minh hơn, biết kéo xác động vật trở về.

“Cây nhỏ giỏi quá.” Để khích lệ cây non mini, Kiều nghệ còn lấy ra một cái tinh hạch không có thuộc tính cấp ba từ trong ba lô trên lưng của mình ra đưa cho nó.

Cô còn chưa đưa tới trước mặt nó, thì cành của cây non mini đã nhanh chóng lấy tinh hạch từ trên tay cô, tốc độ rất nhanh, cứ như nó chậm một chút thì cô sẽ thu tinh hạch kia lại.

Kiều Nghệ tức giận bĩu môi: “Có ai giành với mi đâu!”

Cây non mini không quan tâm tới những gì mà hổ trắng nhỏ nói, cẩn thận đặt tinh hạch vào bên trong chậu hoa của mình.

 


Bình Luận (0)
Comment