Chương 447
Kiều Nghệ cẩn thận nhìn những người ở phía sau Cố Hựu Kỳ, cả nam và nữ tổng cộng có hai mươi tám người, trong đó có mười tám người nam, mười nữ, hầu hết đều đã tham gia nhiệm vụ thanh trừ lần này, Kiều Nghệ cũng coi như biết bọn họ.
“Anh tới rồi.” Cố Hựu Kỳ hất cằm về phía Thẩm Chi Hủ.
Thẩm Chi Hủ hờ hững ừ một tiếng.
“Vậy chúng ta lên đường sớm thôi.” Cố Hựu Kỳ chỉ gọi Thẩm Chi Hủ tham dự lần hành động này, nếu anh đã đến thì thời gian lên đường sẽ sớm hơn dự kiến.
Thẩm Chi Hủ không có ý kiến gì cả.
Cố Hựu Kỳ thấy vậy thì gọi đội ngũ ở phía sau lên xe, một nhóm tám xe từ từ rời khỏi phạm vi căn cứ Hoài Long.
Trong suốt chặng đường mọi người không hề nghỉ ngơi, chạy xe suốt bốn tiếng đồng hồ, cuối cùng Cố Hựu Kỳ bảo tất cả dừng lại ở một khu phục vụ cũ nát không có bóng người.
Cố Hựu Kỳ xuống xe trước, để Nhan Dục Chương quản lý đội ngũ còn anh ta thì đi về phía Thẩm Chi Hủ.
“Anh vẫn ổn chứ?” Khi Cố Hựu Kỳ tới thì Thẩm Chi Hủ đang ngửa đầu uống nước, hầu kết lên xuống theo từng hành động nuốt của anh.
Chậc, không thể không nói, người này lớn lên không chỉ đẹp trai, mà khi uống nước cũng hấp dẫn như vậy.
Thẩm Chi Hủ không biết Cố Hựu Kỳ đang âm thầm mắng yêu mình, anh uống nước xong liếc mắt nhìn Cố Hựu Kỳ.
“Tôi vẫn ổn.”
Cố Hựu Kỳ nhướng mày, nhìn anh bằng dáng vẻ không quá tin tưởng nói: “Bây giờ vẫn ổn, còn buổi chiều? Anh thật sự định lái xe cả ngày à?”
Trái tim Kiều Nghệ cũng nhấc lên.
Trước đó có Cao Hoằng Khải, Người đẹp ốm yếu và anh ta thay phiên nhau lái xe, cho nên cũng không quá mệt mỏi, bây giờ ở cùng với đám người Cố Hựu Kỳ, Người đẹp ốm yếu cũng chỉ quen biết một chút đối với Cố Hựu Kỳ, chẳng lẽ người này muốn đi cùng một chiếc xe với mình?
“Anh có ý tưởng gì không?”
Hai mắt Cố Hựu Kỳ sáng lên: “Tôi không thể rời khỏi đội ngũ của mình, tôi để Chương Tử đi cùng với mọi người được không?”
Chương Tử chính là Nhan Dục Chương bạn từ khi còn nhỏ của Cố Hựu Kỳ, trong đầu Thẩm Chi Hủ hiện lên một gương mặt quen thuộc, thì ừm một tiếng coi như đồng ý.
Kiều Nghệ cũng len lén thở phào nhẹ nhõm, có thêm một người nữa, Người đẹp ốm yếu sẽ thoải mái hơn nhiều.
“Được rồi, bây giờ tôi sẽ đi nói với Chương Tử, đợi một lát nữa cậu ấy sẽ tới đây.” Cố Hựu Kỳ nói xong đang chuẩn bị rời đi, nhưng dường như nghĩ ra đều gì đó, anh ta lại thu chân về, cười tủm tỉm, điều này khiến Kiều Nghệ cảm thấy anh ta có chuyện gì đó mờ ám.
“Anh còn có chuyện gì nữa à?” Thẩm Chi Hủ cũng cảm thấy nụ cười của Cố Hựu Kỳ có hơi ngốc nghếch, khẽ cau mày.
“Lát nữa buổi trưa mọi người ăn món gì vậy?”
Thẩm Chi hủ còn tưởng rằng Cố Hựu Kỳ muốn bao cơm trưa cho bọn họ, bèn xua tay nói: “Không cần phải chuẩn bị cho chúng tôi đâu, chúng tôi tự nấu được.”
Đương nhiên là anh ta biết chuyện này.
Anh ta cũng đâu có ý định chuẩn bị? Anh ta chỉ muốn biết trưa nay đám Thẩm Chi Hủ ăn gì thôi!
“Vậy buổi trưa các anh ăn gì?
Lần này Thẩm Chi Hủ đã cảm nhận được có gì đó không ổn, tên nhóc này… Định làm gì vậy?
Anh nheo mắt, che giấu sự u ám ở trong mắt mình: “Buổi trưa chúng tôi ăn mì thịt bò.”
Cố Hựu Kỳ còn chưa kịp phản ứng lại thì Kiều Nghệ ngồi ở ghế bên cạnh tài xế đã kêu lên: “Oa, mì thịt bò! Có phải là thịt bò tươi mà hôm qua chúng ta mới xử lý không?”