Chương 475
Cơn hứng khởi nhanh chóng dâng lên, cô hô to một tiếng: “Người đẹp ốm yếu ơi, đưa kéo cho tôi!”
Cây non mini: [...]
Cây non mini kinh hãi, nhanh chóng nới lỏng cành cây đang quấn quanh cổ tay của hổ trắng nhỏ rồi trốn biệt tích ở trong góc, vô cùng kháng cự đề nghị của cô.
Này nhóc, cái dáng vẻ lóng ngóng đó của cô mà cũng đòi cắt tỉa cho tôi á?
Kiều Nghệ cố gắng không để khóe miệng mình nhếch lên.
“Ngao Ngao, tôi tìm được rồi, em có muốn nữa không?”Giọng nói của Thẩm Chi Hủ truyền đến.
"Không cần đâu, cây non sợ quá chạy rồi."
Thẩm Chi Hủ mỉm cười cất kéo đi.
Nhan Dục Chương lẳng lặng nhìn cảnh tượng này cảm thấy thế giới thật huyền ảo, thực vật biến dị cấp 6 bị bạn nhỏ Kiều Nghệ bắt nạt, đã thế còn không đánh trả! Nếu cậu ta nói ra thì làm gì có dị năng giả nào tin chứ!
Không có cây non mini chen ngang, Kiều Nghệ tiếp tục chải lông cho hổ mẹ đang say ngủ.
...
Hang Tiêu Tiền không ở gần căn cứ Phù Ương mà nằm ở khu nghỉ dưỡng ngoài ngoại ô Tinh Sa, nếu không có Thạch Ngọc Cầm dẫn đường có lẽ bọn họ cũng không biết ở thành phố Tinh Sa còn có một nơi như vậy.
Vào lúc chạng vạng, họ đã đến được khu nghỉ dưỡng Tinh Sa hay còn được gọi là hang Tiêu Tiền.
Lối vào được canh gác nghiêm ngặt, trong tay đám bảo vệ có cả súng.
Trông cũng ra dáng đấy.
Cố Hựu Kỳ đang ngồi trong xe nhíu mày rồi nhìn theo Thạch Ngọc Cầm xuống xe thuần thục nói chuyện với đám bảo vệ, còn đưa tinh hạch cho bọn họ, chỉ chốc lát sau, bọn họ đã được cho qua.
"Các anh vào đi, cứ đi theo xe của chúng tôi."
Khu nghỉ dưỡng của thành phố Tinh Sa có diện tích hơn 300 ngàn mét vuông, có thể coi là một căn cứ nhỏ.
Trước tận thế, khu nghỉ dưỡng của thành phố Tinh Sa còn có khu vực khách sạn, khu vực ngâm nước nóng, khu vực ăn uống, khu vực giải trí, khu vực tập thể hình vân vân và mây mây.
Sau tận thế, nơi này đã được người sáng lập hang Tiêu Tiền dọn sạch lũ zombie, khu vực khách sạn sáp nhập với khu vực ăn uống liền kề trở thành nơi ở của những người sống sót, khu vực suối nước nóng và khu vực tập thể hình trở thành nơi để những người sống sót vui chơi hay còn được gọi là khu vực giải trí, còn khu vực giải trí ban đầu đã trở thành khu vực buôn bán.
Xe của Cố Hựu Kỳ đi theo phía sau Thạch Ngọc Cầm, anh ta liếc sơ qua cảnh tượng bên ngoài cửa kính, cảm thấy hang Tiêu Tiền này chính là nơi mà những người sống sót có thể tự do hưởng lạc nhưng nếu chìm đắm quá sâu, e là bọn họ cũng cách chết không còn xa.
Anh ta có chút khinh bỉ nhưng ngoài mặt không hề để lộ chút gì.
Thạch Ngọc Cầm dẫn Cố Hựu Kỳ và những người khác đến bãi đậu xe sau đó đưa họ về khách sạn.
"Oa, đây là hang Tiêu Tiền ư?"
Trong hang Tiêu Tiền có rất ít trẻ con vì thế những người sống sót đi qua đều nhìn cô nhiều thêm vài lần, sau khi thấy Kiều Nghệ là một đứa bé xinh xắn đáng yêu được chăm sóc chu đáo thì ánh mắt bọn họ nhìn cô trở nên ghê tởm đáng khinh.
Thẩm Chi Hủ lạnh lùng quét mắt nhìn những người xung quanh rồi cúi người xuống bế hổ trắng nhỏ ở bên cạnh vào lòng.
"Sao dzạ?"
"Ngoan, để tôi bế em, nơi này không an toàn."
Kiều Nghệ không hề giãy giụa, cô cũng nhận thấy ở đây có rất nhiều ánh mắt ác ý đang nhìn mình.
Có tên ôn thần Thẩm Chi Hủ ở đây dọa cho sợ vỡ mật, mấy ánh mắt ác ý kia tản đi rất nhiều, nhất là khi nhìn thấy bọn họ không đến đây một mình mà đi theo cả đoàn người, đám người kia dù muốn làm gì thì cũng phải cân nhắc kỹ càng.