Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 512

Chương 512
“Gì cơ? Thực vật biến dị cũng có thể nuôi dưỡng được á?”

Tiếng kêu của Ngụy Nhuận đã thu hút sự chú ý của Cố Hựu Kỳ, anh ta lau lau mồ hôi trên trán. Gương mặt tuấn tú hơi tái nhợt bởi vì tiêu hao quá nhiều dị năng, lúc này đang cầm tinh hạch cấp 4 để hồi phục dị năng.

“Động vật biến dị có thể chăn nuôi, sao thực vật biến dị lại không được?”

Phản ứng đầu tiên của Ngụy Nhuận là sửng sốt, sau đó nhìn sang thì thấy một người đàn ông xa lạ, nhìn kỹ lại mới nhận ra là dị năng giả hệ lôi đã góp sức nhiều nhất trong trận chiến vừa rồi. Vì thế thái độ đối với anh ta cũng trở nên ôn hòa: “Anh ở cùng với Thẩm Chi Hủ hả?”

Mặc dù cậu ta không biết anh ta là ai, nhưng giọng điệu của dị năng giả hệ lôi hình như có quan hệ rất tốt với Thẩm Chi Hủ mà đại ca nhắc đến.

“Đúng thế.” Cố Hựu Kỳ nhướng mày mỉm cười, còn chỉ chỉ vào đại thụ che trời đã ngừng lay động: “Đây là của Thẩm Chi Hủ chúng tôi nuôi, còn là bạn của Tiểu Nghệ.”

Tiểu Nghệ? Đó lại là ai nữa?

Ngụy Nhuận còn chưa kịp phản ứng thì Sở Thiên đã phát hiện điều khác thường: “Thẩm Chi Hủ và Kiều Nghệ đâu rồi?”

“Hả?” Cố Hựu Kỳ khẽ giật mình.

Kiều Nghệ vẫn đang ở trên người cây non mini nghe thấy câu hỏi của gã, bèn vỗ vỗ vào người cây non mini, ra hiệu bảo nó đặt mình xuống dưới.

Vì vậy, đoàn người Sở Thiên chứng kiến một cái cây đại thụ biến dị toát ra khí tức cấp cao cẩn thận đặt một cô bé và một con hổ trắng lớn xuống. Thân thể của nó cũng từ từ thu nhỏ lại, đến khi cao khoảng 10cm mới dừng. Kế tiếp, trước ánh mắt của tất cả mọi người, bộ rễ của nó bước đi, leo lên người bé gái, cuối cùng vùi mình vào ba lô sau lưng bé gái rồi không nhúc nhích nữa.

Ai nấy đều nhìn đến ngây người, gần như không ai dám mở miệng.⊙_⊙

Vẫn là Kiều Nghệ nhìn Sở Thiên, trả lời câu hỏi ban đầu của gã: “Người đẹp ốm yếu đi giải quyết tên cầm đầu, anh ấy hẳn sẽ quay về nhanh thôi.”

Tên cầm đầu?

“Là Vân Trác Việt sao?”

“Thẩm Chi Hủ biết Vân Trác Việt ở đâu à?”

Cố Hựu Kỳ và Sở Thiên đồng thanh hỏi.

“Chắc là Vân Trác Việt thì phải.” Kiều Nghệ xoa xoa dái tai: “Về phần tại sao Người đẹp ốm yếu biết gã ta ở đâu thì tôi cũng không biết.”

Cô vừa mới nhún vai, đã nghe thấy giọng điệu bất mãn của Sở Thiên.

“Cho nên anh ta để mặc một mình em ở lại nơi này? Bản thân đi giải quyết Vân Trác Việt?”

“Đúng ời.” Kiều Nghệ gật đầu, còn chưa biết tại sao giọng nói của gã lại không hài lòng.

“Quá đáng lắm! Nếu như em gặp phải nguy hiểm thì phải làm sao?” Sở Thiên nghĩ đến đây thì sắc mặt tái mét, không hiểu sao Thẩm Chi Hủ lại vô tâm như thế, chẳng lẽ anh ta không quan tâm đến sự an toàn của em gái mình ư?

Kiều Nghệ ngây người tại chỗ, mơ hồ hiểu được gã đang quan tâm cô, bèn dịu dàng giải thích rõ: “Tôi sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu, bên cạnh tôi còn có mama và Tiểu Thụ mà.”

Hơn nữa, cô còn là một dị năng giả cấp 5, mở tấm chắn trong toàn bộ quá trình, mọi đòn tấn công đều bị nó ngăn chặn ở bên ngoài, có thể gặp nguy hiểm gì chứ?

Thái độ không thèm để ý đến chút nào của Kiều Nghệ khiến Sở Thiên nhíu mày, Cố Hựu Kỳ cũng hiểu ra gì đó, bèn huých huých vào cánh tay của gã.

“Đừng lo, anh thật sự đừng lo lắng, dù gì Tiểu Nghệ của chúng tôi cũng là dị năng giả cấp 5 đó.”

Mặc dù anh ta không biết dị năng cụ thể của cô là cái gì, nhưng lại biết khả năng phòng ngự từ dị năng của cô rất mạnh.

Sở Thiên và Ngụy Nhuận đều trợn tròn mắt, hoàn toàn không ngờ cô bé khoảng mười tuổi này lại còn là một dị năng giả cấp 5! Phải biết rằng toàn bộ hang Tiêu Tiền của bọn họ cũng chẳng có bao nhiêu dị năng giả cấp 5 đâu!

“Đúng đó đúng đó.” Kiều Nghệ học theo hổ mẹ dè dặt mím môi mỉm cười, lúc này cô còn nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

 


Bình Luận (0)
Comment