Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 545

Chương 545
Còn nữa, Thẩm Chi Hủ thật sự có nhiều tinh hạch cấp 5 để cho Cố Hựu Kỳ mượn như vậy sao?

“Cậu chắc chắn không phải là năm sáu viên đấy chứ?” Sở Thiên bình tĩnh lại, hỏi một cách khó nhọc.

“Tôi chắc chắn.”

Sở Thiên: "..."

Nhan Dục Chương cũng biết điều này rất khó tin, nhưng mà nghĩ tới hương vị canh mãng xà, chiếc vảy mãng xà cứng rắn thì cảm thấy tất cả mọi thứ đều đáng giá.

“Các cậu làm cái gì mà nợ nhiều tinh hạch thế?” Sở Thiên thật sự rất tò mò.

Nhan Dục Chương cũng không giấu giếm: “Trước đó Đại Bạch và Tiểu Thụ Miêu liên thủ với nhau giải quyết một con mãng xà biến dị hệ băng cấp 6, bởi vì Tiểu Nghệ sợ nên không dám ăn thịt mãng xà, cho nên đại ca của chúng tôi mới dùng tinh hạch để trao đổi thi thể của con mãng xà biến dị kia.”

Cậu ta dừng lại một lát rồi tiếp tục nói: “Đầu của con mãng xà biến dị đó cũng lớn, bây giờ chúng tôi vẫn còn chưa ăn hết.”

Nhan Dục Chương nói tới đây không nhịn được mà chép miệng một cái.

Sở Thiên hiểu, nhưng mà gã vẫn cảm thấy rất kinh ngạc với năng lực của hổ trắng lớn, mãng xà biến dị hệ băng cấp 6 đó, nghe cũng biết là rất mạnh rồi.

Gã nghĩ như vậy, vô thức nhìn về phía hổ trắng lớn, lại thấy Tiểu Nghệ đứng ở bên cạnh hổ trắng lớn không biết đang thì thầm gì đó với nó. Hổ trắng lớn thỉnh thoảng cũng sẽ gật đầu, dường như đang đáp lại Kiều Nghệ.

Cũng vào lúc này, Thẩm Chi Hủ mơ hồ cảm nhận được điều gì đó, rùng mình một cái, cụp mắt nhìn về phía hổ trắng nhỏ.

“Ngao Ngao, em ở lại đây, tôi đi ra ngoài một chuyến.”

Kiều Nghệ đột nhiên nắm lấy ống quần của Người đẹp ốm yếu: “Người đẹp ốm yếu, anh đi đâu vậy?”

“Tôi cảm nhận được có zombie hệ không gian cấp cao.” Thẩm Chi Hủ khẽ nheo mắt, luồng cảm ứng kia như có như không, chắc là cách nơi này một khoảng nhất định.

Kiều Nghệ nghe nói như vậy thì buông lỏng bàn tay đang túm ống quần của Thẩm Chi Hủ ra, mặc dù rất lo lắng nhưng vẫn ngoan ngoãn nói: “Người đẹp ốm yếu đi đi, anh phải chú ý an toàn đấy.”

“Ừm.”

Trước khi đi Thẩm Chi Hủ còn không quên nói một tiếng với Cố Hựu Kỳ.

Hai người nhìn Thẩm Chi Hủ rời đi, lại thấy Kiều Nghệ lộ ra vẻ lo lắng nhìn chằm chằm theo bóng lưng của Thẩm Chi Hủ, Sở Thiên mềm lòng đi tới bên cạnh, gã muốn sờ đầu cô nhưng lại lo làm cô sợ cho nên chỉ dám dịu dàng an ủi: “Tiểu Nghệ đừng lo lắng, anh ấy sẽ không sao đâu.”

“Đúng vậy, Thẩm Chi Hủ rất giỏi.” Cố Hựu Kỳ cũng phụ họa theo.

Đương nhiên Kiều Nghệ biết người đẹp ốm đi rồi, nhưng cô không biết con zombie hệ không gian cấp cao kia ở cấp độ nào, nếu cấp bậc cao hơn Người đẹp ốm yếu thì phải làm thế nào bây giờ?

Cô nghĩ tới đây, lòng như thắt lại.

Sở Thiên thấy cô không yên tâm thì nhíu mày, thử thăm dò: “Hay là tôi đi theo xem thế nào?”

Hai mắt Kiều Nghệ sáng lên, cảm thấy đây là biện pháp tốt nhất, nhưng cô lại nghĩ tới việc Sở Thiên không quen biết với bọn họ, cô không muốn làm phiền người khác nên lại lắc đầu từ chối: “Không cần đâu, tôi tin một mình Người đẹp ốm yếu có thể xử lý được.”

Cố Hựu Kỳ cũng phụ họa theo: “Tôi cũng cảm thấy thế.”

Cho tới tận bây giờ anh ta vẫn chưa từng nhìn thấy Thẩm Chi Hủ bị thua bao giờ, càng chưa từng nhìn thấy dáng vẻ dốc hết sức lực để đối phó của anh, cho nên anh ta không biết năng lực chiến đấu của anh như nào. Mặc dù anh ta không biết nhưng có thể cảm nhận được Thẩm Chi Hủ rất mạnh.

Sở Thiên nhìn thấy Kiều Nghệ tin tưởng Thẩm Chi Hủ như vậy thì không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy chua xót, nhưng gã có một nghi vấn…

“Tiểu Nghệ, tại sao em lại gọi Thẩm Chi Hủ là Người đẹp ốm yếu?”

Gã muốn hỏi từ rất lâu rồi, đáng tiếc Thẩm Chi Hủ lúc nào cũng ở bên cạnh Kiều Nghệ, gã cũng không tiện hỏi vấn đề này ở trước mặt Thẩm Chi Hủ.

 


Bình Luận (0)
Comment