Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 561

Chương 561
“Con hổ trắng lớn là do các người nuôi dưỡng phải không? Nó thức tỉnh dị năng băng hệ.” Lâm Liễu dừng một chút rồi nói: “Tôi dùng tinh hạch hệ băng cấp 7 đổi.”

Tinh hạch hệ băng cấp 7!

Đồng tử trong mắt Kiều Nghệ co rụt lại, trong lòng ngo ngoe rục rịch.

Không riêng gì Kiều Nghệ kinh ngạc, mà ngay cả nhóm Thạch Hân cũng hoảng hốt khi nghe vậy.

“Chị Lâm!” Thạch Hân đột nhiên nhìn về phía Lâm Liễu.

Viên tinh hạch hệ băng cấp 7 này được Lâm Liễu suýt hy sinh cả tính mạng mới có được, bây giờ lại bị chị ấy lấy ra đổi một viên hệ hỏa cấp 6, cô ta cảm thấy chuyện này không đáng.

Lâm Liễu cong môi cười nói: “Dù sao trong đội chúng ta không có dị năng giả hệ băng.”

Nếu đã như vậy sao không lấy nó đổi viên tinh hạch mà mình cần chứ? Có lẽ một viên tinh hạch hệ hỏa cấp 6 có thể khiến Lâm Liễu tiến vào cấp 7 thì sao?

Thạch Hân há hốc mồm thở dốc, cô ta muốn nói thêm gì đó nhưng cuối cùng vẫn khép miệng lại, bởi vì bản thân cô ta biết khi Lâm Liễu đã đưa ra quyết định thì người khác có nói gì cũng không thể thay đổi được. Nếu như vậy thì không bằng yên lặng lại, không nói gì nữa đỡ phải lãng phí nước miếng.

Nhưng phía Lâm Liễu lại thấy em gái nhỏ tóc bạc mắt xanh kia nói gì tiếp, đành hỏi: “Cô nhóc thấy thế nào?”

Kiều Nghệ bình tĩnh lại rồi quay đầu nhìn Người đẹp ốm yếu ở bên cạnh, chỉ thấy sắc mặt anh vẫn thản nhiên gật đầu, lúc này cô đã hiểu suy nghĩ của anh nên quay đầu lại nói với Lâm Liễu: “Được.”

Lâm Liễu hài lòng cười cười, ánh mắt lại dừng vài giây trên người Thẩm Chi Hủ.

Đây là một người đàn ông xa lạ, từ khi nào xuất hiện một người như vậy ở căn cứ Đông Nam?

“Các người cũng là người ở căn cứ Đông Nam à? Sao lúc trước chưa từng thấy hai người?” Thi Hằng thấy giao dịch này thành công rồi, cậu ta cũng muốn giao lưu với hai người trước mặt nên cười tủm tỉm hỏi.

“Không phải.” Người trả lời Thi Hằng là Kiều Nghệ.

Thi Hằng nghe vậy thì sửng sốt, không phải là người của căn cứ Đông Nam à?

“Các người có hứng thú đến căn cứ Đông Nam không? Đãi ngộ ở đó không tệ đâu.” Đôi mắt của Thi Hằng đảo qua, đột nhiên xuất hiện ý tưởng lôi kéo: “Chúng tôi là tiểu đội Phong Lôi, nếu các người muốn đến căn cứ Đông Nam thì có thể đến tìm chúng tôi.”

Tiểu đội Phong Lôi?

Trong lòng Kiều Nghệ lặp lại cái tên này, âm thầm ghi nhớ.

Lúc này âm thanh gào rống hung mãnh của hổ mẹ vang lên, Kiều Nghệ vội vàng quay đầu lại nhìn, thì thấy hổ mẹ đã chiến thắng con zombie hệ hỏa cấp 6 kia.

Kiều Nghệ vui mừng không thèm để ý đến lời của Thi Hằng nữa mà lạch bạch chạy qua đón, sau khi cô ôm lấy hổ mẹ thì thấy da lông trên người nó có vài chỗ bị cháy đen, cô đau lòng mà duỗi tay xoa xoa.

“Mama có đau không?”

“Gào…” Không đau đâu.

Hổ mẹ vừa đáp lại vừa dùng đầu cọ cọ cổ nhóc con nhà mình.

Có vài chỗ lông hơi cứng đâm vào cổ Kiều Nghệ khiến cô hơi đau, nhưng cô không nói gì cả mà chỉ ôm chặt lấy hổ mẹ.

Thẩm Chi Hủ tiến lên đào tinh hạch con zombie hệ hỏa cấp 6 này ra.

Đôi mắt Lâm Liễu sáng ngời khi nhìn thấy viên tinh hạch màu lửa đỏ, cô ta không nhịn được mà bước đến, đồng thời còn cẩn thận lấy ra viên tinh hạch hệ băng màu xanh.

Đúng vào giây phút viên tinh hạch hệ băng xuất hiện, hổ mẹ lập tức nhìn qua.

Lâm Liễu chú ý đến ánh mắt của nó, trong lòng cô ta có hơi cảnh giác, chỉ sợ con hổ trắng lớn này đột nhiên xông tới cướp đoạt viên tinh hạch trong tay mình.

Đám người Thạch Hân phía sau Lâm Liễu cũng cảnh giác.

Tiếc là bọn họ nghĩ nhiều rồi, hổ mẹ chỉ nhìn chằm chằm vào viên tinh hạch mà nó ao ước thôi, cái đuôi phía sau nhẹ nhàng lắc qua lắc lại, nhưng không có ý định cướp đoạt nào.

“Giao dịch không?”

Lần này Lâm Liễu hỏi Thẩm Chi Hủ.

 


Bình Luận (0)
Comment