Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 582

Chương 582
Nghĩ đến đây, Kiều Nghệ kéo kéo tay Người đẹp ốm yếu, lúc anh nhìn sang liền chỉ vào mấy người kia.

Thẩm Chi Hủ nhìn theo tay cô, cũng nhận ra thân phận của những người này. Tay kia của anh vung lên, trong tay xuất hiện một chiếc điện thoại di động mới tinh, xoẹt xoẹt chụp lại mấy tấm ảnh. Cuối cùng anh còn cảm thấy chưa đủ, bèn đặt một điểm neo không gian ở trong phòng giam, sau đó dẫn hổ trắng nhỏ vào bên trong. Hai người quay lại video dài một phút, còn tập trung vào khuôn mặt của những người kia, để bọn họ xuất hiện rõ ràng trong video.

Làm đẹp lắm!

Sau khi ra khỏi phòng giam, Kiều Nghệ không nhịn được giơ ngón tay cái lên với Người đẹp ốm yếu.

Thấy vậy, Thẩm Chi Hủ với tâm trạng phiền muộn hơi cong khóe môi lên, lại đưa tay ra dùng mua bàn tay cọ cọ vào gò má non mềm của cô, bấy giờ mới cảm thấy tâm trạng trở nên tốt hơn rất nhiều.

Kiều Nghệ thoáng khựng lại, sau đó dùng gò má nhẹ nhàng cọ vào mu bàn tay anh.

Cảm xúc của Người đẹp ốm yếu không ổn, cô dỗ dành anh là được.

Đúng như dự đoán, sau khi cọ lại, Kiều Nghệ rõ ràng đã cảm nhận được tâm trạng của anh dường như đã tốt hơn.

Trong lòng cô cười hì hì, đợi anh dẫn cô đến nơi tiếp theo.

Thẩm Chi Hủ quen thuộc sở nghiên cứu này đến mức không thể quen hơn được nữa. Sau khi rời khỏi phòng giam, bọn họ đến phòng thí nghiệm. Bởi vì có dịch chuyển không gian, bọn họ gần như suôn sẻ không gặp trở ngại, dùng điện thoại di động quay lại rất nhiều tội ác của sở nghiên cứu.

Trong này cũng có những con quái vật được cải tạo từ người và thú giống như ở căn cứ Hoài Long, còn có không ít con người nằm trên bàn mổ lạnh như băng bị rút một lượng máu lớn, còn có nhà tù dùng sấm sét để nhốt những con zombie có mặt mũi xấu xí.

Kiều Nghệ ở trong sở nghiên cứu càng lâu, tâm trạng của cô lại càng trở nên ngột ngạt. Lúc cô sắp không thở nổi nữa, Thẩm Chi Hủ nhận ra điều gì đó, nhanh chóng nắm chặt lấy tay cô dịch chuyển tức thời về biệt thự lớn.

Khi trở về chỗ ở quen thuộc, cô thu hồi tấm chắn bao bọc quanh bản thân và Người đẹp ốm yếu, sau đó hít thở thật sâu.

Đôi môi mỏng của Thẩm Chi Hủ khẽ mím lại, tay nhẹ nhàng vỗ về sau lưng hổ trắng nhỏ.

Kiều Nghệ dừng lại, nghiêng người ôm lấy eo của Người đẹp ốm yếu, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào lòng anh, như thể làm vậy mới có thể được xoa dịu.

“Người đẹp ốm yếu ơi, người của sở nghiên cứu Tư Hoài thật là độc ác!”

Thẩm Chi Hủ không nói gì, đưa tay xoa xoa đầu lông xù của cô, tựa như đang im lặng an ủi hổ trắng nhỏ.

“Chúng ta nhất định phải phá sập cái tổ chức ghê tởm này!” Kiều Nghệ siết chặt nắm đấm nhỏ, cô không rét mà run khi nhớ đến những người lộ vẻ mặt tuyệt vọng nằm trên bàn mổ lạnh lẽo. Cô còn không nhịn được nghĩ, có phải cô gái xinh đẹp tuyệt trần Dương Nhu Trinh kia cũng từng trải qua tất cả những thứ này rồi hay không?

“Ừ.” Lần này, Thẩm Chi Hủ đáp lại Kiều Nghệ.

Nhận được lời hồi âm của Người đẹp ốm yếu, tâm trạng của cô đã tốt hơn nhiều. Nhưng sau khi nghĩ đến điều gì đó, cô đột nhiên chui ra khỏi vòng tay của Thẩm Chi Hủ, mà hai tay vẫn còn nắm chặt quần áo bên eo anh.

“Đúng rồi, Người đẹp ốm yếu ơi, anh có phát hiện cho dù là những người trong phòng giam, hay là người nằm trên bàn mổ, hoặc là những con quái vật người lai thú và cả zombie kia, trên cổ bọn họ đều đeo một thứ giống như vòng cổ không? Đó là cái gì?”

“Thiết bị ức chế dị năng.”

“Đó là thứ gì?” Kiều Nghệ mờ mịt.

“Tuy nói là thiết bị ức chế dị năng, nhưng cũng không phải hoàn toàn kiềm chế dị năng. Khi đeo nó lên cổ của dị năng giả, chỉ cần kiểm tra ra người đeo có sử dụng dị năng, nó sẽ phóng ra dòng điện đủ để khiến bọn họ tê liệt, khiến dị năng giả mất đi sức lực hành động trong nháy mắt, từ đó đạt được hiệu quả ức chế.”

 


Bình Luận (0)
Comment