Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 634

Chương 634
Kiều Nghệ sắp nghẹt thở, cô đứng thẳng dậy, đôi mắt màu xanh nhạt mở to đầy kinh ngạc.

“Hai người đang làm gì thế?”

Giọng nói của cô hơi lớn nên làm cho dọa hổ mẹ và cây non mini sợ hãi, thấy Kiều Nghệ đã tỉnh dậy, bọn chúng mới thả lỏng ra.

[Chào buổi sáng, hổ trắng nhỏ.]

Cây non mini lắc lư những chiếc cành trên người, đặt cho hổ trắng nhỏ một câu chào hỏi hay, nghĩ đến cô vừa buột miệng nói ra vấn đề, lại dùng cành bày ra mấy chữ một lần nữa.

[Tôi và hổ trắng lớn đang chơi]

Kiều Nghệ đỡ trán: “Đương nhiên là tao biết hai người đang chơi, nhưng sao lại chơi viên tinh hạch màu hồng thế? Đây chính là một chuyện rất nguy hiểm đó!”

Mặc dù không hiểu tại sao cái viên tinh hạch màu hồng thuộc về Dương Nhu Trinh kia sẽ dính lấy mình, mà viên tinh hạch màu hồng này thì không. Nhưng trải qua chuyện lần trước đã để lại cho Kiều Nghệ một bóng đen, ngoại trừ những lúc cần thiết, cô thực sự không muốn động vào tinh hạch màu hồng.

[Không nguy hiểm đâu.]

Cây non mini hơi nghiêng thân cây của mình, tựa như không hiểu tại sao tâm trạng của hổ trắng nhỏ lại dao động lớn như vậy.

[Cô xem này.]

Bày ra mấy chữ như vậy, cây non mini quấn viên tinh hạch màu hồng lại, rồi quơ quơ trước mặt Kiều Nghệ.

Khóe miệng Kiều Nghệ giật giật, cô không định kết thúc vấn đề này, mà đưa tay ra lấy viên tinh hạch màu hồng cây non mini quấn lại trở về, đặt trên tủ đầu giường.

“Sau này hai người chơi tinh hạch khác đi, không được chơi viên tinh hạch màu hồng này nữa.”

Mặc dù cây non mini không hiểu nhưng thấy hổ trắng nhỏ nghiêm túc như vậy, nó chỉ đành gật gật cành, biểu thị mình biết rồi.

“Đúng rồi, tối qua tao đã để tinh hạch này trong túi, hai người là ai lấy ra?

Kiều Nghệ vừa liếc mắt, cây non mini đã vội vàng dựng thẳng cành của mình, chỉ chỉ về hướng của hổ mẹ.

Ừm, là hổ mẹ lấy ra sao?

Kiều Nghệ không tin hổ mẹ sẽ nghịch ngợm như thế, cô nghi ngờ nhìn cây non mini: “Không phải là Tiểu Thụ mày xúi giục mama của tao đấy chứ?”

Cây non mini: [...]

Trời đất chứng giám, đầu năm nay nói thật chẳng ai tin cả!

[Tôi nào có chứ!!!]

Để cho Kiều Nghệ thấy rằng nó đang tức giận, cây non mini còn làm ra ba dấu chấm than hiếm thấy.

Xem ra không phải do cây non mini xúi giục rồi.

Kiều Nghệ đảo mắt, nhìn về hướng của hổ mẹ.

Dưới ánh mắt nghi hoặc của nhóc con, hổ mẹ gật gật cái đầu lớn, thể hiện là mình lấy viên tinh hạch màu hồng ra.

Thấy thế, Kiều Nghệ cũng không tiếp tục hỏi nữa, nhưng nghĩ đến tác dụng của tinh hạch màu hồng, cô lưỡng lự trong chốc lát: “Mama, mẹ đã cân nhắc kỹ chưa?”

Vừa dứt lời, cô đã nhìn thấy hổ mẹ gật gật đầu.

Trong lòng Kiều Nghệ bỗng căng thẳng hơn: “Mẹ muốn hấp thu hay là không hấp thu?”

Hổ mẹ lại gật gật đầu lần nữa.

“Mama, mẹ thực sự đã nghĩ kỹ rồi à? Mẹ muốn hấp thu tinh hạch màu hồng sao?” Kiều Nghệ sợ bản thân hiểu sai, lại hỏi thêm lần nữa.

Hổ mẹ nghiêng đầu nhìn nhóc con, tuy rằng nó không có phản ứng gì khác, có điều đôi mắt màu xanh nhạt điềm tĩnh kia đã thể hiện một cách rõ ràng nguyện vọng của nó.

Mặc dù nó không có chấp niệm quá lớn đối với việc biến thành thú hai chân, thế nhưng khi nghĩ đến sau khi biến thành thú hai chân có thể nói chuyện với nhóc con, điều này ít nhiều làm cho nó bắt đầu mong đợi.

Thấy thế, Kiều Nghệ không khỏi lo lắng: “Hấp thu tinh hạch sẽ có nguy hiểm…”

Hổ mẹ khẽ gầm lên một tiếng, biểu thị bản thân biết điều đó.

Sau đó cho cây non mini cách đó không xa một ánh mắt, cây non mini lập tức hiểu ý, vươn cành dài ra quấn cuốn sổ tới, đặt trước mặt của hổ mẹ.

Hổ mẹ dùng móng vuốt sắc nhọn khắc lên đó vài chữ.

[Không sợ.]

[Đừng lo lắng!]

Suy nghĩ một lúc, hổ mẹ lại khắc thêm mấy chữ mới.

[Bây giờ không vội]

“Hửm?” Sau khi Kiều Nghệ xem hết, có chút không hiểu nguyên do.

[Qua một khoảng thời gian nữa rồi hấp thu.]

Hổ mẹ biết qua một khoảng thời gian nữa sẽ có trận đánh trực diện phải đánh, nó định đợi trận đánh này kết thúc mới hấp thu tinh hạch.

 


Bình Luận (0)
Comment