Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 655

Chương 655
Điều này khiến Sở Thiên rất cảm động, ánh mắt nhìn Kiều Nghệ cũng trở nên nóng bỏng hơn.

Nhưng Thẩm Chi Hủ khó chịu, anh không nói gì ngăn cản ánh mắt của Sở Thiên đang nhìn Kiều Nghệ, bản thân thì vươn tay chỉnh sửa mái tóc hơi rối của cô.

Trước mặt bao nhiêu người, Kiều Nghệ hiển nhiên rất xấu hổ, đợi Người đẹp ốm yếu chính tóc xong thì cô lập tức lùi về phía sau mấy bước, lợi dụng việc giao tiếp với hổ mẹ để né tránh ánh nhìn vô tình hay cố ý của người khác.

Vào lúc này Ninh Tuyết tiến lên, đưa toàn bộ tinh hạch màu hồng thu thập được cho Thẩm Chi Hủ.

Đây là thù lào mà Thẩm Chi Hủ nhận được khi giúp đỡ họ.

Mặc dù Trần Hiển Triều và Thư Nguyệt không biết tinh hạch màu hồng này có tác dụng gì, nhưng Thẩm Chi Hủ nói muốn nó là phần thưởng thì đều đồng ý ngay, lại còn đưa cho anh rất nhiều.

“Cảm ơn.” Thẩm Chi Hủ nhận tinh hạch mà Ninh Tuyết đưa cho, đếm đếm, phát hiện có bốn viên thì kinh ngạc nhướng mày.

Cây non mini vẫn luôn quan sát hoàn cảnh xung quanh, nhìn thấy thần chết cầm tinh hạch màu hồng thì vô cùng kích động, cành cuốn lấy cổ tay của hổ trắng nhỏ khẽ kéo.

Kiều Nghệ nhìn sang.

“Có chuyện gì vậy?”

Cây non mini chỉ chì vào vị thần chết nào đó.

Kiều Nghệ cũng nhìn theo hướng ngón tay nó chỉ, bất ngờ bắt gặp đôi mắt xinh đẹp của Người đẹp ốm yếu, khiến tim cô đập lỡ một nhịp.

“Chúng ta nhìn Người đẹp ốm yếu làm gì?”

[Tinh hạch.]

Cây non mini không thể làm gì khác ngoài việc bày ra hai chữ.

Kiều Nghệ hiểu ý của cây non mini, đứng dậy đi về phía Người đẹp ốm yếu.

“Anh lấy được rồi sao?” Cô thấp giọng hỏi.

Thẩm Chi Hủ ừm một tiếng, đưa chiếc túi nhỏ đựng tinh hạch màu hồng cho Kiều Nghệ, cũng không biết vô tình hay cố ý, đầu ngón tay lành lạnh của anh khẽ chạm vào lòng bàn tay của cô, làm cô ngứa ngáy.

Tay Kiều Nghệ khẽ run, còn chưa kịp suy nghĩ gì thì cây non mini đã háo hức leo lên bả vai cô, lá cây xanh biếc khẽ cọ vào mặt cô, cô khẽ vẫy tay.

“Mày vội vàng gì chứ?”

Kiều Nghệ nói vậy, đang chuẩn bị mở chiếc túi nhỏ để xem bên trong có bao nhiêu tinh hạch màu hồng, nhưng lại nghe thấy tiếng hét đầy kinh ngạc.

“Đây, đây là thực vật biến dị đúng không?”

“Thực vật biến dị này còn có thể tự di chuyển được!”

“Má ơi, nó mang tới cảm giác khác biệt hoàn toàn với những thực vật biến dị mà chúng ta gặp trước đây! Trông nó xinh xắn và đáng yêu quá!”

Dáng vẻ hiện tại của cây non mini bây giờ quả thật rất đáng yêu, rất nhanh đã thu hút sự chú ý của tất cả những cô gái sở hữu dị năng.

Cây non mini cũng nghe thấy người khác khen ngợi mình, khẽ vươn cành vẫy vẫy giống như đang chào hỏi những người nữ có dị năng kia.

“Oa, nó đang vẫy tay kìa! Có phải nó đang chào hỏi chúng ta không?”

“Sao mà lại đáng yêu thế chứ?”

“Tôi cũng muốn có một cây thực vật biến dị ngoan ngoãn đáng yêu như vậy.”

Những giọng nói hâm mộ vang lên hết đợt này tới đợt khác, khiến Kiều Nghệ vô cùng buồn cười. Cô nhìn sang thấy cây non mini ở trên bả vai của mình đang không ngừng khoe khoang thì tặc lưỡi hai tiếng.

Hổ mẹ không đành lòng nhìn cảnh tượng này, từ từ bước tới bên cạnh nhóc con, nhẹ nhàng nâng cơ thể mình đặt hai chân lên người nhóc con, sau đó khẽ vỗ đôi chân hổ to và dày của mình nhấc cây non mini xuống khỏi vai Kiều Nghệ. Cuối cùng nó còn vỗ vỗ vai nhóc con, giống như đang phủi bụi vậy.

Cây non mini: “…”

Hổ trắng lớn thật đáng ghét!

Lần này những dị năng giả đứng xem xung quanh đều sửng sốt.

“Trời ơi, bọn chúng đang tranh sủng à? Có đúng không? Có đúng không?”

“Tôi hâm mộ muốn chết, tôi cũng muốn được động thực vật biến dị tranh sủng!”

“Quên đi, cậu có nằm mơ cũng không được như vậy!”

Đầu Kiều Nghệ đầy vạch đen, không thể làm gì khác hơn là giả vờ không nghe thấy, vội vàng mở cái túi nhỏ nhìn bốn viên tinh hạch màu hồng, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Nhiều tinh hạch màu hồng quá…

Kiều Nghệ nghĩ tới những dị năng giả hệ chữa trị có khả năng tự chữa lành, sau khi bị biến đổi tinh hạch mới bị biến thành màu hồng thì lại không vui nổi…

 


Bình Luận (0)
Comment