Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 654

Chương 654
Lời này vừa nói ra, dù là Sở Thiên hay là Kiều Nghệ đều ngây ngẩn cả người, duy chỉ có Thẩm Chi Hủ vẫn giữ bình tĩnh.

Kiều Nghệ vô thức nhìn về phía Người đẹp ốm yếu.

Ở đây, chỉ có cô biết Người đẹp ốm yếu là sống lại, vậy cũng chỉ có anh mới có thể phân biệt được lời nói của Lâm Mậu Xuân là thật hay giả.

Nhưng loại thuốc có thể làm cho người bình thường thức tỉnh dị năng này thật sự tồn tại sao?

Nhận được ánh mắt của được Kiều Nghệ, Thẩm Chi Hủ nhẹ nhàng gật đầu.

"Có thể làm cho người bình thường thức tỉnh dị năng, chắc chắn là có không?" Thẩm Chi Hủ cười như không cười nói.

"Có! Thật sự có, hãy cho tôi một ít thời gian, tôi nhất định có thể nghiên cứu ra!"

“... Thật sao?" Thẩm Chi Hủ trầm thấp cười một tiếng, bỗng dưng kéo Lâm Mậu Xuân từ trong tay Sở Thiên qua và đi đến một phòng thí nghiệm bên cạnh.

Kiều Nghệ giật mình, lập tức đi theo.

Ngay cả Sở Thiên cũng không hiểu vì sao Thẩm Chi Hủ làm vậy, vội vàng bước theo.

“Ầm"

Thẩm Chi Hủ đá văng sát cửa phòng thí nghiệm rồi ném Lâm Mậu Xuân vào bên trong.

Lâm Mậu Xuân ngã đến nổ đom đóm mắt, còn chưa kịp lấy lại tinh thần sau cơn đau thì đã nghe thấy giọng nói lạnh lẽo thấu xương của Thẩm Chi Hủ.

"Thuốc mà ông nói thuốc có thể làm cho người bình thường thức tỉnh dị năng có phải là dùng những người này để thí nghiệm không?"

Đám Kiều Nghệ vừa chạy tới phòng thí nghiệm đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc, sau đó thấy một đống xương gãy vụn.

Chỉ liếc mắt là bọn họ đã nhận ra đống xương gãy vụn này là của con người!

"Các người lại có thể dùng người để thử nghiệm loại thuốc còn chưa thành công này ư?" Sở Thiên không nén được cơn giận, vung nắm đấm lên mặt của Lâm Mậu Xuân.

Cặp kính trên sống mũi ông ta bị đánh bay, miệng cũng phun ra một ngụm máu.

"Đừng đánh tôi, đừng đánh tôi, đây cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi. Chỉ có dùng cơ thể người làm thí nghiệm mới có thể nghiệm chứng được xác suất thành công..."

Nhưng ông ta không ngờ rằng, năng lượng ẩn chứa trong thuốc đó lại mãnh liệt như vậy, chỉ uống vào một ngụm nhỏ mà những người bình thường đó đã không chịu nổi, nổ tan xác mà chết!

"Ông còn dám nói!" Sở Thiên đấm liên tiếp, trút hết sự bất mãn trong lòng.

Lúc này Kiều Nghệ lặng lẽ kéo ngón út của Người đẹp ốm yếu.

"Người đẹp ốm yếu, loại thuốc ông ta nói thật sự tồn tại sao?"

Thẩm Chi Hủ gật đầu, sau đó trả lời: "Nhưng loại thuốc này tồn tại di chứng, chỉ cần cấp bậc vượt qua cấp 5 thì sẽ bạo động dị năng, nổ tan xác mà chết."

Kiều Nghệ hít một ngụm khí lạnh.

Lúc này Sở Thiên đã thu tay lại, trong sự cầu xin tha thứ của Lâm Mậu Xuân, gã đã biết thuốc này vẫn chỉ là bán thành phẩm, chưa phải hoàn toàn thành công. Nếu muốn tiếp tục nghiên cứu thì không thể thiếu nhiều người bình thường đến nghiên cứu hơn, việc này cũng cắt đứt suy nghĩ của Sở Thiên.

Vừa nghĩ tới, gã nhấc mạnh Lâm Mậu Xuân lên: "Loại thuốc này không phải sản phẩm thành công, cũng không thể để người có dã tâm biết được. Tôi định giết ông ta diệt khẩu, mọi người có ý kiến gì không?"

Kiều Nghệ vội vàng lắc đầu.

Thẩm Chi Hủ dù không nói lời nào, nhưng sắc mặt anh đã nói rõ thái độ của anh.

"Tốt lắm." Sở Thiên nhếch miệng cười một tiếng, phớt lờ lời cầu xin thảm thiết của Lâm Mậu Xuân. Dị năng hệ ăn mòn vừa ra, máu thịt toàn thân Lâm Mậu Xuân lập tức bị ăn mòn sạch sẽ, chỉ còn lại đống xương trắng.

Sau khi phá hủy sạch sẽ những dụng cụ và tài liệu thí nghiệm ở tầng cuối cùng, lúc này Sở Thiên mới yên tâm đi tới tầng hầm đầu tiên với đám Thẩm Chi Hủ.

Vào lúc này, nhóm Ninh Tuyết, Kha Hán gây náo loạn cũng đã kết thúc, người của viện nghiên cứu đều chết hết, tất cả người bên phía Ninh Tuyết đều sống sót, bởi vì có Trần Tống là dị năng giả hệ chữa trị, vết thương của bọn họ đều được cậu ta chữa lành.

Sau khi Kiều Nghệ hội hợp cùng với họ thì lập tức gọi Trần Tống tới chữa trị cho Sở Thiên, vết thương của gã thảm đến mức ai cũng không dám nhìn.

 


Bình Luận (0)
Comment