Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 760

Chương 760
“Á...!”

Lực tinh thần tấn công vào đầu óc, có thể tưởng tượng được, giờ phút này Tạ Chấn Kiệt bị chính lực tinh thần của mình công kích lại sẽ đau khổ đến cỡ nào.

“Tao nói, đối thủ của mày là tao.”

“Mày! Đáng! Chết!” Lạc Phàm thấy Tạ Chấn Kiệt bị cắn trả đến thất khiếu* chảy máu, ham muốn khát máu trong lòng càng ngày càng mạnh mẽ. Có điều, lý trí của hắn vẫn còn, trước khi biết được rốt cuộc Thẩm Chi Hủ tấn công như thế nào, hắn không muốn tùy tiện ra tay.

(Thất khiếu: chỉ bảy lỗ trên mặt gồm hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi và miệng)

Có điều Thẩm Chi Hủ không nhịn được, thân thể khẽ động, lập tức dịch chuyển đến trước mặt Lạc Phàm. Khi hắn chưa thể phản ứng kịp, nắm đấm của anh đã giáng mặt lên mặt người kia.

Sau khi thuận lợi, Thẩm Chi Hủ lại lần nữa dịch chuyển tức thời trở về chỗ cũ.

Gò má Lạc Phàm đau nhức, nhổ ra một búng máu, đáy mắt tràn đầy vẻ hung ác.

“Tốt lắm, mày đã thành công chọc giận tao.” Dứt lời, trên người hắn bùng nổ song hệ dị năng lôi và phong, gần như tiến về phía Thẩm Chi Hủ với khí thế mạnh như chẻ tre.

Anh nhẹ nhàng mỉm cười, phản lại tất cả đòn tất công của Lạc Phàm cho đám cấp dưới vẫn đang chiến đấu anh dũng ở xung quanh hắn. Bản thân anh cũng không nhàn rỗi, bóng dáng tùy ý xuất hiện ở phương không gian này, dùng nắm đấm đánh từng phát một lên người kẻ địch.

Anh cố tình dùng thủ đoạn này để sỉ nhục Lạc Phàm.

Chẳng bao lâu sau, Lạc Phàm không chạm vào được quần áo của Thẩm Chi Hủ thì thôi, trên mặt và thân thể hắn còn có thêm không ít vết thương.

Đã rất lâu rồi Lạc Phàm chưa bực bội như thế, hắn cũng không bùng nổ dị năng hệ lôi và phong giống như lần đầu tiên nữa, mà là dùng sấm sét màu tím than bện thành một tấm lưới điện gió thổi không lọt quanh quẩn ở bên người hắn.

Ha, như này xem anh ta còn tấn công mình thế nào được?

Chỉ sợ anh ta vừa mới sáp lại gần, sẽ bị lưới điện mình bện nên biến thành một cái xác chết cháy!

“Chút tài vặt.” Thẩm Chi Hủ cười khẩy.

Anh hoàn toàn không coi hắn ra gì.

Kiếp trước, anh có thể dễ dàng xử lý Lạc Phàm cấp 10, thế thì kiếp này, anh vẫn có thể “diệt gọn” Lạc Phàm cấp 8 như thường!

Nghĩ đến đây, Thẩm Chi Hủ nhạy bén phát hiện ra Tạ Chấn Kiệt gần như hồi phục lại, đang định dùng lực tinh thần tấn công mình. Tuy nhiên gã ta chưa kịp hành động, đã cảm ứng được khí tức dị năng quen thuộc.

“Đồ không biết xấu hổ! Lại lấy hai đánh một!”

Một tiếng quát khe khẽ vang lên, Tạ Chấn Kiệt hoàn toàn không đề phòng bị sức mạnh vô hình đâm bay ra xa mấy mét.

Sau khi rơi xuống đất, gã ta chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức.

Tạ Chấn Kiệt chưa kịp giãy giụa, một nam một nữ xa lạ đã xuất hiện trước mặt gã ta ngay tức thì, chỉ một cái liếc mắt, gã ta đã nhận ra bọn họ là dị năng giả hệ tinh thần.

“Dị năng giả hệ tinh thần cấp 8 ư?”

“Ra tay!”

Ninh Tuyết và dị năng giả hệ tinh thần cấp 6 là Trương Đình do Cố Hựu Kỳ dẫn đến liếc mắt nhìn nhau, tất cả lực tinh thần đều đánh úp về phía kẻ địch.

“A, chỉ dựa vào chúng mày cũng muốn giết tao à? Mơ mộng hão huyền!” Lực tinh thần mà Tạ Chấn Kiệt thả ra biến thành một tấm chắn chống đỡ lại đợt công kích do hai người kia hợp sức.

Gã ta là dị năng giả hệ tinh thần cấp 8, cho dù có bị thương, cũng không phải là người mà hai dị năng giả hệ tinh thần có cấp bậc thấp hơn mình có thể đối chọi được!

Sự thật cũng quả thực là như thế, Ninh Tuyết và Trương Đình bắt tay nhau cũng không thể đột phá tấm chắn lực tinh thần của Tạ Chấn Kiệt. Thấy cậu ra sắp phản đòn lại, trán cả hai đều rịn ra mồ hôi mỏng bởi vì lo lắng.

Ba người trước mặt tập trung hoàn toàn đã quên mất sự tồn tại của Kiều Nghệ. Lúc tấm chắn của cô đâm thật mạnh vào tấm chắn lực tinh thần của Tạ Chấn Kiệt, đầu óc ba người chấn động. Người phản ứng dữ dội hơn vẫn là Tạ Chấn Kiệt, gã ta ọe một tiếng nôn ra một búng máu sền sệt.

“Hai người còn đứng ngây ra đó làm gì, mau ra tay đi!” Kiều Nghệ lớn tiếng quát.

 


Bình Luận (0)
Comment