Chương 808: Thôn Đường Hà (14)
Từ sau hôm Tạ Vân Nhã cầm tinh hạch rời đi thì không đến đây nữa. Từ chỗ Người đẹp ốm yếu, Kiều Nghệ biết được Tạ Vân Nhã chưa từng rời khỏi thôn Đường Hà, cô cũng không xen vào nữa, dù sao với tính cách của Tạ Vân Nhã thì chắc là không làm được chuyện chạy trốn với tinh hạch màu hồng đâu.
Vì thế, trong khoảng thời gian này cô đi theo đám hổ mẹ lên núi dạo chơi, thỉnh thoảng bắt mấy con động vật ra kiếm ăn về làm bữa ăn ngon, hoặc là dẫn cây non mini đi tìm kiếm vật tư và săn giết zombie với người của thôn Đường Hà.
Thường xuyên qua lại nên Kiều Nghệ cũng đã thân quen với người của thôn Đường Hà, càng khiến người ta bất ngờ là cây non mini còn trở thành vật cưng của thôn Đường Hà. Mọi người đều thích cưng nựng nó, nhìn nó nói chuyện dương dương tự đắc còn trêu đùa vài câu.
Kiều Nghệ vui mừng vì điều đó, còn để cây non mini ở chung với họ nhiều hơn.
Hôm nay, hổ mẹ và hổ cha đi lên núi dạo chơi như thường lệ, cây non mini cũng không cần cô đi theo, cả đám Cao Hoằng Khải ra khỏi thôn Đường Hà. Còn cô khiến người nào đó bất mãn vì suốt ngày ra ngoài rong chơi, đành phải ở nhà nhàn rỗi một ngày làm bạn với người nào đó.
"Người đẹp ốm yếu, mình xem phim đi!"
Cô nhớ trong không gian của Người đẹp ốm yếu cất rất nhiều CD, vừa hay có thể lấy ra giết thời gian.
Thẩm Chi Hủ nghe xong thì cảm thấy cũng được, lập tức lấy CD vơ vét trước đó trong không gian ra, nhiều đến mức sắp chất đầy cả căn phòng khách rộng rãi.
Kiều Nghệ oa một tiếng, lê dép lê chạy đi tìm CD mà cô thích.
"Người đẹp ốm yếu, anh muốn xem loại CD nào?" Kiều Nghệ lật lật, phát hiện cô chưa từng xem CD của thế giới này, xem ra sau này có thể thực hiện trò giải trí này nhiều hơn.
Đúng rồi, trên tầng hai của họ còn có một căn phòng trống, có thể lấy làm xem như phòng xem phim!
"Anh thế nào cũng được."
Thẩm Chi Hủ cũng không kén chọn.
"Ồ." Kiều Nghệ tìm kiếm, chợt phát hiện ra phim kinh dị!
Trời ơi, đây là thể loại trước đây cô muốn xem mà không dám xem!
Bây giờ có Người đẹp ốm yếu ở bên cạnh, cô cảm thấy mình có thể thử!
"Phim kinh dị được không?"
"Được."
Kiều Nghệ cười khà khà, chọn lấy một CD có ảnh bìa trông rất đáng sợ: "Vậy chúng ta xem phim này đi."
Thẩm Chi Hủ nhận lấy rồi xem xét, anh hơi nhướng mày: "Em không sợ à?"
Không nhìn ra Ngao Ngao của anh lại có lá gan lớn như vậy?
Kiều Nghệ ngây thơ chớp mắt mấy cái: "Chẳng phải có Người đẹp ốm yếu anh ở đây sao?"
"Ừm." Thẩm Chi Hủ đáp lại, cất đống CD chất đầy ở phòng khách vào không gian rồi kéo rèm cửa lại, phòng khách bỗng chốc tối sầm lại, lập tức có cảm giác không khí.
Thẩm Chi Hủ bỏ CD vào trong máy, sau đó trở lại trên ghế sô pha.
Anh vừa ngồi xuống thì cô gái mong manh nào đó tự động chui vào trong ngực, anh cũng thuận thế ôm eo của cô.
"Chà, nếu bây giờ có bắp rang thì cảm giác sẽ càng tuyệt vời hơn."
Thẩm Chi Hủ còn nhiều vật tư, sao lại không thỏa mãn được yêu cầu này của cô chứ, vì thế anh nói: "Lần sau anh sẽ làm."
"Anh thật tốt." Kiều Nghệ cười ngọt ngào và hôn chụt lên khóe môi của anh, phát hiện ánh mắt người nào đó có hơi thay đổi, cô lập tức rụt cổ một cái: "Tập trung xem phim nào!"
Thẩm Chi Hủ: “..."
Rõ ràng là cô động miệng trước!
Mà thôi, chỉ có thể chiều chuộng cô bạn gái nhỏ mà anh nuôi thôi.
Bộ phim nhanh chóng bắt đầu.
Kiều Nghệ không biết bộ phim kinh dị này nói về cái gì, chỉ cảm thấy loại không khí đáng sợ tràn ngập, vừa nghe đến khúc nhạc dạo khiến người ta sợ hãi đó, cô sợ hãi vùi mặt vào trong ngực của Người đẹp ốm yếu.
Nhiều lần xuống tới, cô chỉ nhớ mình bị dọa đến hết hồn hết vía, hoàn toàn không biết đã xem cái gì.
"Đi chưa? Quỷ đi chưa?"
"Đi rồi." Thẩm Chi Hủ bất lực đáp lại.
Kiều Nghệ thở phào nhẹ nhõm, vừa quay đầu nhìn lại thì lại bị gương mặt quỷ làm người ta sợ hãi đột nhiên xuất hiện và phóng đại ở trên màn hình dọa cho tim suýt ngừng đập.
"A!"
Cô hét lên, vùi thẳng đầu vào ngực của Người đẹp ốm yếu.
"Không phải anh nói đi rồi sao? Anh là đồ nói dối!"
Kiều Nghệ lên án khiến Thẩm Chi Hủ dở khóc dở cười: "Quả thật vừa nãy đã đi rồi."
Ai biết ma nữ lại đột nhiên xuất hiện chứ?
Kiều Nghệ: “..."
Được rồi, cô thật là xui xẻo.
Kiều Nghệ do dự có nên quay đầu xem tiếp hay không, nhưng tâm trạng lại lơ lửng khi phát hiện yết hầu gợi cảm của người nào đó.
Chà, có nên làm một vài chuyện không nhỉ?
Kiều Nghệ liếm liếm môi, trong lòng đã có quyết định.
"Lần này đi thật rồi, em có thể xem được rồi đó." Thẩm Chi Hủ vỗ vỗ tay đặt ở bên hông của cô, còn chu đáo làm "phát thanh viên”.
Tâm tư của Kiều Nghệ đã không còn đặt ở bộ phim kinh dị nữa, cô ậm ừ vài tiếng lấy lệ, đầu lặng lẽ mò mẫm tới gần cổ của người nào đó .
Thẩm Chi Hủ không chú ý tới động tác mờ ám của cô, mãi đến khi cảm thấy yết hầu bị thứ gì đó ấm ướt và mềm mại chạm vào, cơ bắp toàn thân kéo căng ra.
"Ngao Ngao." Giọng nói của anh rõ ràng mang theo sự ẩn nhẫn: "Em đang làm gì vậy?"
"Em có làm gì đâu." Kiều Nghệ không thừa nhận chiếc lưỡi xấu xa của mình đã liếm yết hầu của anh.
"Thật không?" Giọng nói của Thẩm Chi Hủ nhẹ nhàng, ánh mắt chuyển từ màn hình xuống người nào đó đang làm chuyện xấu trong ngực, đôi mắt hơi híp lại và nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo ra vẻ vô tội của cô, mắt càng sâu hơn.
Kiều Nghệ nhạy bén phát hiện lúc này Người đẹp ốm yếu có chút nguy hiểm, đột nhiên luống cuống: "À, chúng ta xem phim đi..."
Dứt lời, cô quay đầu qua mà cũng không sợ quỷ sẽ đột nhiên xuất hiện.
Tiếc là Thẩm Chi Hủ không cho cô cơ hội tiếp tục xem phim nữa, ngón tay thon dài xinh đẹp nắm lấy cằm của cô, không nói nhiều mà quay mặt của cô lại.
"Muộn rồi."
Trước đó đã cho cô cơ hội, là tự cô muốn khơi dậy.
"Em, ưm..."
Cô còn chưa cầu xin tha thứ xong thì đã bị Thẩm Chi Hủ không thương tiếc chặn lại.