(Kiều Nghệ: Chồng yêu belike!) (✧◡✧)
…
Trong lúc Kiều Nghệ đang tưởng tượng về cuộc sống tốt đẹp sau khi có dị năng không gian thì lúc này Thẩm Chi Hủ đã thu thập hết toàn bộ cửa hàng thú cưng, thậm chí kệ để hàng anh cũng không buông tha.
Đồng tử trong mắt Kiều Nghệ co lại khi nhìn cửa hàng thú cưng trống rỗng.
Dù vậy Thẩm Chi Hủ vẫn chưa thấy đã thèm, bây giờ là tận thế rồi, mấy sản phẩm dành cho thú cưng sẽ không còn được sản xuất nữa, có thể nói là dùng một cái là ít đi một cái, nên anh định đi tìm cửa hàng thú cưng khác để vơ vét tiếp.
Kiều Nghệ không biết Người đẹp ốm yếu đang suy nghĩ cái gì, cô chỉ biết bản thân như đang đi vào cõi thần tiên, anh vậy mà dọn sạch cửa hàng thú cưng rồi!
Ôi trời ơi, không gian của Người đẹp ốm yếu này lớn đến mức nào vậy!
Kiều Nghệ vô cùng sốc, cô tự hỏi Người đẹp ốm yếu có phải là nhân vật chính toàn năng trong tiểu thuyết hay không, trông anh như thức tỉnh dị năng nhưng thật ra trên người có ngọc bội không gian gì đó.
Vì Kiều Nghệ nghĩ như vậy nên cô âm thầm đánh giá Người đẹp ốm yếu, sau đó phát hiện trên người anh không có đeo bất kỳ đồ trang sức nào cả.
Chẳng lẽ đây là dị năng thật sao? Vậy chắc diện tích dị năng không gian của Người đẹp ốm yếu rất lớn.
Thẩm Chi Hủ nhận ra ánh mắt hổ trắng nhỏ đang quan sát mình, anh rũ mắt nhìn lại thì thấy đôi mắt màu xanh nhạt xinh đẹp đang thăm dò nghiên cứu anh, cô còn dùng đầu lưỡi liếm cánh môi khô khốc.
“Hổ trắng nhỏ từng thấy loại dị năng này rồi sao?” Thẩm Chi Hủ cúi người, đưa tay nhấn nhấn vào cái mũi nhỏ màu hồng phấn của cô.
Kiều Nghệ biết có loại dị năng này nhưng chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy, cho nên khi Người đẹp ốm yếu hỏi thì cô lắc đầu đáp lại.
“Ngao ngao…” Tôi chưa từng nhìn thấy, chỉ là có nghe nói đến thôi.
“Loại dị năng này có tên là dị năng không gian, có thể chứa vật tư, nếu em muốn cái gì thì nói cho tôi biết, tôi giúp em thu vào trong không gian.” Thẩm Chi Hủ giải thích một cách từ tốn.