Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 83

Chương 83
“Ngao ngao…” Hời ơi, Người đẹp ốm yếu tốt quá chừng! Quả nhiên lúc trước tôi không cứu nhầm người! À đúng rồi, không gian của anh có lớn không? Có thể chứa bao nhiêu vật tư?

“Tôi có thể thu rất nhiều vật tư cho em, nhưng mà ở đây vẫn còn chưa đủ, một lát nữa chút đi nơi khác tìm xem nhé.”

“Ngao ngao…” Anh đã thu rất nhiều đồ rồi, không cần nghĩ cho tôi, anh cũng nên suy nghĩ cho anh chứ.

Thật ra Kiều Nghệ rất cảm động về việc làm của Người đẹp ốm yếu dành cho cô, cô càng cảm thấy lúc trước bản thân nhặt về đúng người rồi.

Nhìn đi, một người đàn ông đẹp trai tài giỏi tốt đẹp cỡ nào, còn đối xử tốt với hổ con như cô nữa!

Thẩm Chi Hủ không biết suy nghĩ của hổ trắng nhỏ lúc này như thế nào, anh nâng mắt nhìn cửa hàng thú cưng dơ bẩn này, rồi nhìn tốp năm tốp ba zombie đang du đãng bên ngoài, cuối cùng quyết định để hổ trắng nhỏ ở trong cửa hàng này, còn anh sẽ ra ngoài giải quyết đám zombie, sau đó bọn họ sẽ đi sưu tầm vật tư tiếp.

Thẩm Chi Hủ nghĩ như vậy, nói: “Em ở đây chờ tôi về nhé, tôi ra ngoài dọn dẹp đám zombie.”

Sau khi dứt lời, Thẩm Chi Hủ cầm lấy cây dao xẻ dưa hấu rồi ra cửa.

Kiều Nghệ sẽ nghe theo lời Người đẹp ốm yếu nói sao? Đương nhiên là không rồi, cô có dị năng phòng thân mà, sẽ không gặp nguy hiểm khi đi theo sau Thẩm Chỉ Hủ, thậm chí cô có thể đâm bay zombie nào dám đến gần anh nữa cơ.

Cho nên Kiều Nghệ lon ton đi theo phía sau Người đẹp ốm yếu.

Đối với chuyện này, Thẩm Chi Hủ chỉ cảm thấy thật bất đắc dĩ, nhưng niềm vui trong lòng anh vẫn nhiều hơn.

……

“Đến căn cứ Hoài Long rồi! Cuối cùng chúng ta cũng đến căn cứ Hoài Long rồi!”

Trên xe việt dã, một người phụ nữ mặc đồ thể dục màu đen kích động ôm lấy cánh tay người đàn ông tuấn tú bên cạnh, khuôn mặt xinh đẹp vì hưng phấn mà đỏ ửng.

Người đàn ông ngơ ngác trong vài giây, đột nhiên khóe mắt chạm vào đôi mắt đen trầm tĩnh trên kính chiếu hậu, anh ta định thần lại thoát khỏi cái ôm của người phụ nữ kia, gương mặt nở nụ cười ôn hòa.

“Đúng vậy Giai Âm, cuối cùng chúng ta đã đến căn cứ Hoài Long.” Khi nói những lời này, đôi mắt ôn hòa của anh ta nhìn về phía đôi mắt đen trầm tĩnh trên kính chiếu hậu, không ngờ đối phương đã thu hồi ánh nhìn, khiến ánh mắt anh ta hơi đơ ra.

Cái ôm của Dư Giai Âm đã không còn, cô ta không nhịn được mà nhìn theo mắt Lâm Tuấn Thanh rồi nhìn về phía trước, qua kính chiếu hậu cô ta nhìn thấy gương mặt bản thân ghét nhất, khiến niềm vui phấn khởi khi đến được căn cứ Hoài Long giảm đi.

Trình Dao không hề quan tâm đến biểu cảm của hai người phía sau, chẳng qua vì lúc nãy Dư Giai Âm lên tiếng nói chuyện nên Trình Dao mới nhìn thoáng qua bọn họ rồi sau đó lập tức thu hồi tầm mắt. Khi nhìn thấy bức tường thành cao lớn cách đây không xa, nàng cũng rơi vào hồi ức.

Ở đời trước, Trình Dao đóng quân ở căn cứ Hoài Long, mà đám người vô liêm sĩ tham lam không gian và hại chết Đại Bạch của nàng đều ở chỗ này.

Chỉ nhớ lại thôi đã khiến máu huyết cả người Trình Giao như đang sôi trào, nàng nhất định sẽ thanh toán món nợ đời trước, khiến bọn chúng nếm trải nỗi thống khổ mà nàng từng trải qua.

Trình Dao nắm chặt bàn tay lại, đôi mắt đen lóe lên vẻ tàn nhẫn không phù hợp với khuôn mặt xinh đẹp của nàng.

Không bao lâu sau, đội ngũ của nhóm Trình Dao đã xếp hàng tiến vào căn cứ Hoài Long.

Sau khi Trình Dao nộp một lượng vật tư nhất định, đăng ký và thể hiện dị năng hệ mộc cho nhân viên căn cứ kiểm tra, xong hết tất cả nàng mới nhận huy chương đại diện cho người sở hữu dị năng từ tay nhân viên rồi dán nó lên áo. Nhân viên hướng dẫn chỉ dẫn con đường cho dị năng giả đi kiểm tra cơ thể.

Lúc này Dư Giai Âm đang xếp hàng phía sau Trịnh Dao, đôi mắt cô ta lộ vẻ ghen ghét khi nhìn Trình Dao nhận huy chương từ nhân viên. Nhưng khi Trình Dao chuẩn đi bước vào lối đi dành riêng cho dị năng giả kiểm tra cơ thể, cô ta mới vội vàng vứt hết những cảm xúc không tốt đi, ngọt ngào nói: “Chị họ, lát nữa kiểm tra xong chị nhớ đợi em và anh Tuấn Thanh nhé!”

 


Bình Luận (0)
Comment