Chương 93
“Grừ grừ...” Biết giết zombie, biết nấu cơm, biết dùng cây cung tên… Còn gì anh không biết nữa không?
Dù Thẩm Chi Hủ không hiểu ý của con hổ nhỏ, nhưng từ khuôn mặt ngốc nghếch của cô, anh nhìn thấy sự phấn khích và ngưỡng mộ, trong lòng ẩn tàng một tia tự hào, lại ý thức được mình đang tự hào, Thẩm Chi Hủ không khỏi bật cười.
Anh thật sự bị mê hoặc rồi, chỉ vì sự ngưỡng mộ của một con hổ nhỏ mà sinh ra cảm xúc mà nhiều năm nay anh chưa từng có.
Kiều Nghệ thấy Người đẹp ốm yếu cười, không hiểu liền nghiêng đầu.
“Grừ?” Người đẹp ốm yếu, anh đang cười gì vậy?
Thẩm Chi Hủ ý thức được, vô thức lắc đầu, ánh mắt chạm đến đôi mắt tròn to sạch sẽ, anh không nhịn được hỏi: “Em thấy tôi giỏi không?”
Kiều Nghệ vừa gật đầu vừa đáp.
“Grừ grừ...” Giỏi giỏi.
Thẩm Chi Hủ hiểu ý, nụ cười trên mặt càng sâu hơn, nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu con hổ nhỏ, anh nói: “Được rồi, tôi sẽ cất đồ ở đây, chúng ta tiếp tục đi thu thập vật tư.”
Kiều Nghệ mắt sáng lên.
“Grừ grừ...” Được rồi được rồi!
Trước đây Kiều Nghệ chưa từng phát hiện ra mình có xu hướng tích trữ đồ đạc, nhìn thấy vật tư được Người đẹp ốm yếu cất vào không gian, dù không phải không gian của cô, cô cũng có thể ẩn ẩn cảm thấy thỏa mãn.
Cô nhìn thấy Người đẹp ốm yếu thu gom sạch sẽ tất cả đồ đạc trong cửa hàng vũ khí, sau đó còn cầm lấy cây cung tên đeo trên lưng, mắt sáng lên, không nhịn được khen một câu.
“Grừ grừ...” Người đẹp ốm yếu thật ngầu!
“Cái gì?” Thẩm Chi Hủ vô thức hỏi.
“Grừ grừ...” Tôi nói anh ngầu mà, Người đẹp ốm yếu thật ngốc!
Kiều Nghệ kèm theo một ánh mắt khinh bỉ cho Thẩm Chi Hủ.
Thẩm Chi Hủ nhìn ra ánh mắt của con hổ nhỏ, không khỏi bật cười.
Con hổ nhỏ này thật tinh nghịch, cũng không biết anh đã làm gì lại bị cô ghét bỏ nữa rồi.
Thẩm Chi Hủ bất lực lắc đầu, bước chân lên dẫn đầu đi ra khỏi cửa hàng vũ khí.
Kiều Nghệ thấy vậy, cũng theo sát phía sau.
Thẩm Chi Hủ đã sống ở thành phố Lang một thời gian, đối với thành phố Lang cũng khá quen thuộc, hôm nay anh định dẫn hổ trắng nhỏ đi dạo quanh siêu thị lớn nhất của thành phố Lang.
Cửa hàng lớn đó nằm ở trung tâm thành phố, điều này cũng có nghĩa là họ sẽ gặp phải zombie cấp cao, thậm chí là zombie đã thức tỉnh dị năng.
Nếu là vài ngày trước, chắc chắn anh sẽ không đưa ra quyết định mạo hiểm này, nhưng hiện tại dị năng của anh và cơ thể đã dung hợp được 50%, có nghĩa là anh đã có thể điều khiển dị năng cấp 5, vì vậy mới có đủ tự tin dẫn hổ trắng nhỏ đi.
“Grừ grừ...” Người đẹp ốm yếu, bây giờ chúng ta đi đâu vậy?
Kiều Nghệ trèo lên chiếc xe Hummer màu đen mới của Người đẹp ốm yếu, nhẹ nhàng hỏi.
Thẩm Chi Hủ thắt dây an toàn cho cô: “Chúng ta sẽ đi siêu thị lớn, ở đó sẽ có rất nhiều zombie, hổ trắng nhỏ, em sợ không?”
Tai nhỏ của Kiều Nghệ run lên
“Grừ grừ...” Còn lâu tôi mới sợ, tôi có dị năng mà!
Dị năng cách ly của cô đã có ba cấp bậc, thời gian mở lồng bảo vệ có thể kéo dài đến bốn mươi lăm phút, còn lâu mới sợ zombie nhá.
Chỉ là…
Kiều Nghệ có chút lo lắng nhìn Người đẹp ốm yếu.
“Grừ grừ...” Tại sao Người đẹp ốm yếu lại chọn đi siêu thị lớn chứ? Khả năng tự bảo vệ của tôi chỉ có thể dùng dị năng trong không gian hạn chế thôi, ngay cả khi tôi có thân thủ tốt, cũng không thể chống lại bầy zombie và zombie cấp cao được.
“Grừ grừ...” Chúng ta không đi có được không?
“Grừ grừ...” Ở những nơi xa xôi hẻo lánh như thế này cũng có thể thu thập vật tư mà.
Thẩm Chi Hủ không biết hổ trắng nhỏ đang lo lắng cho mình, tưởng cô đang sợ hãi, bèn đưa tay vuốt ve lưng cô để an ủi.
“Đừng sợ, gặp bầy zombie thì dùng dị năng của em là ổn thôi.”
Kiều Nghệ nhíu mày, nhìn anh với ánh mắt không tán thành.
“Grừ grừ...” Tôi dùng dị năng, còn anh thì sao?