Chương 94
“Đừng sợ, sẽ không có nguy hiểm đâu.”
Cũng không biết là Người đẹp ốm yếu nói quá chắc chắn hay sao, trái tim đang lo lắng của Kiều Nghệ cũng dịu đi một chút. Cô nhìn Thẩm Chi Hủ đã lên xe đi đến trung tâm thành phố, trong lòng thầm quyết định, nếu thật sự gặp nguy hiểm, cô sẽ kéo Thẩm Chi Hủ lại, mở lồng bảo vệ bao bọc họ.
***
"Ahhh..."
Một tiếng thét chói tai vang vọng khắp bầu trời, một người đàn ông mặc đồ thể thao màu đen bị dây leo đen quấn chặt quanh người, nét mặt đầy đau đớn.
"Chết tiệt! Dị năng của zombie hệ mộc này cũng quá dinh dị rồi… Ăn mòn!"
Một người đàn ông cao lớn khỏe mạnh cầm một con dao dài làm bằng vàng chém mạnh vào những dây leo đen, đồng thời nghe thấy tiếng ăn mòn xào xạc, nhìn thấy lưỡi kiếm của mình bị ăn mòn thành màu đen, anh ta bắt đầu lo lắng về việc bị dây leo đen quấn lấy và sự an toàn của đồng đội sống ở đó.
"Dị năng hệ hỏa! Nào, hãy dùng dị năng hệ hỏa!"
Dị năng giả hệ hỏa đang chiến đấu với zombie hệ mộc cách đó không xa nghe thấy lời này, liếc nhìn đồng đội ở một bên, người sau hiểu ý, lập tức che chắn cho anh ta. Dị năng giả hệ hỏa cũng nhân cơ hội phóng ra quả cầu lửa đốt cháy những sợi dây leo đen quấn quanh đồng đội của anh ta.
Thấy quả cầu lửa sắp lan đến các đồng đội, người sử dụng dị năng hệ thủy bước ra và dùng một quả cầu nước dập tắt quả cầu lửa, người sử dụng dị năng hệ kim lúc đầu cũng nhanh chóng bế những đồng đội bị dây leo màu đen quấn ra.
"Mọi người chú ý! Đừng chạm vào dây leo của zombie hệ mộc! Dây leo có tính ăn mòn!"
Mọi người nghe vậy, càng thêm cẩn thận.
Lúc này, con zombie hệ mộc cũng trở nên điên cuồng hơn vì những cành đen của nó bị đốt cháy. Những cành đen không ngừng mọc ra từ phía sau nó, vươn ra cào cấu tấn công nhóm dị năng.
Một người không cẩn thận đã bị cành đen đâm xuyên bụng. Độc tố của cành đen khiến cơn đau tăng thêm, tiếng kêu thảm thiết lại vang lên.
Một người bị thương thì nhanh chóng có người thứ hai bị thương. Đội ngũ vốn dĩ có chiến thuật cũng vì tiếng kêu thảm thiết của đồng đội mà hoảng loạn, tấn công trở nên càng thêm lộn xộn.
Cách đó không xa, Kiều Nghệ và Người đẹp ốm yếu trốn trong góc nhìn thấy cảnh tượng dị năng thi triển, muôn màu muôn vẻ.
Họ đến nơi sau khi tiếng kêu thảm thiết vang lên, rồi nhìn thấy cảnh tượng nhóm dị năng chiến đấu với con zombie hệ mộc.
Kiều Nghệ chỉ từng thấy hổ mẹ dùng dị năng hệ băng tấn công zombie, chưa từng thấy cảnh tượng nhiều loại dị năng được thi triển cùng lúc như thế này, mang theo màu sắc kỳ ảo, khiến đồng tử cô co rụt, nhìn chằm chằm không rời.
“Họ sắp không xong rồi.”
Bất chợt, người luôn im lặng nãy giờ là Người đẹp ốm yếu lên tiếng. Kiều Nghệ ngơ ngẩn quay đầu nhìn anh, không hiểu Người đẹp ốm yếu đang nói gì. Thẩm Chi Hủ liếc nhìn hổ trắng nhỏ một cái, ánh mắt lại đặt lên trận chiến, đôi mắt đen sâu thẳm không gợn sóng.
"Zombie này là cấp ba, dây leo biến dị do dị năng tạo ra rõ ràng mang theo tính chất ăn mòn, và chỉ có dị năng hệ hỏa mới có thể giải quyết được con zombie này. Nhưng dị năng giả hệ hỏa của đội này mới chỉ cấp hai, ngay cả khi có sự giúp đỡ của các dị năng khác, anh ta cũng vì thương đồng đội mà tinh thần rối loạn, liên tục phóng ra quả cầu lửa, lãng phí dị năng, giảm cơ hội chiến thắng của họ."
Gần như ngay sau khi Thẩm Chi Hủ nói xong, dị năng của dị năng giả hệ hỏa rõ ràng đã cạn kiệt. Mặt mày anh ta tái nhợt, động tác cũng chậm lại, thậm chí còn bị dây leo đen quật một cái.
Kiều Nghệ thấy vậy, hơi thở tắc nghẽn, không nhịn được lại gần Người đẹp ốm yếu.
Cảm nhận được hổ trắng nhỏ đang tiến lại gần, Thẩm Chi Hủ cúi đầu nhìn biểu cảm của cô, khi nhìn thấy đôi mắt tròn xoe của cô mang theo sự không cam chịu rõ ràng, anh khẽ mím môi, nhớ lại cảnh hổ trắng nhỏ kéo mình trở về hang động.