Chỉ Một Cú Điện Thoại... Vận Mệnh Bắt Đầu Rồi!

Chương 104

" Lục thiếu?" Lam Y giọng nói nhiều phần nghi hoặc 

" À, cái đó..." Giọng của thiếu niên trẻ truyền qua điện thoại, hơi hướng ngập ngừng " Hmm, anh còn nhớ vụ Quốc tế Mục thị không? Hiện tại tôi cần một chút thông tin"

Lam Y nghe xong, "à" một tiếng đã hiểu, rồi trả lời qua loa liền cúp máy

" Giờ đi đâu à?" Lam Diệp Phù nhướng mày hỏi, ngồi trên ghế vắt chéo hai chân, hai tay khoanh trước ngực

" Lục gia biệt thự!" Lam Y quẳng ra địa chỉ, rồi dặn dò Shylir một chút sau đó cùng đi về phía thang máy, cô cũng nhún vai chạy theo sau

Trèo vội lên con xe bóng loáng của anh, cô yên vị thắt dây an toàn rồi ngồi yên một chỗ. Dù sao hôm nay cô đã quyết định đi theo con hàng này tới cùng, nhiệm vụ học tập cũng đã hoàn tất một phần

Tầm chừng một khắc, xe dừng chuyển bánh, đỗ lại trước một căn biệt thự phong cách Châu Âu, nhìn tổng thể giống như một lâu đài nguy nga tráng lệ của vua chúa thời xưa, thế nhưng vẫn mang nét độc đáo phá cách và hơi hướng hiện đại, quả thực là một kiệt tác của nghệ thuật điêu khắc

Lam Diệp Phù từ từ đi theo chân Lam Y cùng người hầu vào khu biệt thự chính, hướng thẳng phía cổng. Vườn hoa trước rất rộng, do khuôn viên trồng nhiều loại cây nên bầu không khí khá trong lành và dễ chịu, có lẽ thú vui phong cảnh của giới thượng lưu cũng có nhiều cái lợi

" Tiểu Jena, ngươi cứ ở ngoài cũng được. Nếu không nhầm thì khuôn viên đằng sau còn rộng và đẹp hơn nhiều" Lam Y dừng bước quay lại nhìn cô, hướng về phía ngược lại

" Đây là...xua đuổi sao?" Lam Diệp Phù nhíu mày lườm anh một cái

" Cứ coi là vậy đi" Lam Y cười cười vuốt vuốt mái tóc vàng chóe đã được chải chuốt tỉ mỉ, xoay người cùng Shylir tiến vào trong phòng khách. Cô nhìn theo anh, nhún vai một cái rồi theo chân nữ hầu ra khu biệt viện đằng sau tòa kiến trúc. Thật là cân xứng với công trình nguy nga tráng lệ này, khu vườn này quả thật giống như trong xứ sở thần tiên của Alice, đẹp đẽ như vậy, tuy không dập dìu ánh sáng của đèn neon, nhưng lại vạn rực sắc hoa cùng muôn ngàn tia nắng. Khu vườn hiện lên mờ ảo đẹp đẽ giống như không có thực

" Vườn hoa này là do đích thân Vân thiếu gia thiết kế. Lục thiếu còn tự mình trồng, lai giống và chăm sóc các loại hoa khác nhau, hoàn toàn không do một kiến trúc sư nào nổi tiếng tạo nên cả" Cô nữ hầu thân thiện giới thiệu, sau đó cúi đầu đi ra ngoài, để cô tự do khám phá vẻ đẹp của Vườn hoa Bạch Nhạc 

Đứng trước muôn ngàn loài hoa độc đáo, chỉ ngắm nhìn thôi là không đủ, cô cũng tự mình dần tiền vào con đường được lát gạch kính trong suốt giữa 2 lối hoa, thực sự khó mà có cơ hội thấy được sự hòa quyện mãn nhãn của nhiều hương sắc như vậy

Giữa Bạch Nhạc là một hồ nước trong suốt như gương, lại mang màu xanh phản chiếu của trời, vô cùng lãng mạn và tinh tế. Ngang qua hồ nước là một chiếc cầu nhỏ, hai bên thành được quấn tự nhiên bởi một loại hoa giấy màu tím nhạt. Nếu nói đến khu vườn đẹp nhất, vậy cô có thể khẳng định ngay, đó, là Bạch Nhạc

" Thật đáng nể phục! Lục thiếu đúng là tuổi trẻ tài cao, có tài có đức. Căn biệt thự này dù đã đến lần thứ 2 tôi vẫn thật sự choáng ngợp đấy!" Lam Y lần nữa quan sát lại kiến trúc của phòng khách, vẻ mặt sùng bái ngưỡng mộ, trong khi Shylir bên cạnh cũng mang biểu cảm tương tự, nhưng có phần kín đáo hơn

" Haha. Khu biệt thự này là do cố nội của Vân đại ca thiết kế tặng cho Lục gia, dù gì tứ đại gia tộc chúng tôi cũng quan hệ rất tốt mà. Khu biệt thự đã được trùng tu sửa chữa lại khá nhiều lần, thế nhưng một vài nét phong cách đã có sự thay đổi, chẳng hạn như hiện đại hóa hơn. Anh thấy đấy, nó trông như một tòa lâu đài đúng không?" Lục Niệm Dạ cười cười hướng tay chỉ bao quát phòng khách

" Ồ, cậu chẳng phải là người gốc Ý sao?" Lam Y thắc mắc

" À, thật ra thì đúng là như vậy. Nhưng thời lúc đó Lục gia và Vân gia hình như cũng sống ở Mĩ một thời gian khá dài rồi. Hơn nữa...căn biệt thự này, có kỉ niệm với cha mẹ tôi" Lục Niệm Dạ nói nhỏ dần, ánh mắt có phần đăm chiêu hướng về lòng bàn tay, có hơi hoài niệm, nhưng rất nhanh chóng trở lại dáng vẻ ban đầu " Ai nha, Lục Trạch cũng khá rộng, vì phía sau còn chừa lại một mảnh đất trống nên tôi đã nhờ Vân lão đại thiết kế một vườn hoa, rồi tự mình trồng và chăm sóc chúng. Anh thấy đấy, Bạch Nhạc là một nơi yêu thích của tôi"

" Ồ, vậy...Lục thiếu có phiền nếu em gái tôi tham quan một chút chứ?"

" À được" Anh cười cười, nhưng sau đó mới kinh ngạc " Cái gì, em gái?"

" Ừ " Lam Y khó hiểu trả lời

" Em gái anh có đến sao?" Lục Niệm Dạ bật ngồi dậy, không màng đến hình tượng mấy mà thốt lên

" ừ, ở vườn hoa Bạch Nhạc!"

Lục Niệm Dạ thất thần ngồi phịch xuống ghế

Chị dâu đến! Chị dâu vậy mà đến!

Bất chợt, anh mở to hai mắt, chợt nhận ra vấn đề

Ở vườn hoa Bạch Nhạc?

Không xong!
Bình Luận (0)
Comment