Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1005 - Chương 1015: Chi Bằng Đổi Cho Em Diễn?

Chương 1015: Chi bằng đổi cho em diễn?
 

- Oa, nơi này đẹp quá, nước sông mát lạnh, rất muốn nhảy xuống tắm...

Yến Tử Tuyết ngồi xổm cạnh mép bước, tùy ý để hai chân ngâm trong nước sông lạnh buốt, vẻ mặt thích thú cảm thán, bỗng lôi kéo em gái Yến Tử Băng bên cạnh:

- Tử Băng, em cũng tới đây đi.

Tần Dương cười dọa Yến Tử Tuyết:

- Cô ngồi ở mép nước không sợ bị kéo xuống đáy sông sao, nước này mặc dù mát lạnh, nhưng rất sâu, nhìn không thấy đáy đâu, bên dưới con sông lớn này có thể cất dấu rất nhiều thứ gì đó không nhìn thấy được đấy!

Yến Tử Tuyết khẽ nói:

- Anh muốn làm tôi sợ đúng không?

Tần Dương cười ha ha nói:

- Tôi không dọa cô, chân của cô để dưới làn nước đen ngòm, cô biết bên dưới có gì sao, không chừng hiện giờ dưới chân cô đang có vật gì đó đang ngó chừng thì sao?

Yến Tử Tuyết cúi đầu nhìn, thấy trong nước đen ngòm, trong lòng không hiểu sao có phần sợ hãi, gương mặt nhỏ nhắn hơi trắng:

- Trong con sông này thì có thể có cái gì chứ?

Tần Dương cười khà khà, giọng điệu âm trầm giống như đang kể chuyện xưa:

- Ai biết được, có lẽ là một con cá to hơn một căn phòng, có lẽ là một số quái thú mà chúng ta chưa từng nhìn thấy, một loại có hàm răng dài như răng cưa, à, giống như cá mập trong phim ảnh ấy, trên mặt biển mọi người đang bơi lội tung tăng vui vẻ, cá mập tới gần từ bên dưới, hoặc có thể là thứ ngạc nhiên gì đó, dù sao trong con sông lớn này đã từng có người chết, hơn nữa...

- Rầm!

Yến Tử Tuyết rút chân trắng như tuyết của mình từ trong nước ra, nắm một đống cỏ nước bên cạnh ném tới hướng Tần Dương:

- Cho anh dọa tôi sợ này!

Tần Dương cười hả hê né tránh:

- Biết là tôi dọa rồi mà cô còn rút chân ra làm gì, tiếp tục thả vào nước đi, lạnh buốt như vậy!

Gương mặt Yến Tử Tuyết đỏ bừng, cô đương nhiên biết Tần Dương đang dọa mình, nhưng những thứ không biết làm người khác sợ hãi nhất, nếu làn nước có thể trong suốt nhìn thấy đáy thì đương nhiên sẽ không sợ, thế nhưng làn nước lại đen ngòm, nghĩ tới tràng cảnh mà Tần Dương nói tới lập tức trong lòng vô cùng sợ hãi, ai còn dám thả chân vào trong nước nữa?

Miêu Toa đứng bên cạnh nhìn hai người đùa giỡn, không kiềm chế được cười lắc đầu.

Qua mấy ngày chuẩn bị, tất cả các thành viên cũng đã xuất phát từ Trung Hải, trực tiếp bay tới Quế Lâm, cũng không ở khách sạn, mà là bao hết một nhà nông Lạc làm nơi tạm cho tất cả thành viên trong đoàn.

Bên cạnh nhà nông Lạc kia chính là Li Giang, nhà nông Lạc còn có bè trúc có thể chèo bè trúc ra Li Giang chơi. Khí trời ở đây có hơi nóng bức, còn có gì càng khiến người ta cảm thấy mát mẻ hơn là nghịch nước đây?

Tổ quay phim đang trong giai đoạn chuẩn bị trước khi quay, đám người Tần Dương đương nhiên nhàn rỗi, cho nên chơi đùa ở bờ sông, Tần Dương thậm chí còn tìm một cần câu yên tĩnh ngồi ở bờ sông câu cá, câu gần nửa ngày còn có thu hoạch nhỏ, buổi tối còn cho bọn họ một bàn cơm này thêm một món.

Sau khi bận rộn nửa ngày thì tất cả đã chuẩn bị xong đâu đấy.

Tần Dương cũng được kết một mái tóc dài, gương mặt của hắn được hóa trang trở nên trưởng thành hơn một chút, phối hợp thêm khí chất trầm tĩnh này của Tần Dương, trông qua là người đàn ông có sức hấp dẫn, thay cổ trang, lưng đeo một thanh kiếm lớn, còn đeo chiếc mặt nạ đạo cụ đen bóng đã từng được hắn sử dụng qua.

- Oa, rất đẹp trai, rất có khí chất!

Hai mắt Yến Tử Tuyết sáng ngời nhìn Tần Dương, gương mặt thể hiện rõ sự vui vẻ, Yến Tử Băng đứng bên cạnh cũng mãnh liệt gật đầu, tán thành lời cảm thán của chị gái mình.

Miêu Toa rất hài lòng nhìn Tần Dương trước mặt, mỉm cười nói:

- Rất tốt, chuẩn bị một chút, bắt đầu quay phim đi!

Chuyện xưa thật ra cũng không có ý mới quá lớn, nữ hiệp mới bước chân vào giang hồ, gặp nam chính đeo mặt nạ, cho rằng nam chính là sơn tặc, bị nam chính thoải mái chế phục, sau khi hiểu ra sự thật liền nảy sinh hứng thú với nam chính đeo mặt nạ kia, đuổi theo nam chính, yêu cầu kết giao xông xáo giang hồ.

Nữ chính gặp chuyện bất bình rút kiếm tương trợ, chọc tới kẻ địch cường đại, nam chính chiến đấu đẫm máu cứu nữ chính ra, bản thân còn bị trọng thương, hai người cùng chạy trốn, nữ chính sinh ra tình cảm ái mộ với nam chính, nam cũng cũng bị rung động trước nữ chính hoạt bát linh động, nhưng hắn lại cứng rắn cự tuyệt nữ chính.

Nam chính đạt được mục đích quyết chiến với kẻ thù, tuy giết được cừu địch, nhưng cũng đã bị vết thương trí mạng, nữ chính ôm nam chính sắp chết, rốt cuộc gỡ mặt nạ của hắn, sau đó nhìn hắn dần nhắm mắt trong lòng mình.

Đây là một câu chuyện ưu thương, còn ca khúc mới của Miêu Toa cũng là làn điệu ưu thương này, ca từ đại ý chính là người yêu nhau lại không thể ở bên nhau.

Quay phim đối với Tần Dương mà nói là chuyện mới mẻ lạ kỳ, nhưng làm một người tu hành mà nói những cảnh đánh nhau kia đối với hắn rất dễ dàng, cộng thêm vai của hắn trầm mặc, ít nói, tương đối dễ dàng, cho nên Tần Dương nhanh chóng tiến nhập nhân vật, hoàn thành vai diễn không tồi.

Trong khi quay phim, Tần Dương thể hiện thực lực, căn bản cũng không dùng dây cáp treo gì, khiến hình ảnh càng trở nên chân thật mà có lực tác động, phần biểu hiện này khiến ánh mắt người tổ quay phim nhìn Tần Dương ngập tràn vẻ kính sợ.

Cao thủ chân chính!

Không cần kỹ năng đặc biệt, không cần diễn viên đóng thế, thực lực thực sự, cao thủ chân chính!

Phần khí chất này không phải người thường có thể có được, chỉ riêng việc đứng kia thôi mà một loại khí chất vô hình dường như đã tản ra ngoài rồi.

Mấy ngày quay phim cũng rất thuận lợi, nhưng đến cuối cùng lại xuất hiện vấn đề.

Vấn đề xuất hiện trên người Yến Tử Tuyết.

Phần cuối MV, Yến Tử Tuyết ôm Tần Dương sắp chết, rung rộng gỡ mặt nạ trên gương mặt Tần Dương, sau đó trơ mắt nhìn Tần Dương chết trong lòng mình, một loại ưu thương đến mức khiến người ta cảm thấy đau lòng, Yến Tử Tuyết lại không thể diễn tốt được.

Sau một lần nữa, Tần Dương đi tới trước máy quay, nhìn một lần cũng phải hơi nhíu mày.

Quả thật trước Yến Tử Tuyết diễn nữ chính hoạt bát linh động rất sống động, nhập cảm xúc rất cao, rất nhiều cảnh chỉ cần diễn một lần là qua, nhưng phần cuối cùng kia cảm giác dường như luôn có phần không đúng.

Trong màn hình Yến Tử Tuyết quả thật ưu thương, nhưng ưu thương này dường như không có cảm giác tới tận xương tủy.

Miêu Toa cũng cau mày, phần cuối chính là phần quan trọng nhất của cả MV, loại cảm giác này nhất định phải xuất hiện được, nếu không nhiều tình tiết vui vẻ quay được trước đó sẽ thiếu đi phần lực làm nổi bật.

- Chị Toa, hay là chúng ta quay lại một lần nữa?

Tần Dương cũng có phần bất lực, việc diễn xuất này không nhập trạng thái được cũng đành bất lực, dù sao người cũng không phải nhân vật thật sự trong câu chuyện, chỉ đang diễn, như vậy không nhập cảm được cũng là vấn đề lớn, sẽ khiến người xem cảm nhận một loại cảm giác buồn mà không thương, cảm xúc giả.

Yến Tử Tuyết cũng có phần sợ hãi, cô liên tục nói xin lỗi với mọi người, bản thân cũng gấp tới mức nước mắt cũng chảy ra rồi.

Yến Tử Băng đứng bên cạnh nhỏ giọng an ủi cô:

- Đừng gấp, càng nhanh càng dễ phạm sai lầm, chị thử nghĩ một chút, Tần Dương là người trong lòng chị, anh ấy hiện giờ chết trong lòng chị, tìm loại cảm giác này xem...

Yến Tử Tuyết sửng sốt, bỗng nhiên quay đầu nhìn Yến Tử Băng.

- Em gái, hay là em diễn cảnh này đi, chị cảm thấy để em diễn chắc chắn tốt hơn so với chị...
Bình Luận (0)
Comment