Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1008 - Chương 1018: Hô Hấp Nhân Tạo

Chương 1018: Hô hấp nhân tạo
 

Người đàn ông kinh hoàng nhìn ngó xung quanh, nhưng căn bản không thấy bóng dáng người bạn của mình, hai mắt lập tức thể hiện vẻ hoảng sợ.

- Chúng tôi đứng ở đầu thuyền chụp ảnh, cô ấy cùng ngã xuống thuyền với tôi, khi nãy còn ngay bên cạnh tôi...

Sắc mặt Tần Dương âm trầm:

- Tôi đi tìm!

Tần Dương vừa quay đầu liền nhanh chóng trở lại vị trí người đàn ông rơi xuống, hít sâu một hơi lặn xuống đáy sông.

Mặc dù nước sông trong vắt, nhưng vì chiều sâu nên tầm nhìn cũng bị hạn chế.

Tần Dương cảm thụ được phương hướng dòng chảy, nhìn theo đáy sông đen ngòm, nhìn theo dòng chảy tìm phía dưới, hắn nỗ lực trợn hai mắt, nhìn ngó dò xét xung quanh, tìm bất cứ điều gì khác thường.

Tần Dương tính toán khoảng cách, bơi tới bơi lui hai vòng, nhưng không phát hiện ra bất cứ bóng người nào.

Trong lòng Tần Dương thầm lo lắng, lúc này đã cách thời gian rơi xuống nước một lúc, nếu thật sự không tìm được chỉ sợ sẽ chậm trễ không thể cứu được nữa.

Tần Dương bơi quay bơi lại mấy vòng, đã dùng hết một hơi rồi, ngay khi hắn định nổi lên trên thì trên đùi của hắn bỗng nhiên có gì đó trơn mượt lướt qua.

Trái tim Tần Dương rung một cái, thân thể linh hoạt xoay ngược lại trong nước, tay tóm tới vị trí dưới chân khi nãy, quả nhiên nắm được thứ gì đó như tảo nước.

Tóc!

Trong lòng Tần Dương thầm vui vẻ, nhanh chóng lặn tới, duỗi tay sờ, quả nhiên là một người, chẳng qua hiển nhiên đã mất ý thức. Tay Tần Dương nắm lấy, nhưng không có chút phản ứng nào.

Tần Dương lập tức bắt được cánh tay của người kia, kéo cô nhanh chóng trồi lên mặt nước.

Cùng lúc đó, đám người Miêu Toa, chị em Yến gia trên thuyền vô cùng khẩn trương, vì Tần Dương lặn xuống nước đã rất lâu rồi, hoàn toàn không có bất cứ phản ứng nào, sắc mặt của mọi người đều trở nên vô cùng khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt sông.

- Ào!

Bọt nước nổi lên, Tần Dương trồi lên khỏi mặt nước, ngay sau đó tay phải của hắn giơ một cô gái lên, đỡ đầu của cô gái kia trồi lên khỏi mặt nước.

- Cậu ấy ở bên kia!

- Ở bên đó, nhanh chèo qua đó!

Toàn bộ đám người Miêu Toa đều kinh ngạc vui mừng kêu lên, đội thuyền cũng nhanh chóng nhích lại gần.

Tần Dương nâng cô gái kia lên, đỡ cô ta lên thuyền, sau đó mới vịn mép thuyền trèo lên theo.

- Tránh ra một chút, tôi tới cứu người!

Tần Dương hét lớn một tiếng, dạt đám người đứng xung quanh rộng ra một chút, cúi đầu nhìn, trái tim âm thầm đập thình thịch, sắc mặt cô gái này đã trắng bệch, hai mắt nhắm nghiền, cả người đã không có bất cứ phản ứng nào.

Tần Dương giơ tay tìm hơi thở, đã không có hô hấp, lại sờ bên gáy một chút, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, vì mạch vẫn còn đập.

Tần Dương mở cúc cổ áo của cô gái kia, sau đó kiểm tra thấy trong miệng của cô ta cũng không bị dị vật làm tắc nghẽn, liền nắm lỗ mũi, bắt đầu hô hấp nhân tạo.

Người đàn ông trước đó đã được Tần Dương cứu được người khác giúp đỡ bò lên thuyền, nhìn nhìn Tần Dương đang cứu chữa cho người bạn của mình cũng không dám vang lên bất cứ thanh âm nào, hai mắt cứ trông mong nhìn chằm chằm.

Sau khi hô hấp nhân tạo được một lúc lâu, cô gái kia vẫn không hề khôi phục lại hô hấp như cũ, sắc mặt Tần Dương càng ngưng trọng hơn.

Người xung quanh thấy tình cảnh như vậy, gương mặt lập tức lộ ra vẻ khổ sở.

Có vẻ vì ngâm nước quá lâu nên hết thuốc chữa rồi.

Người đàn ông kia thấy một màn này, sắc mặt lập tức trắng bệch đặt mông ngồi trên mặt đất, gương mặt ngập tràn vẻ tuyệt vọng.

Nhưng Tần Dương vẫn không hề kết thúc công cuộc cứu chữa. Hắn hít sâu một hơi, ngón tay như kiếm liên tục đâm trúng nhiều huyệt vị trên người cô gái kia, từng sợi nội khí tràn vào thân thể cô gái mỗi lần Tần Dương điểm trúng huyệt, kích thích những huyệt vị kia, một kích huyệt cuối cùng trúng ở vị trí trái tim của cô gái, sợi nội khí giống như điện giật khiến thân thể của cô ta bỗng nhiên run lên một cái.

Tần Dương cúi người tiếp tục hô hấp nhân tạo, khoảng nửa phút sau, thân người cô gái bỗng nhiên run lên, sau đó hít một hơi thật sâu.

Người xung quanh thấy một màn như vậy, vẻ mặt cả đám lộ ra dáng vẻ vui mừng.

- Đã tỉnh lại rồi!

- Thật lợi hại, mấy kích điểm khi nãy kia là làm gì, trông qua giống như điểm huyệt trong truyền thuyết?

- Cứu được rồi, thật tốt quá!

Người đàn ông ngồi bệt trên mặt đất vốn đã hoàn toàn tuyệt vọng, nhưng không ngờ còn có thể chuyển biến được như vậy, khi thấy cô gái nằm trên mặt đất đã khôi phục lại hô hấp, cả người hắn ta giống như hồi hồn, lộn nhào tới gần.

- Mục Dao, em không sao chứ, đừng dọa anh...

Cô gái kia từ từ mở mắt, ánh mắt có phần trì độn, đúng lúc nhìn thấy Tần Dương nửa ngồi bên cạnh cô ta.

Tần Dương nắm tay của cô ta, bắt mạch một chút, phát hiện mạch đập đã chuyển biến tốt đẹp, liền buông lỏng tay của cô ta ra, đứng dậy.

- Thời gian cô ấy ngâm nước quá lâu, phải đưa tới bệnh viện điều trị, gọi điện thoại cho bệnh viện đi.

Miêu Toa đứng bên cạnh tiếp lời:

- Khi nãy bọn chị đã báo cảnh sát, bên phía bệnh viện cũng đã điều xe tới, chờ đội thuyền cập bờ là được.

Tần Dương ừ một tiếng, ánh mắt đảo qua xung quanh:

- Mọi người đều được cứu lên hết rồi chứ, có còn người nào mất tích hay không?

Một người đàn ông trung niên bên cạnh lau đi gương mặt toàn nước, lớn tiếng nói:

- Tôi là người điều khiển chiếc thuyền đắm kia, mọi người đều đã được cứu lên, phần lớn mọi người mặc áo phao cứu sinh, chỉ có mấy người đứng ở mũi thuyền chụp ảnh khi nãy cởi áo phao cứu sinh ra, đúng lúc gặp phải sự cố liền ngã xuống nước...

Tần Dương thở dài một hơi, hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì, sao thuyền bỗng nhiên lại chìm được?

Vẻ mặt người đàn ông trung niên kia uể oải trả lời:

- Tôi cũng không biết, giống như bị cái gì đó đánh tới rồi lật nghiêng, cũng may không có ai gặp chuyện bất trắc...

Tần Dương không tiếp tục hỏi nữa, dù sao nguyên nhân đắm thuyền cũng không thuộc chuyện hắn nên quản.

Yến Tử Băng đã đi tới đưa một chiếc khăn lông cho Tần Dương:

- Anh lau người trước đi, những người khác không sao, không cần lo lắng.

- Ừ, cảm ơn.

Tần Dương nhận lấy chiếc khăn, lau người, cũng may khí trời vẫn còn khá nóng bức, mặc dù ngâm dưới nước lâu như vậy nhưng cũng sẽ không cảm thấy lạnh.

Đội thuyền nhanh chóng cập bờ, đưa tất cả mọi người lên bờ, đồng thời xe cảnh sát và xe cứu thương cũng đều cùng tới cả.

Đám người Tần Dương đưa cô gái kia cùng với những du khách sặc nước khác lên xe, sau đó đơn giản phối hợp với cảnh sát điều tra ghi chép lại, rồi toàn bộ quay trở về trên thuyền.

- Tần Dương, cậu thật lợi hại, cô gái kia ngâm nước lâu như vậy rồi mà cậu còn có thể cứu sống được cô ấy...

Tần Dương cười nói:

- Cũng may, nếu kéo dài thêm chút nữa có thể tôi không có cách nào cứu được.

Yến Tử Tuyết tò mò hỏi:

- Tần Dương, cô gái kia đã chìm xuống đáy nước rồi đi, bên dưới đen như vậy, anh làm thế nào tìm được cô ta?

Tần Dương bèn giải thích:

- Cũng may mạng của cô ta chưa tới tuyệt lộ, tôi vốn không tìm được cô ta, kết quả tóc của cô ta trôi nổi đúng lúc quét qua chân tôi, sau đó tôi sờ soạng tìm được cô ta.

Hai mắt Yến Tử Tuyết mở to:

- Tóc của cô ta cuốn lấy chân của anh?

Tần Dương cười nói:

- Sao có thể cuốn lấy được, chỉ lướt qua thôi, đúng lúc tôi cảm thấy được.

Sắc mặt của Yến Tử Tuyết đột ngột có phần là lạ, hai tay đan vào nhau, chà vài cái trên cánh tay, bên trên dường như nổi tầng da gà...
Bình Luận (0)
Comment