Chương 1024: Dưa chuột là đồ tốt
Tần Dương mua đồ nấu ăn trong siêu thị, xách đồ ăn về nhà.
Mở cửa nhà, Tần Dương thay dép lê, mới đi được vài bước đã thấy Lý Tư Kỳ mặc bộ đồ ngủ gấu đáng yêu đã cười hì hì đứng dậy trên ghế sô pha, sau đó chạy nhanh tới, trực tiếp nhảy dựng lên nhào vào trong ngực Tần Dương, leo lên cổ Tần Dương, hai chân vòng chặt eo Tần Dương.
Tần Dương đứng vững người, cười nói:
- Chị không sợ tôi ngã sấp, cả hai cùng ngã lăn xuống đất sao?
Lý Tư Kỳ cười hì hì hôn một cái bên môi Tần Dương:
- Cậu chính là người tu hành đấy, nếu chỉ với chút lực này của tôi mà đã khiến cậu phải ngã nhào thì cậu đã sớm bị người khác bổ ngã nhào không biết bao nhiêu lần rồi.
Tần Dương bật cười trước lời nói của Lý Tư Kỳ:
- Tôi là người dễ bị bổ ngã nhào như vậy sao?
- Cho nên tôi vốn không hề lo lắng nha.
Tần Dương cứ vác Lý Tư Kỳ như vậy đi tới trước bàn ăn, đặt toàn bộ món ăn lên bàn cơm, sau đó ngồi xuống ghế sô pha.
- Sao đã thay đồ ngủ rồi, tự chị mang tới à.
- Đúng vậy, không phải muốn qua đêm sao, đồ ngủ vẫn nên thoải mái một chút, đồ ngủ mùa hè cũng không nặng, ngày mai lại mang đi cũng được.
Tần Dương cười nói:
- Chị cũng có thể để lại, tránh phải mang tới mang lui.
Hai mắt Lý Tư Kỳ sáng lên, nhưng vẫn lắc đầu:
- Nơi này của cậu cũng không chỉ có một mình tôi tới, vẫn không nên gây ra phiền phức cho cậu thì hơn.
Tần Dương mở miệng muốn nói chuyện, Lý Tư Kỳ đã chủ động hôn.
- Cậu có thể nói như vậy tôi đã rất vui rồi, không cần nói thêm nữa!
Tần Dương ôm vòng eo mềm mại nhỏ xinh của Lý Tư Kỳ, hơi nghiêng đầu nói:
- Còn muốn ăn cơm hay không đây?
Lý Tư Kỳ hơi cắn môi, cười hì hì nói:
- Cơm có thể ăn muộn chút, ăn cậu trước đi!
Lý Tư Kỳ vừa nói như vậy, Tần Dương đương nhiên cũng sẽ không khách khí, ôm sát eo của cô, khẽ nói:
- Còn chưa biết là ai ăn ai đâu?
Sóng mắt Lý Tư Kỳ ngập tràn xuân sắc:
- Vậy cậu tới đi.
Tần Dương xoay người trực tiếp áp Lý Tư Kỳ dưới thân.
Một lúc lâu sau, hai người rốt cuộc mới làm mệt, yên tĩnh trở lại.
- Ục ục!
Trong bụng Lý Tư Kỳ vang lên âm thanh, Tần Dương nghiêng đầu, ánh mắt đảo qua cái bụng bằng phẳng không hề có chút thịt thừa nào, cười khà khà nói:
- Khi nãy là ai nói muốn ăn tôi trước, hiện giờ đã biết đói bụng rồi?
Gương mặt nhỏ của Lý Tư Kỳ khổ sở:
- Đói quá, cảm giác như có thể nuốt cả một con trâu ấy.
Tần Dương ngồi dậy:
- Tôi đi nấu cơm đây.
Lý Tư Kỳ lôi kéo tay Tần Dương, làm bộ đáng thương nói:
- Nấu cơm phải lâu lắm, hay là gọi đồ ăn mua ngoài đi?
Tần Dương cười ha ha đứng dậy:
- Đồ ăn mua ngoài không phải cũng mất ba mươi, bốn mươi phút sao, nấu cơm cũng không kém bao nhiêu thời gian, nguyên liệu tôi mua có dưa chuột và cà chua, cho chị quả dưa chuột tươi trước.
- Dưa chuột?
Lý Tư Kỳ lập tức xoay người bò dậy:
- Dưa chuột là đồ tốt!
Lý Tư Kỳ đi theo Tần Dương tới bên bàn ăn, lấy từ trong túi ra một quả dưa chuột, chạy vào trong bếp cầm dao nhanh chóng cạo vỏ, sau đó cắt thành hai nửa, đưa một nửa cho Tần Dương.
- Cậu cũng ăn chút đi.
Tần Dương vo gạo xong liền cho vào nồi nấu, cười nói:
- Tôi thái rau, chị ăn đi.
- Vậy tôi đút cậu ăn.
Lý Tư Kỳ quả thật đã đói rồi, chỉ ba miếng đã nuốt sạch quả dưa chuột vào bụng, vỗ cái bụng nhỏ của mình:
- A, trong bụng đã có đồ, thật thoải mái, khi quá đói thì đến cả dưa chuột cũng trở thành mỹ vị mà.
Tần Dương ném một miếng thịt vào trong nồi nấu, bản thân nhanh chóng xử lý một con cá quế, cắt hành và gừng thành sợi, bỏ vào trong nồi hấp chưng bên cạnh, sau đó lấy hai quả trứng ra quấy đều, cắt một quả cà chua lớn thành mảnh nhỏ. (một loại cá nước ngọt, còn được gọi là cá rô Trung Quốc)
Lý Tư Kỳ đút cho Tần Dương ăn hết nửa quả dưa chuột, sau đó liền đứng bên cạnh giúp rửa rau, Tần Dương thì thái rau.
Đợi tới khi đã chuẩn bị xong hết rồi thì nồi thịt cũng đã sôi, Tần Dương dùng đũa xiên, hơi làm lạnh một chút, chém một làn gió, thịt trong nồi kia chớp mắt đã biến thành một cặp miếng thịt có độ dày như nhau, tốc độ kia khiến hai mắt Lý Tư Kỳ nhìn thấy phải sáng lên.
- Không ngờ người tu hành còn có chỗ tốt này, cắt thịt nhanh tới vậy, chắc hẳn người tu hành các cậu đi làm thớt đi, nhất định sẽ là một thớt xuất sắc nhất!
Tần Dương cười phá lên:
- Như vậy cũng tốt mà, sau này tôi nếu không ăn cơm được thì tôi liền đi làm thớt.
Lý Tư Kỳ mỉm cười nói:
- Cần gì cậu làm thớt, tôi nuôi cậu!
Tần Dương cười ha ha nói:
- Chị nuôi tôi? Về sau ngày nào chị cũng ra ngoài quay phim kiếm tiền, tôi ở nhà làm đầu bếp cho chị, làm đồ ăn ngon cho chị, chờ chị quay về sao?
Lý Tư Kỳ cười hì hì:
- Như vậy không tốt sao, đáng tiếc, người ưu tú như cậu khó có thể có được một ngày như thế lắm.
Tần Dương cười nói:
- Ai biết được, ba nghèo ba giàu con chưa tới già đâu.
Động tác của Tần Dương rất nhanh, khi nồi thịt và nồi canh trứng cà chua được mang ra, cá quế còn chưa chưng xong, cơm cũng đã chín, hai người bày thức ăn lên bàn, không chờ đợi được thêm nữa liền bắt đầu ăn.
Khi đã ăn được đến một nửa, Lý Tư Kỳ bỗng nhiên vỗ trán:
- Ôi, đói đến váng đầu rồi, tôi còn mang theo một chai rượu vang đỏ tới đây nữa kìa, hình như niên đại cũng không tồi.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Vậy thì lấy ra uống đi, giờ cũng đã lấp bụng được không ít rồi không phải sao, nếu không phải bụng đói kêu ục ục thì sợ rằng cũng không có hào hứng uống rượu đâu nhỉ?
- Có vẻ cũng đúng, mọi người đã sắp chết đói rồi, ai còn đi uống rượu nữa.
Lý Tư Kỳ cười đi lấy rượu tới mở ra đổ ra cho hai người, lúc này hai người mới có thời gian từ từ trò chuyện kể từ lúc vào nhà tới giờ.
- Mấy tháng nay quay phim mệt chết rồi đi?
Vẻ mặt Lý Tư Kỳ đau khổ nói:
- Đúng vậy, bay tới bay lui diễn phim, xâu dây tới mức tôi cũng sắp ói ra rồi, qua một ngày toàn thân đều đau, nhưng cuối cùng cũng quay xong rồi, hi vọng có được kết quả tốt đẹp, nếu không mấy tháng qua tôi ăn khổ không công rồi.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Làm diễn viên đóng thế không đơn giản, không chỉ cần vất vả, mà nhiều khi còn phải hủy hình ảnh, mỹ nữ diễn vai ni cô đầu trọc bóng loáng, diễn cô thôn nữ mạnh mẽ, những chuyện như vậy không phải đều thường xảy ra sao?
Lý Tư Kỳ bất lực gật đầu:
- Đúng vậy, vai xinh đẹp ai cũng có thể diễn được, nhưng những loại vai diễn này mới thật sự cần diễn xuất, người không có khả năng diễn xuất cả đời sẽ chỉ diễn được vai xinh đẹp thôi.
Tần Dương bưng ly rượu lên, cụng cốc của cô một cái:
- Tiếp theo dự định làm gì bây giờ?
Lý Tư Kỳ cười nói:
- Thật sự mệt chết rồi, nghỉ ngơi một thời gian ngắn nữa đã, đúng rồi, lúc trước không phải cậu nói muốn mở công ty điện ảnh truyền thông sao, còn mở không?
Tần Dương cười nói:
- Sao, chị hiện giờ chẳng lẽ còn thiếu vai diễn sao?
Lý Tư Kỳ chớp mắt cười nói:
- Tôi quả thật không thiếu vai diễn, nhưng nếu cậu mở công ty điện ảnh truyền thông muốn quay phim, chỉ cần kịch bản có vai diễn thích hợp thì tôi chắc chắn sẽ tới diễn cho công ty của cậu, ừ, nếu công ty của cậu ký hợp đồng nghệ sĩ thì tôi sẽ tới công ty điện ảnh truyền thông của cậu ký đầu tiên.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Chị đang giúp tôi đó sao?
Lý Tư Kỳ mỉm cười nói:
- Người đàn ông của tôi mở công ty điện ảnh truyền thông, đương nhiên tôi phải giúp đỡ chống đỡ tràng cảnh chứ, hơn nữa lúc trước không phải nói một phần nguyên nhân mở công ty điện ảnh truyền thông không phải vì tôi sao, sao tôi có thể không để ý tới được?