Chương 1050: Anh chính là cái tên nói chuyện kiêu ngạo Tần Dương kia
- Tần Dương, thời gian còn sớm, chúng ta đổi tới nơi khác uống thêm nữa chứ?
Thời gian một bữa cơm Tần Dương đã có cách nhìn rõ ràng về con người Tô Bình, người này ngoại trừ có chút bệnh công tử ra thì những mặt khác thật ra cũng không có vấn đề gì lớn, ít nhất có thể nhìn ra được hắn ta tự trong thâm tâm thật sự bội phục những người có bản lĩnh.
Tần Dương đang suy nghĩ xem có phải vì trong gia tộc năng lực của hắn ta không đủ mới bị người khác khinh thường hay không, vì vậy hắn ta mới luôn có mấy phần vô cùng khâm phục những người có bản lĩnh, có lẽ trong nội tâm của hắn ta cũng hi vọng bản thân trở thành người như vậy chăng?
Tần Dương cười nói:
- Anh có chỗ nào sao?
Tô Bình cười khà khà:
- Mặc dù tôi không phải người Trung Hải, nhưng trong giới điện ảnh truyền thông số lượng người tụ hội trong giới này ngoại nhiều nhất ngoại trừ Kinh Thành ra thì chính là Trung Hải, lúc trước tôi cũng thi thoảng có đến Trung Hải, đương nhiên cũng có bạn bè ở đây rồi.
Tần Dương mỉm cười, bỗng nhiên nói:
- Được, vậy tôi mời khách, anh sắp xếp đi, thế nào?
Tô Bình lập tức tỏ vẻ không vui, thở phì phò nói:
- Tần Dương, anh muốn để tôi mất mặt sao, tôi sắp xếp thì đương nhiên phải là tôi mời khách, uống nhiều rượu hơn nữa thì có thể tiêu tốn bao nhiêu tiền, chủ đề của ngày hôm nay là để cảm ơn ân cứu mạng của anh, đương nhiên toàn bộ lịch trình đều tính lên tôi rồi, lần sau chúng ta lại nói, thế nào?
Tần Dương thấy Tô Bình cố ý muốn mời khách cũng không khách sáo nữa, tiêu sái gật đầu:
- Được, chiếu theo lời anh nói, nhưng đợi lát nữa nếu anh còn gặp những người bạn khác thì đừng nhắc tới chuyện ân cứu mạng gì, cũng đã qua rồi, còn nhắc lại không có ý nghĩa gì cả.
Tô Bình nghe Tần Dương nói như vậy lập tức dựng thẳng ngón cái với Tần Dương:
- Được, tôi không nhắc tới, tôi chỉ giới thiệu là người anh em tôi mới quen thôi, có thể chứ?
Tần Dương cười nói:
- Như vậy là tốt nhất, đều là người trẻ tuổi, thẳng thắn chút là được.
- Đi thôi!
Tô Bình hiển nhiên đã hẹn người trước, cũng không cần gọi điện lại, đưa Tần Dương trực tiếp tới hoàn cảnh tiếp theo.
Ngay khi hai người vừa ngồi vào trong xe ô tô không lâu, một chiếc xe ô tô màu đen đậu ven đường đã lặng yên khởi động động cơ, âm thầm đi theo phía sau xe của Tô Bình.
Hai mươi phút sau, Tô Bình lái xe tới một khoảng sân rộng lớn, sau đó dừng xe lại.
Tần Dương quan sát xung quanh, tên của quán ăn đêm này hóa ra lại thanh tân một cách bất ngờ.
Cao Sơn Lưu Thủy.
- Tên rất nhã nhặn đấy.
Tô Bình cười ha ha nói:
- Vì người ra vào nơi này đều toàn những người lịch sự chứ sao.
Tần Dương và Tô Bình cùng sóng vai đi vào cửa, đồng thời giới thiệu:
- Đây là một hệ thống câu lạc bộ thực danh cao cấp, người ra vào nơi này đều có địa vị xã hội nhất định, không phú thì cũng quý, ừ, nơi này cũng có không ít minh tinh, dù sao minh tinh cũng phải sống về đêm mà, chẳng qua đám người họ ngày thường không thể tới câu lạc bộ bình thường, dễ gặp chuyện bất trắc lắm.
Tần Dương hiểu gật đầu:
- Bình thường anh đều tới đây sao?
Tô Bình cười nói:
- Đúng vậy, trong câu lạc bộ kia chia làm khu vực yên tĩnh và khu vực náo nhiệt, khu vực yên tĩnh có bầu không khí giống loại quán bar nhạc nhẹ, khu vực náo nhiệt thì loại như quán bar khiêu vũ, còn có phòng bao...
Tần Dương tò mò hỏi:
- Nơi này kinh doanh tốt lắm sao?
Tô Bình cười nói:
- Trên đời này người có tiền có thế còn ít sao? Hơn nữa những người này tiêu tiền ở đây cũng cũng không thể so sánh với những quán bar bình thường được, dù khách tới ít hơn một chút, nhưng toàn là loại cao cấp, đã đủ để bọn họ kiếm bộn tiền rồi, huống chi người mở nơi này vốn cũng chưa từng nghĩ tới kiếm bao nhiêu tiền, phần nhiều là coi nơi này là nơi mọi người vui chơi, coi như là một phương thức chỉnh hợp tài nguyên đi.
Tần Dương đang muốn đi theo Tô Bình đi lên tầng, bỗng nhiên bước chân ngừng lại một chút, hơi nghiêng mắt nhìn phía cửa ra vào.
Một chiếc xe ô tô màu đen đỗ bên đường cách đó không xa, đèn xa mờ ảo, giống như là có người đang đứng bên đường, nhưng Tần Dương nhớ rõ khi bọn họ đi qua đoạn đường kia rõ ràng không có ai.
Quan trọng nhất chính là khi nãy khóe mắt Tần Dương nhìn thấy trong xe dường như lấp ló quang ảnh, vả lại dường như còn có người đang nhìn sang bên này.
Tô Bình đi lên mấy bước, thấy Tần Dương bỗng nhiên dừng bước, có chút kỳ quái quay đầu nói một tiếng:
- Sao vậy?
Tần Dương lại nhìn sang chiếc xe màu đen kia, quay đầu cười nói:
- Không có gì, tới đây.
Tô Bình và Tần Dương đi vào trong câu lạc bộ, Tô Bình lấy ra một thẻ hội viên vàng óng, nhân viên quẹt thẻ một cái, sau đó cung kính đưa lại chiếc thẻ cho Tô Bình, dẫn hai người đi vào bên trong.
Tần Dương cũng không xa lạ gì với loại thẻ hội viên như vậy, dù ở Trung Hải thì hắn cũng đã từng đi qua hai, ba nơi như thế, tiếp đãi phù hợp với từng loại khách khác nhau, ví dụ như Đả Hắc Quyền của Tử Tinh sơn trang, san golf mà Dư Quang Thành đã dẫn Tần Dương tới.
Nhân viên dẫn đường đẩy cửa phòng, một loạt những âm thanh huyên náo truyền tới, những ánh đèn đủ loại màu sắc lóng lánh bên trong, một soái ca ngầu cùng với một mỹ nữ ăn mặc gợi cảm đang khiêu vũ trên đài, xung quanh đài chí ít có năm, sáu chục người đang uốn éo thân người nhảy múa, một vòng rộng xung quanh có không ít khách khứa đang ngồi.
Nhân viên dẫn hai người đi tới một góc khu vực cát, năm, sáu người cả nam lẫn nữ đang ồn ào vung nắm tay uống rượu, đều là những thanh niên khoảng hai mươi, ba mươi tuổi.
- Tô Bình, anh cuối cùng cũng đến rồi!
Một thanh niên đầu húi cua đứng dậy, miệng ngậm thuốc lá, mừng rỡ thét to:
- Đợi anh uống rượu đã lâu rồi, quá chậm.
Tô Bình cười lôi kéo Tần Dương ngồi xuống:
- Giới thiệu một chút, đây là Tần Dương, anh em của tôi.
Mấy thanh niên cả nam lẫn nữ đều dùng ánh mắt sáng quắc quan sát Tần Dương, thanh niên đầu húi cua kia cười híp mắt hỏi:
- Có hơi lạ mắt, tôi tên Hạ Phong.
Tô Bình cười giới thiệu:
- Hạ Phong, nhà cậu ta làm bất động sản, công ty bất động sản Lục Lam, rất có tiếng... Đây là Trần Hồng, người nhà làm quản lý cấp cao bên hãng hàng không Trung Hải... Đây là Trương Xuyên, hiện đang làm cho cửa hàng Xích Xe 4s... Lưu Thi, diễn viên, từng diễn không ít phim điện ảnh truyền hình, danh tiếng không nhỏ... Tần Man, thiên kim của giám đốc đài truyền hình Trung Hải... Long Viên Viên, nhà cũng là công ty điện ảnh truyền thông, công ty truyền thông Hạo Thiên...
Tần Dương mỉm cười, đang muốn nói chuyện, cô gái mặc váy dài màu tím tên Tần Man kia đã cười nói:
- Tô Bình, anh giới thiệu rất tỉ mỉ nha, đều khai hết về chúng tôi ra rồi, vậy anh cũng phải giới thiệu tỉ mỉ cho chúng tôi về người bạn mới này mới được, không phải sao?
Tần Dương khẽ mỉm cười:
- Tôi là sinh viên đại học Trung Hải, Tô Bình dẫn tôi tới đây trải nghiệm.
Sinh viên đại học?
Mấy người liếc nhau, ánh mắt đều có phần cổ quái, Tần Man kia nhìn Tần Dương, ánh mắt lại có phần nghi hoặc:
- Nhìn kiểu gì sao cũng thấy có chút quen mặt vậy nhỉ?
Tô Bình nghe Tần Dương giới thiệu, vẻ mặt dở khóc dở cười, ngắt lời nói:
- Mấy người khỏi phải nghe anh ấy tán dóc, anh ấy xác thực là sinh viên đại học Trung Hải, nhưng trong tay có đến mấy cái công ty đấy, còn có tài chơi piano rất giỏi, đã tham gia buổi hòa nhạc của Miêu Toa, từng diễn trong MV ca khúc mới của Miêu Toa, khoảng thời gian trước cực hot đấy...
Tô Bình còn chưa nói hết lời, Tần Man kia lập tức đứng dậy, ánh mắt hưng phấn kêu lên:
- Nhớ ra rồi, anh chính là cái người Tần Dương nói lời kiêu ngạo trên weibo kia!