Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1041 - Chương 1051: Theo Dõi

Chương 1051: Theo dõi
 

Nói lời kiêu ngạo?

Tần Dương lập tức có chút xấu hổ, ấn tượng của người khác về hắn là như vậy sao?

- Tần Dương?

Cô gái ngồi gần nhất khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi mặc áo phông quần jean tên Long Viên Viên mở to hai mắt, kinh ngạc hỏi:

- Anh là đệ tử của Mạc tiên sinh?

Tần Dương sửng sốt một chút, chuyển ánh mắt qua, nhìn chằm chằm Long Viên Viên:

- Đúng vậy, cô là?

Ánh mắt Long Viên Viên hơi có phần đặc biệt:

- Long Nguyệt là dì của tôi.

Dì?

Tần Dương có chút kinh ngạc, nhưng chợt vươn tay:

- Thật hân hạnh được gặp cô.

Vẻ mặt Long Viên Viên cũng có phần nhiệt tình hơn hẳn:

- Đã luôn biết anh từ lâu, nhưng tới hôm nay mới được gặp mặt.

Một màn này khiến những người xung quanh đều phải giật mình.

Tô Bình cẩn thận hỏi trước:

- Long Viên Viên, cô quen biết Tần Dương

Long Viên Viên mỉm cười nói:

- Sư phụ của Tần Dương và dì của tôi là bạn bè quen nhau đã hơn hai mươi năm rồi.

Sư phụ?

Trương Xuyên ba mươi tuổi, là người lớn tuổi nhất ánh mắt có phần kinh dị:

- Tần Dương anh là người tu hành?

Lời cũng đã nói tới đây rồi, Tần Dương đương nhiên không thể không thừa nhận.

- Đúng.

Ánh mắt mọi người lập tức thay đổi, nhìn Tần Dương đã nhiệt tình hơn nhiều.

Tần Dương cũng không cảm thấy kỳ quái trước thái độ của mọi người, xã hội này vốn thực tế, có người có bản lĩnh bất kể đi tới đâu cũng dễ dàng nhận được sự tôn trọng từ người khác, nhất là những nhị đại gia cảnh ưu việt này thì càng là như vậy.

Rượu cồn là vật mồi câu thông vô cùng tốt, sau vài vòng rượu, mọi người cũng đã quen thuộc lẫn nhau.

- Haiz, Tần Dương, anh là người tu hành, có phải đánh nhau rất lợi hại không?

Tần Dương cười nói:

- Cũng tạm, đánh mấy tên côn đồ không thành vấn đề.

Long Viên Viên nghe lời Tần Dương nói như vậy lập tức không kiềm chế được mỉm cười.

Người khác không biết, sinh ra ở Long gia như cô sao có thể không rõ được?

Đánh mấy tên côn đồ?

Cho dù có tới ba mươi, năm mươi tên cầm đao gậy lớn cũng không phải đối thủ của Tần Dương đi.

Long Viên Viên cũng không biết Tần Dương đã tiến vào cảnh giới Đại Thành, dù sao Tần Dương tấn thăng Đại Thành khi còn ở đảo Síp, sau khi trở về cũng không nhắc tới với ai, chỉ có mấy người có quan hệ mật thiết với Tần Dương mới biết được. Long Nguyệt có lẽ biết, nhưng cô biết Tần Dương bất cứ lúc nào cũng có thể gặp tình cảnh nguy hiểm, đương nhiên không thể đi loan tin khắp nơi về Tần Dương được.

- Tần Dương, công ty sản xuất sản phẩm bảo vệ sức khỏe Thiểm Điện của anh hiện giờ ít nhất có giá trị mấy trăm triệu rồi nhỉ, Thang Tam Nguyên cũng đang bán hot cả nước rồi.

Tần Dương cười nói:

- Đều là lãi ít tiêu thụ mạnh, lợi nhuận không được bao nhiêu tiền, vốn chỉ làm chơi mà thôi.

- Anh cũng quá khiêm tốn rồi, anh tùy tiện kinh doanh lời mấy trăm triệu, hơn nữa sau này sẽ ngày càng nhiều hơn, đây mà vẫn chỉ là chơi đùa thì chúng tôi cũng chẳng muốn sống nữa.

Tô Bình ngồi bên cạnh cười bổ sung:

- Tôi cũng không phải đang thổi phồng giúp Tần Dương đâu, muốn nói tới gia thế, thì những người ngồi ở đây có thể cũng không kém so với Tần Dương, nhưng nói tới bản lĩnh thì thật sự không có ai so sánh vượt qua được. Tần Dương không chỉ có một công ty Thiểm Điện, gần đây mới mở một công ty điện ảnh truyền thông, đến cả cựu CEO của tập đoàn Bernard là Tạ Đông cũng bị anh ấy đào tới đây giúp anh ấy quản lý rồi, Lưu Thi, đây chính là một cái đùi vàng đấy, cô nên ôm chặt đi.

Hai mắt Lưu Thi lập tức sáng ngời. Cô là một diễn viên, quả thật giống như lời Tô Bình nói, đã từng diễn một số bộ phim điện ảnh, nhưng phần nhiều chỉ là vai phụ, đương nhiên vẫn nằm mơ hi vọng sớm có một ngày có thể có một ngày được diễn chính trở thành ngôi sao.

- Tần Dương, sau này công ty của anh có quay phim thì xin hãy hợp tác một, hai lần nhé.

Tần Dương cười ha ha nói:

- Có cơ hội sẽ cùng hợp tác.

Mọi người dường như ai cũng có hiếu kỳ đối với Tần Dương, nhất là Tần Man hiển nhiên là một cô gái hướng ngoại, hỏi một loạt đủ loại vấn đề khiến Tần Dương phải rẽ chủ đề mấy lần, hắn cũng không muốn trở thành đối tượng chú ý chính, loại chuyện lần đầu gặp mặt những nhân vật có danh tiếng này đúng là chả có chỗ tốt gì.

Sau một hồi tám chuyện, Tần Dương cũng đã đại khái hiểu được về đám người này, trừ gia cảnh Lưu Thi có thiếu một chút ra thì những người khác đều có gia cảnh ưu việt, nhất là Trương Xuyên hơn ba mươi tuổi kia, cha của hắn ta hóa ra chính là tổng giám đốc của tập đoàn Trung Khí, cũng khó trách hắn ta có cửa mở cửa hàng Xích Xe 4s.

Mọi người vừa uống rượu và tám chuyện, còn đều thêm phương thức liên lạc của nhau, dù sao đây cũng là một nguồn quan hệ, không chừng ngày nào đó sẽ sử dụng tới.

Vui đùa khoảng hai tiếng, Tần Dương nhìn thời gian đã mười một giờ liền chuẩn bị rời đi.

Tô Bình đứng dậy:

- Được rồi, các anh em chơi tiếp đi, tôi và Tần Dương rút lui trước, hôm nào lại hẹn gặp.

- Tôi cũng phải về nhà rồi, đi cùng hai người đi.

Long Viên Viên nói, cũng đứng dậy theo:

- Mẹ của tôi vừa giục tôi đây.

Tần Man hiển nhiên rất có hứng thú với Tần Dương, khi nãy hỏi Tần Dương nhiều nhất cũng chính là cô, gương mặt vẫn tỏ vẻ chưa thỏa mãn:

- Tần Dương, lần sau có thời gian thì cùng chơi nha.

Tần Dương cười nói:

- Được thôi!

Ba người ra khỏi câu lạc bộ, Long Viên Viên cầm chìa khóa xe trong tay, quay đầu nhìn Tần Dương:

- Liên minh đại hội người tu hành anh muốn đi sao?

Tần Dương gật đầu:

- Định cọ xát một chút.

Long Viên Viên cười nói:

- Được, vậy thì gặp lại ở đại hội.

Tần Dương mỉm cười, Long gia cũng là hào môn tu hành, Long Viên Viên là người của Long gia đương nhiên cũng được tham gia.

- Được.

Long Viên Viên mỉm cười nói:

- Đến lúc đó tôi giới thiệu anh của tôi cho anh làm quen, anh ấy rất có hứng thú với anh đấy, có lẽ muốn kết bạn với anh.

Tần Dương gật đầu:

- Được.

Vì liên quan tới Long Nguyệt, cảm nhận của Tần Dương về người Long gia cũng vô cùng tốt, cũng rất thích kết bạn với người Long gia, sư phụ và Long Nguyệt nếu đi tới cùng thì chính là tiêu chuẩn người mình rồi chứ sao.

- Vậy hẹn gặp lại.

Long Viên Viên khoát tay áo đi về phía xe của mình, Tô Bình xoay người nói:

- Đi thôi, tôi đưa anh về.

Tần Dương cười ha ha nói:

- Người lớn rồi, tôi gọi xe về là được, anh còn đưa gì nữa, anh cũng uống không ít đâu, lái xe chậm thôi, bằng không tìm tài xế lái thay đi.

Tô Bình thấy bộ dạng Tần Dương rất tỉnh táo cũng không kiên trì nữa:

- Được, vậy tôi sẽ không tiễn nữa, tôi cũng ở không xa đây lắm, không thành vấn đề.

Tần Dương đi tới bên đường, đón một xe taxi, ngồi lên xe, Tô Bình cũng ngồi vào xe khởi động xe, đi về một phương hướng khác.

Tần Dương quay đầu nhìn từ trong taxi, ánh mắt bỗng nhiên trở nên ngưng trọng.

Một chiếc xe màu đen từ trong bãi đỗ xe mờ tối đi ra đuổi theo xe Tô Bình.

Chiếc xe màu đen kia cũng không ngờ Tần Dương chỉ liếc mắt liền có thể nhận ra, chính là chiếc xe mà trước khi bước vào câu lạc bộ Tần Dương đã nhìn thấy.

Chiếc xe kia đang theo dõi Tô Bình.

- Tài xế, nhanh chóng quay đầu!

Tần Dương quay đầu lập tức quát lên, đồng thời nhanh chóng lấy di động của mình ra tìm số điện thoại của Tô Bình, bấm gọi.

Điện thoại reo mười tiếng bên kia mới nhận nghe.

- Tần Dương, sao vậy, quên gì sao?

Tần Dương trầm giọng nói:

- Phía sau anh có một chiếc xe màu đen đang theo dõi anh, nếu tôi không nhìn lầm thì trước đó bọn họ đã theo dõi một đoạn đường rồi, có lẽ là theo dõi từ nhà hàng ăn cơm tới!
Bình Luận (0)
Comment