Chương 1056: Cuộc trả thù của Hắc Thủ
Tần Dương xem xong tư liệu Long Vương gửi tới, ánh mắt có phần bàng hoàng.
Lá gan của Hắc Thủ này cũng lớn quá rồi.
Lúc trước vì có M1 ra tay bắt được nhân vật quan trọng của Hắc Thủ là Linh Thị, phơi bày ra ngoài ánh sáng tất cả thành viên trung tâm của Hắc Thue, mặc dù cũng không có người bắt được bọn họ từ đó, nhưng các thành viên của Hắc Thủ cũng lọt vào vòng bị truy nã, nhất thời Hắc Thủ tiến vào giai đoạn ngủ đông.
Người sáng tạo ra Hắc Thủ là Lục Phong Niên có thực lực rất mạnh, căn cứ theo đó ít nhất đã đạt tới thực lực Siêu Phàm, nhưng hiện giờ Hắc Thue đã giao lại cho con của gã là Lục Đào quản lý, lúc trước khi liên lạc với Long Vương, Long Vương từng nói Hắc Thủ hiện giờ có liên lạc mật thiết với tổ chức khủng bố tên là Lôi Thần.
Thứ trong tư liệu cũng không nói chi tiết, chỉ đơn giản báo lại một số tin tức mà gián điệp ẩn nấp biết được, đó chính là người của Hắc Thủ đã để mắt tới đại hội lần này, muốn làm một số chuyện trả thù vụ đối xử trước kia.
Càng khiến người khác phải lo lắng chính là trong tư liệu hoài nghi lần này Hắc Thủ hành động có Lôi Thần tham dự, trước mắt chiếu theo tư liệu biết được về Lôi Thần thì Lôi Thần là một tổ chức khủng bố có lực phá hoại cực mạnh, lúc trước có nhiều sự kiện khủng bố với lực phá hoại khổng lồ đều do Lôi Thần tuyên bố phụ trách.
Tần Dương bàng hoàng đồng thời cũng có phần lo lắng. Hắc Thủ muốn trả thù có thể hiểu được, nhưng chuyện này còn có Lôi Thần tham gia, tính chất có thể đã thay đổi rồi.
Tần Dương suy tư một chút, lại một lần nữa bấm gọi số điện thoại của Long Vương.
- Sự kiện lần này nguy hiểm như vậy, bên trên không thể không có người khác tham dự chứ?
Long Vương trầm giọng nói:
- Vì tin tức này cũng không thể xác định được cho nên không thể gióng trống khua chiêng, nhưng chuyện này tôi đã thông báo bên phía hội đồng liên minh người tu hành, bọn họ cũng sẽ làm mấy phương diện phòng bị cần thiết.
- Đại hội liên minh người tu hành có rất nhiều cao thủ, tôi phái ai tới cũng không bằng những cao thủ có thực lực cường đại kia, lần này cậu đi dù sao cũng chỉ cọ xát, vừa vặn đi thăm dò chuyện này, có thể trực tiếp liên lạc với tôi, cũng tốt hơn tìm người bên hội đồng, tôi sẽ cho cậu một phương thức liên lạc.
Tần Dương ngẫm lại thấy cũng đúng, đây dù sao cũng là đại hội liên minh người tu hành tụ tập cao thủ, đâu cần phái thêm cao thủ nữa, dù là chỉ có mình hắn tối đá cũng chỉ nhận nhiệm vụ điều tra, một khi có bất kỳ dấu vết gì để lại chỉ cần nói cho người hội đồng liên minh, trong nháy mắt sẽ có hàng loạt cao thủ có thể đi xử lý bất cứ chuyện gì.
- Được, tôi sẽ gắng hết sức điều tra, chẳng qua tôi đây cũng là lính mới lần đầu tham gia đại hội liên minh, còn chưa quen thuộc với nơi này, cho dù người của Hắc Thủ hay Lôi Thần tới thật thì tôi cũng không dám đảm bảo nhất định có thể điều tra ra đâu.
Long Vương mỉm cười nói:
- Cậu gắng hết sức là được, sở dĩ tìm cậu vì cậu vừa là đặc công của Long Tổ, còn vừa có ân oán thâm sâu với Hắc Thủ, nếu Hắc Thủ thật sự ở đó thì có lẽ bọn họ sẽ để mắt tới cậu, cho nên nếu nói ai có hi vọng phát hiện ra bọn họ nhất thì khẳng định chính là cậu...
Tần Dương nhếch khóe môi, cười khổ:
- Ngài coi tôi là mồi à.
Long Vương mỉm cười nói:
- Đây chính là nhiệm vụ dẫn dắt từ ân oán sư môn của các cậu, cho dù không có tôi nhắc nhở thì bọn họ cũng sẽ tìm tới cậu, cậu hẳn hiểu rất rõ giữa Ẩn Môn các cậu và Hắc Thủ tất sẽ có một bên phải hoàn toàn biến mất, trận chiến này mới có thể thực sự ngừng.
Tần Dương cười khổ:
- Điều đó tôi biết, chẳng qua lần thịnh hội này chí ít có mấy trăm người tham dự, nếu cộng thêm nhân viên tổ chức thì ở đây tôi chắc mẩm cũng phải hơn ngàn người, tôi nghĩ cho dù người Hắc Thủ đến nhất định cũng là gương mặt xa lạ, không thể nào là mấy thành viên bị truy nã được, muốn bắt người ra thì quả thật không dễ dàng.
Long Vương ừ nói:
- Sự việc này dù sao tôi cũng đã nói với cậu rồi, tự cậu phải cẩn thận lưu ý, có chuyện gì thì liên lạc với tôi trước là được.
- Được!
Tần Dương cúp điện thoại, ánh mắt thoáng có hai phần ngưng trọng.
Giống như lời Long Vương nói, nếu Hắc Thủ ở đây, hơn nữa còn biết hắn tham gia đại hội này, chỉ cần có thể thì bọn họ nhất định sẽ tự tìm tới phiền toái.
Chẳng qua hiện giờ hắn ở ngoài sáng, đối phương ở trong tối, hắn muốn bắt được đối phương cơ bản không thể, hắn chỉ có thể tự cẩn thận hơn mà thôi.
- Cốc, cốc, cốc.
Trên cửa phòng truyền đến tiếng đập cửa, Tần Dương mở cửa phòng, Tư Đồ Hương đang đứng trước cửa.
- Không ra ngoài dạo chơi sao?
Tần Dương cười nói:
- Được, ngốc trong phòng cũng không có chuyện gì, đi dạo thôi.
Tư Đồ Hương ừ một tiếng:
- Có muốn gọi mấy cô gái kia không?
Tần Dương chỉ phòng của Lam Linh Vũ:
- Hỏi Lam Linh Vũ một chút đi, Tô Mục Dao thì không cần quản, sức khỏe cô ta không tốt, đi đường mệt nhọc, để cô ta nghỉ ngơi đi, chúng ta tự đi chơi vòng quanh.
- Được!
Tư Đồ Hương đi tới gian phòng của Lam Linh Vũ, gõ mở cửa phòng, Lam Linh Vũ mặc mặc jean đi giày thể thao vác một cái ba lô nhỏ cười tủm tỉm nhanh chóng bước ra.
Tần Dương cười nói:
- Đây là dáng vẻ đi dạo phố của cô à.
Lam Linh Vũ cười hì hì trả lời:
- Chúng ta không phải đến đây cọ xát sao, đây chẳng phải không khác gì đi dạo phố sao?
- Đi thôi, chúng ta đi dạo xung quanh.
Ba người Tần Dương đi ra ngoài tòa nhà lớn, đi về phía hoa viên ngoài trời, dù sao chỗ đó cũng có nhiều người nhất.
Trong hoa viên ngoài trời khổng lồ đặt không ít cái bàn, bên cạnh có một loạt gian nhà, những nhân viên mặc đồng phục phục vụ cung cấp đủ loại nước uống, rượu bia cùng với một số quà vặt đặc sản địa phương.
Ánh mắt Tần Dương đảo qua hoa viên ngoài trời kia, già trẻ lớn bé, cả trai lẫn gái tốp năm tốp ba ngồi vây quanh từng cái bàn, gương mặt tươi cười cùng tán gẫu.
Tần Dương đang chuẩn bị tìm một cái bàn lớn ngồi xuống thì bỗng nhiên có người đứng dậy, thanh âm giòn giã gọi:
- Tần Dương!
Tần Dương quay đầu lại nhìn, gương mặt lộ vẻ bất ngờ vui vẻ.
- Liễu Phú Ngữ! Cô cũng tới à!
Ngồi bên cạnh Liễu Phú Ngữ chính là Tông chủ Thủy Nguyệt tông Trịnh Lệ, quay đầu mỉm cười gật đầu với Tần Dương.
- Mọi người tìm cái bàn ngồi xuống trước đi, tôi đi chào hỏi đã.
Tần Dương đi về hướng hai người, sau đó cất bước tới trước mặt Trịnh Lệ, mỉm cười nói:
- Trịnh tiền bối.
Trịnh Lệ mỉm cười:
- Sư phụ của cậu tới rồi sao?
Tần Dương mỉm cười trả lời:
- Sư phụ của tôi không tới, người bảo tôi tới đây dạo chơi, nâng cao kiến thức.
Trịnh Lệ ồ một tiếng, cười nói:
- Sư phụ của cậu không màng danh lợi, có lẽ cũng không thích loại sự kiện ồn ào náo nhiệt này đi.
Tần Dương chịu hết nổi hỏi:
- Trịnh tiền bối, sư công của tôi người...
Ánh mắt Trịnh Lệ có phần tế nhị:
- Ngài ấy không liên lạc với cậu sao?
Tần Dương thoáng có hai phần ngượng ngùng lắc đầu:
- Không có, tôi lo lắng người bị làm ồn, tôi cũng không dám liên lạc với người.
Trịnh Lệ buồn cười, có lẽ đang nghĩ lại việc lúc trước Tần Dương lừa Miêu Kiếm Cung:
- Sư công của cậu ở lại Thủy Nguyệt tông mấy ngày rồi rời đi, Ngô Trưởng lão cũng cùng đi, bọn họ hình như dự định đi xử lý chuyện gì đó...
Biểu lộ trên gương mặt Tần Dương có vài phần vi diệu.
Khà khà, đi cùng Ngô Trưởng lão à...
Như vậy nói rõ sư công và Ngô Trưởng lão hiện giờ đã trở lại tốt rồi, một lần nữa đi cùng nhau sao?