Chương 1062: Người tu hành mặc tây trang
Trần Hầu là một người rất lười, ngoại trừ tu hành, đánh nhau ra thì hầu như hắn ta đều không thèm để ý tới những sự việc khác, đương nhiên ngoại trừ Long Viên Viên.
Quan hệ giữa Trần Hầu và Long Viên Viên hẳn thuộc loại chia tay vẫn là bạn bè. Mặc dù thái độ của Long Viên Viên đối với Trần Hầu không tốt, nhưng cũng rất có chừng mực, cũng không phải loại lạnh mắt lạnh mặt, càng giống như sự châm chọc giữa những người bạn.
Sắc mặt của Long Viên Viên đối với Trần Hầu không thay đổi, Trần Hầu lại không hề để ý chút nào, dù sao cũng sẽ ở đây không đi rồi, nói cho oai chính là kết bạn, nhưng mọi người đều nhìn ra được hắn vẫn luôn để ý tới Long Viên Viên, hiển nhiên tình cảm chưa kết thúc.
Lời của Long Thất không tính là quá lớn, nhất là sau khi Trần Hầu tùy tiện đi tới, hắn càng ít nói chuyện hơn, chẳng qua thái độ của hắn đói với Tần Dương thì vẫn rất thân thiết.
Quan hệ giữa Mạc Vũ và Long gia đương nhiên ảnh hưởng tới quan hệ giữa Tần Dương và Long gia.
Đều là người mình cả!
Đám người Tần Dương đều là những thanh niên hơn hai mươi tuổi, chủ đề nói chuyện giữa mọi người cũng có không ít, Tần Dương khi biết được Trần Hầu dường như hiểu khá rõ tình hình đại hội lần này liền học hỏi được từ hắn ta rất nhiều, Trần Hầu cũng rất sảng khoảng, không hề giấu diếm, biết là nói hết.
Thông qua Trần Hầu, Tần Dương đã hiểu hơn về đại hội lần này, lần này ít nhất có tới trên năm trăm người tham dự, chí ít có trên một trăm gia tộc tu hành hoặc môn phái tham gia, có thể nói là sự kiện lớn của giới tu hành.
Những gia tộc hoặc môn phái tu hành này tham gia với mục đích không giống nhau, cũng có thích tham gia náo nhiệt như Tần Dương, cũng có nhắm tới trận đấu các hạng trong liên minh, giành chiến thắng lấy phần thưởng hoặc dương danh, cũng có người tới vì nhiệm vụ như Tô Mục Dao, ví dụ như trao đổi nghiệp vụ với ai đó.
Đại hội liên minh chủ yếu chia làm mấy khu vực, gồm khu vực triển lãm, khu vực giao dịch và khu đấu. Khu triển lãm được các gia tộc hoặc môn phái của mình sử dùng để thể hiện ra một số sản phẩm của bản thân, vì người tu hành xưa nay đều đứng trên đỉnh chuỗi thực phẩm, gia tộc hoặc môn phái của bọn họ khống chế các ngành nghề hàng đầu, đại hội lần này để mọi người có cơ hội chạm mặt nhau, cũng cho mọi người cơ hội hợp tác với nhau.
Tần Dương cười nói:
- Nói là đại hội liên minh người tu hành, nhưng sao như lời anh nói tôi lại có cảm giác là hội chợ triển lãm bán hàng hay diễn đàn kinh tế gì đó nhỉ...
Tô Mục Dao mỉm cười nói:
- Với những gia tộc và môn phái tu hành này đều có sản nghiệp của mình, những sản nghiệp này đều là lực lượng mũi nhọn của ngành sản xuất, cũng đứng đầu khoa học kỹ thuật, nếu có thể hợp tác sâu sắc với nhau thì đương nhiên là cục diện cả hai bên, có thể nói là hợp tác cùng lớn mạnh, giống như Tô gia chúng tôi cùng với Đồng gia, Tô gia chúng tôi có nơi trồng dược liệu khổng lồ, Đồng gia là nhà chế dược nổi danh, chúng tôi hợp tác chính là một loại song doanh.
Liễu Phú Ngữ hừ một tiếng, trào phúng nhìn Tần Dương:
- Chẳng lẽ cậu cảm thấy gia tộc và môn phái tu hành ngày nay vẫn giống như xưa, ngày nào cũng bận bịu chém giết sao, tu hành chẳng qua chỉ là một thủ đoạn cường đại bảo vệ bản thân mà thôi, phần nhiều không phải vẫn vì kiếm tiền sao?
Tần Dương cười ha ha, không tức giận:
- Mặc dù tôi là đệ tử của Ẩn Môn, nhưng bản thân tôi không tính là người gia tộc tu hành, trước kia cũng không tiếp xúc với người vòng tu hành, chỉ mới bắt đầu tiếp xúc trong một, hai năm nay, cho nên nghiêm túc mà nói, tôi xem như là người mới trong giới tu hành.
- Vốn dĩ trong ấn tượng của tôi, người tu hành hẳn là hình tượng khoái ý ân cừu, giống miêu tả trong tiểu thuyết võ hiệp ấy, nhưng sau khi tôi được tiếp xúc lại phát hiện hoàn toàn khác với những gì tôi đã nghĩ. Cô xem đi, mọi người đều mặc tây trang, cả đám người cứ gặp mặt là phát danh thiếp, khác gì mấy tổng giám đốc công ty đâu...
Long Viên Viên cười nói:
- Vốn không có gì khác nhau cả, tất cả mọi người đều vì kiếm tiền, vì để cuộc sống của bản thân được tốt hơn, để gia tộc ngày càng thịnh vượng hơn, người không có việc gì thì đánh đánh giết giết, cho dù là thật thì cũng chỉ là mấy cuộc đấu trong bóng tối, chung quy vẫn có quy tắc, người tu hành mặc dù cường đại, nhưng lực lượng có quyền khống chế bên trên vẫn mạnh hơn, làm một số hành động thông thường nho nhỏ gì đó, đôi bên có ân oán tranh đấu thì bên trên sẽ nhắm một mắt mở một mắt cho qua, nếu quả thật gây ra chuyện lớn, anh cho rằng bên trên không quản sao, gia tộc có lợi hại hơn, nhiều cao thủ hơn nữa chẳng lẽ còn có thể chống lại được cả quốc gia, cùng lắm chỉ hơi có địa vị cao trong quyền hạn phạm vi quy tắc, đặc biệt hơn một chút mà thôi.
Tần Dương ngược lại không hề để ý bản thân là người mới trong giới tu hành này, vả lại cũng sẽ không để ý bản thân thể hiện là không hiểu gì, dù sao đối với những loại sự việc này không hiểu chính là không hiểu, không cần phải giả bộ, làm vậy không có ý nghĩa gì cả.
Hoa viên ngoài trời kia là một khu vực rất rộng lớn đủ cho mọi người vừa nghỉ ngơi vừa là địa điểm trao đổi. Hiện giờ vẫn chưa phải ngày chính thức báo danh đại hội, sau khi sắp xếp xong xuôi, đa số mọi người sẽ tới đây đi dạo một vòng, xem có thể gặp được người quen hoặc kết giao người bạn mới hay không.
Sau khi đám người Tần Dương ngồi xuống thì có hơn mười đợt người liên tiếp đi tới, nơi nơi đều là những lời nói khách sáo hàn huyên, đại loại như "À, xin chào, xin chào, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, tôi là xxx..." Loại như vậy nơi nào cũng có.
Mặc dù Tần Dương nói chuyện phiếm với mọi người, nhưng ánh mắt của hắn cũng không chỉ giới hạn ở trong bàn này, có thể nói tầm mắt quét tám hướng, hắn đều cảm thấy rất hứng thú với thân phận của những người đang nói chuyện kia.
Hai nam một nữ đang đi từ đằng xa tới, Tần Dương theo thói quen đảo mắt qua, sau đó lập tức ngây ngẩn, vẻ mặt kinh hỉ.
Tần Dương đứng dậy, vẫy tay với ba người đang đi tới:
- Anh họ La Dương.
Ba người quay đầu lại nhìn theo hướng giọng nói, thấy là Tần Dương, gương mặt lập tức lộ dáng vẻ bất ngờ.
- Em họ!
Ba người này chính là anh họ La Dương và La Khai nhà bên ngoại của Tần Dương, còn có một người không nhận ra, chắc hẳn cũng là người La gia, trông qua có thể là em họ của Tần Dương.
Đám người Long Thất, Trần Hầu di chuyển ánh mắt qua kinh ngạc nhìn Tần Dương.
Bọn họ đều là người của gia tộc tu hành, kiến thức rộng rãi, La Dương là người nổi bật nhất trong các con cháu thế hệ trẻ của hào môn La gia Thương Châu, bọn họ đã từng gặp mặt ở những trường hợp khác, đều biết cả, nhưng Tần Dương xưng hô thế nào nhỉ?
Anh họ La Dương?
Bọn họ cũng đều biết Tần Dương kế thừa Ẩn Môn, cũng biết người nhà Tần Dương vốn không phải gia tộc tu hành, sao bỗng nhiên lại có quan hệ với hào môn La gia Thương Châu thế này?
La Dương đi tới, nhiệt tình vỗ bả vai của Tần Dương:
- Trước khi tới đây bọn anh còn nghĩ có lẽ sẽ gặp được em, quả nhiên em tới đây thật.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Em tới xem, cọ xát chút thôi.
La Dương cười nói:
- Lần trước anh bị em hố, nhưng em đã giúp được một việc lớn, việc này anh vẫn phải cảm tạ em đấy, lần này nên tìm cơ hội uống rượu một bữa mới được...
Quan hệ giữa Tần Dương và La gia vốn cũng không hòa thuận, nói đúng hơn là không có tình cảm gì, nhưng sau khi trải qua sự kiện anh hùng lôi đài kia, quan hệ giữa Tần Dương và La gia đạt được bước tiến triển mới, hiện giờ cũng coi như thân thiết, gặp nhau ở đây đương nhiên hết sức thân quen.
Sau khi La Dương chào hỏi xong với Tần Dương liền quay qua chào hỏi đám người Trần Hầu, Long Thất.
Trần Hầu kinh ngạc hỏi:
- La Dương, anh là anh em họ với Tần Dương sao?
La Dương cười ha ha nói:
- Đúng vậy, mẹ của Tần Dương là dì ba của chúng tôi, cậu ấy đương nhiên là em họ của tôi rồi...