Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1053 - Chương 1063: Người Thần Bí Trong Rừng

Chương 1063: Người thần bí trong rừng
 

Tất cả mọi người đều giật mình nhìn Tần Dương.

Mọi người đều biết gia đình Tần Dương bình thường, cha mẹ đều là người thường, hình như vì sư phụ Mạc Vũ mới trở thành người tu hành, mới bắt đầu có liên quan tới giới tu hành, nhưng hiện giờ phát hiện mẹ của Tần Dương hóa ra có xuất thân là La gia Thương Châu.

Đây chính là một cái chân rất thô rất to lớn đấy.

Mọi người kéo cái bàn bên cạnh sang, để ba người La Dương ngồi xuống.

- Lần này có ai ở La gia đến đây?

La Dương cười nói:

- Nhị gia dẫn đội, người tới đây không ít, chủ yếu là đến tham gia náo nhiệt.

Trần Hầu bỗng nhiên mở miệng nói:

- Anh đột phá rồi?

La Dương cười nói:

- Ừ, ba tháng trước bế quan một thời gian ngắn, vận khí không tệ, trực tiếp đột phá qua cửa rồi.

Trần Hầu cười nói:

- Vậy anh cũng báo danh thi đấu lôi đài?

La Dương gật đầu:

- Báo danh rồi, lại tham dự tiếp, nghe nói Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh đều tham gia, chắc hẳn quán quân lần này có vẻ sẽ là hai người họ tranh giành.

Trần Hầu đồng ý nói:

- Hẳn là một trong hai người họ, không thoát được, nhưng dù gì thì cũng phải đánh một trận.

La Dương hiển nhiên rõ ràng tính cách của Trần Hầu, cười nói:

- Như thế này rất phù hợp với tính cách của anh, chắc hẳn đến lúc đó chúng tôi có thể xem một màn kịch vui rồi.

Trần Hầu cười khà khà, ánh mắt cũng ngập tràn vẻ chờ mong.

Mọi người ngồi xuống nói chuyện phiếm, bỗng nhiên từ xa truyền tới âm thanh ồn ào.

- Triệu Thanh Long!

- Triệu Thanh Long đến rồi!

Tần Dương quay đầu liền nhìn thấy hai thanh niên đang sóng vai đi về hướng này, một người với tướng mạo cao lớn tuấn tú, một người có dáng vẻ bình thường.

Tần Dương không biết Triệu Thanh Long liền tò mò hỏi:

- Ai là Triệu Thanh Long, là người có vẻ ngoài đẹp trai kia sao?

Trần Hầu quay đầu liếc mắt nhìn cười nói:

- Không, là người có dáng vẻ bình thường kia.

Tần Dương hơi sững sờ, ánh mắt đã di chuyển nhìn sang gương mặt người thanh niên bình thường kia, người đó chính là Triệu Thanh Long sao?

Triệu Thanh Long cao khoảng một mét bảy lăm, dáng người cao gầy, gương mặt bình thường, mặc áo phông tay dài màu đen, quần jeans, giầy thể thao, trông qua không có điểm đặc biệt nào khiến người khác chú ý, nếu đi trên ngã tư đường thì chính là một người rất bình thường.

Dáng vẻ của Triệu Thanh Long bình thường, nhưng là người có danh tiếng, bất kể có nhận ra Triệu Thanh Long hay không, thì lúc này ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn tới trên người người này, giống như trên người hắn có từ tính vậy.

Triệu Thanh Long bị ánh mắt nóng bỏng của mọi người nhìn chằm chằm, nhưng lại như không hề để ý chút nào, thần sắc tự nhiên trò chuyện với người thanh niên bên cạnh, rất tự nhiên đi thẳng một đường, trên đường vẫn chào hỏi với không ít người, nở nụ cười ấm áp.

- Triệu Thanh Long này đối nhân xử thế có vẻ như rất tốt, hơn nữa có vẻ tính cách cũng không kiêu ngạo.

Liễu Phú Ngữ cười nói:

- Ai nói với cậu Triệu Thanh Long rất kiêu ngạo, rất khó tiếp cận sao?

Tần Dương lắc đầu:

- Tôi chẳng qua cảm thấy anh ta trẻ tuổi như vậy, mà lại có được thực lực cường đại và danh hiệu, còn xuất thân danh môn, có lẽ sẽ có chút kiêu ngạo, nhưng trông có vẻ tôi đã nghĩ lầm rồi.

Trần Hầu cười nói:

- Những người này cho dù kiêu ngạo thì cũng là kiêu ngạo trong lòng, sẽ không thể hiện ngoài mặt đâu. Thật ra lời anh nói cũng không sai, Triệu Thanh Long xác thực là một con người kiêu ngạo, chẳng qua kiêu ngạo kia chính là một loại kiêu ngạo đối với thực lực của bản thân, nhưng anh ta tự cho bản thân là người đứng đầu trong lớp thanh niên đấy.

Tần Dương tò mò hỏi:

- Vân Bạch Linh thì sao?

Trần Hầu cười nói:

- Vân Bạch Linh cũng là người có thiên phú dị bẩm, thực lực cường đại, cùng Triệu Thanh Long xưng là Tuyệt Đại Song Kiêu. Cả hai người này ngày thường đều không tham gia hoạt động kiểu này, hôm nay hai người lại đồng thời báo danh tham gia đấu lôi đài, có lẽ cả hai cũng muốn mượn cơ hội này phân cao thấp, chỉ cần đánh bại đối phương, người thắng có thể là người đứng vị trí số một thực sự trong lớp thanh niên rồi.

Ánh mắt Tần Dương thoáng có phần dao động, vị trí số một trong thế hệ thanh niên tu hành.

Danh hiệu này quả thật vang dội.

Văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị, có ai lại không muốn làm số một kia chứ?

Cho dù là người ưu tú như Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh cũng khó có thể chống lại được dụ hoặc của vị trí số một này.

Chẳng qua trước giờ vị trí thứ nhất chỉ có một, e rằng nếu thua rồi sẽ bị đả kích không nhỏ.

Số hai?

Bị số một che lấp, ai sẽ chú ý tới số hai đây?

Triệu Thanh Long đã xuất hiện rồi, vậy Vân Bạch Linh đâu?

Tần Dương suy tính xem có thể nhìn thấy được Vân Bạch Linh hay không, nhưng cả đám người tán dóc trời nam đất bắc tới hai tiếng đồng hồ mà vẫn không thấy Vân Bạch Linh xuất hiện.

Ăn xong bữa cơm tối, Tần Dương ngồi ngốc trong phòng một lúc, cảm thấy có chút nhàm chán, nghĩ tới lời Long Vương nói, một mình Tần Dương bước ra khỏi cửa đi dạo xung quanh.

Tần Dương đút hai tay trong túi quần, đi bộ dọc theo con đường xi măng trong trang viên rộng lớn.

Sắc trời đã dần ảm đạm, đèn đuốc trong trang viên lại sáng trưng giống như ban ngày, Tần Dương đi dọc theo trang viên chậm rãi ra bên ngoài.

Thăm dò địa hình nơi đây rõ ràng, nếu quả thật gặp chuyện cũng có thể tạo ra phản ứng nhanh nhất.

Tần Dương tiêu phí đi vòng nửa tiếng, sau đó ngồi xuống ở tảng đá ven đường, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.

Tần Dương ngồi khoảng mười phút, đứng dậy chuẩn bị rời đi, khóe mắt dường như nhìn thấy ánh sáng trong khu núi rừng cách đó không xa.

Tần Dương dừng bước, xoay người, hai mắt nhìn chằm chằm bên trong khu núi rừng.

Núi rừng ban đêm đương nhiên không thể có chuyện tự sáng lên, sáng lên vì có người ở đó.

Trong núi rừng cũng không có đường đi, ai sẽ ở trong rừng núi đây?

Tần Dương vốn đang suy nghĩ trong lòng chuyện của Hắc Thủ, gặp phải chuyện kỳ quái như vậy đương nhiên sẽ càng để ý hơn.

Tần Dương thoáng do dự một chút, rồi đứng dậy mò mẫm đi về hướng trong khu rừng núi.

Tần Dương hiện giờ dù sao cũng là cao thủ cảnh giới Đại Thành, hơn nữa thân thể cũng lợi hại gần như biến thái, cho dù gặp phải cao thủ cảnh giới Siêu Phàm, dù Tần Dương không thể đánh lại cũng có thể chạy thoát, cho nên Tần Dương chuẩn bị tìm kiếm đường trước rồi nói sau.

Thân người Tần Dương giống như mị ảnh, nhanh chóng chui vào trong rừng sâu, đi về hướng xuất hiện ánh sáng.

Tần Dương nhanh chóng xuất hiện nơi sâu trong rừng cây, một lần nữa thấy được ánh sáng trắng thấp thoáng.

Tần Dương thả chậm bước chân, mò mẫm đi tới phía ánh sáng trắng.

Khi còn cách khoảng năm mươi mét, Tần Dương ngừng lại.

Ở trong rừng, hai người đàn ông đeo mặt nạ ngồi xổm xuống khe núi, trước mặt bọn họ là một chiếc laptop đang mở. Bọn họ tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào màn ảnh laptop, khẽ trò chuyện với nhau điều gì đó, nhưng vì khoảng cách khá xa, Tần Dương căn bản không nghe thấy được bọn họ đang nói điều gì.

Nửa đêm, người đàn ông đeo mặt nạ thần bí bí mật nói chuyện trong rừng cây, dù không biết nội dung bọn họ nói chuyện với nhau là gì, nhưng Tần Dương chắc chắn chuyện bọn họ đang thảo luận chắc chắn không phải chuyện tốt, mà hai người kia cũng không phải kẻ tốt lành gì.

Không chừng bọn họ chính là người của Hắc Thủ?

Tần Dương lấy điện thoại ra lui về cây phía sau, chuẩn bị liên lạc với người khác. Lúc trước Long Vương đã cho Tần Dương phương thức liên lạc, bảo có chuyện thì tìm hắn.

Nhưng ngay khi Tần Dương mới mở điện thoại ra, hai người kia dường như đã thương nghị xong, đứng dậy cầm theo laptop cùng đi về hướng Tần Dương.
Bình Luận (0)
Comment