Chương 1070: Bày thế cục giăng lưới
Đoan Mộc Phong và Tần Dương cùng tra lần lượt tất cả camera giám sát, mặc dù cũng có những người tu hành tham gia đại hội khác thức dậy từ sáng sớm, nhưng hoặc thực lực không phù hợp, hoặc tối qua đã được loại trừ.
Chúc Thiên Sơn là trường hợp duy nhất tối qua không xuất hiện trong camera giám sát, nhưng lại đúng lúc xuất hiện trước camera trong khoảng thời gian cao thủ Siêu Phàm xuất hiện giết người trong trang viên kia.
Đoan Mộc Phong và Tần Dương cùng rời khỏi phòng quan sát, Đoan Mộc Phong cau mày nói:
- Có phải chúng ta đã đoán sai rồi không, nếu Chúc Thiên Sơn có vấn đề, như vậy chẳng phải nói Lục Nguyên Thịnh cũng có vấn đề sao?
Giọng điệu của Tần Dương lạnh lùng:
- Khi tôi nhìn thấy Chúc Thiên Sơn còn phải giật mình, nghe được ngài nói Lục Nguyên Thịnh và người này làm chứng cho nhau cùng đánh cờ trong phòng, tôi ngược lại yên lòng hơn.
Đoan Mộc Phong nhìn chằm chằm Tần Dương nói:
- Nếu tôi nhớ không lầm, thầy trò hai người hình như có hận thù rất sâu với Lục gia nhỉ?
Tần Dương bình tĩnh gật đầu:
- Vốn dĩ sư công định thu Lục Niên Phong làm đệ tử, nhưng lòng dạ Lục Niên Phong hẹp hòi, tâm thuật bất chính, cuối cùng bị sư công đuổi khỏi sư môn, một lần nữa thu sư phụ của tôi làm đệ tử, Lục Phong Niên trước kia giả chết thoát thân, sáng lập tổ chức Hắc Thủ, nhiều lần ra tay với sư phụ, thậm chí còn ra tay với tôi, sau đó bị chúng tôi bắt được đuôi, phơi bày thân phận của bọn họ, lúc này bọn họ mới phải mai danh ẩn tích...
- Lần này Long Vương đầu kia nhận được tin tức tình báo Hắc Thủ chuẩn bị gây chuyện báo thù trong hoạt động của chúng tôi, thậm chí còn có liên quan tới tổ chức khủng bố tên Lôi Thần, thành viên trung tâm của Hắc Thủ đều đã bị phơi bày ra ngoài ánh sáng, Lôi Thần là tổ chức phương Tây, muốn trà trộn vào bên trong không dễ, như vậy bọn họ cũng chỉ còn một đường có thể đi, đó chính là trong ứng ngoài hợp!
Đoan Mộc Phong trầm giọng nói:
- Ý của cậu là Chúc Thiên Sơn và Lục Nguyên Phong chính là đồng bọn liên lạc trong ứng ngoài hợp?
Tần Dương lắc đầu:
- Cái này thì tôi không dám khẳng định, dù sao việc này liên đới sự kiện trọng đại, lá gan của Lục Nguyên Thịnh có lớn hơn nữa cũng vẫn cần cân nhắc kĩ càng, nhưng trước mắt xem ra Lục Nguyên Thịnh quả thật rất có khả năng là người trà trộn vào... Đúng rồi, tiền bối, Chúc Thiên Sơn kia có lai lịch như thế nào?
Đoan Mộc Phong ngẫm nghĩ:
- Chúc Thiên Sơn là một người của gia tộc tu hành nhỏ, nhưng mấy thập niên trước, gia tộc của người này chắc hẳn đã chọc tới một đối thủ lợi hại, chỉ trong một đêm đã bị diệt môn, người này vì không ở nhà mà thoát được một kiếp, sau đó vẫn không hề kết hôn, sống một mình cho tới bây giờ...
- Diệt môn? Còn lẻ loi một mình?
Tần Dương nhíu mày nói:
- Nói như vậy, tôi càng cảm thấy Chúc Thiên Sơn này có vấn đề, dù sao người này gặp bi kịch như vậy, tính cách kịch biến sinh lòng trả thù nghiêm trọng là chuyện bình thường, dù người này vốn không có suy nghĩ trả thù, nhưng dễ dàng bị kẻ khác lợi dụng.
Đoan Mộc Phong đồng ý gật đầu:
- Vậy cậu cảm thấy hiện giờ phải làm thế nào?
Tần Dương cười khổ nói:
- Xuất phát từ lo lắng an toàn, đương nhiên cách hiệu quả nhất chính là bắt bọn họ lại thẩm vấn, nhưng thực lực của bọn họ mạnh mẽ còn chưa nói, chúng ta lại không có bất cứ chứng cứ nào, chỉ cần đối phương một mực phủ nhận, chúng ta sẽ không có bất kỳ cách nào, hơn nữa chúng ta cũng không rõ lắm trừ bọn họ ra có còn người khác chuẩn bị phía sau hay không, nếu tùy tiện ra tay, có lẽ sẽ dẫn tới xảy ra hậu quả đáng sợ hơn.
- Đề nghị của tôi là tiến hành nghe lén bọn họ, chỉ cần nắm được chứng cứ, biết âm mưu cụ thể của bọn họ là gì thì có thể thu lưới hốt gọn bọn họ một mẻ.
Đoan Mộc Phong cười nói:
- Những chuyện này chắc chắn là cậu chuyên nghiệp nhất, cậu nói làm thế nào thì tôi phối hợp với cậu thế đó.
Tần Dương cười nói:
- Cũng không quá phức tạp, mặc dù bọn họ là người tu hành thực lực cường đại, nhưng không hiểu rõ lắm khoa học kỹ thuật hiện đại, bọn họ thường càng dựa vào thực lực của bản thân hơn. Như vậy đi, nhân lúc nhân viên vệ sinh dọn dẹp phòng thì gắn máy nghe trộm trong phòng của Chúc Thiên Sơn và Lục Nguyên Thịnh, tôi tìm người nghe lén cuộc trò chuyện điện thoại và tin nhắn của bọn họ, xem một chút trước có thể phát hiện ra điều gì hay không, dù sao chúng ta hiện giờ chỉ mới hoài nghi bọn họ, không có chứng cứ, cũng vẫn có khả năng là trùng hợp.
- Được, làm theo lời cậu nói!
Tần Dương trở lại phòng của mình, mở hành lý của mình ra, lấy từ trong đó mấy chiếc máy theo dõi và máy nghe trộm không thể phân biệt ra được với mấy món đồ chơi nhỏ giao cho Đoan Mộc Phong.
- Buổi trưa khi phục vụ phòng, đặt cái này dưới ván gỗ gần giường, vị trí này... cái kia để đây...
Tần Dương cẩn thận dạy một lần, những chuyện còn lại đương nhiên Đoan Mộc Phong sẽ tìm người làm, dù sao Tần Dương cũng có không ít người quen, giả mạo nhân viên phục vụ gì đó, người tới người lui chỉ cần hơi không chú ý cũng sẽ bị người khác nhận ra.
Làm xong mọi việc, Tần Dương không hề biểu lộ cảm xúc trở về ăn sáng, sau đó đi cùng đám người Tư Đồ Hương cùng tham gia nghi lễ khai mạc đại hội liên minh.
Chuyện nghe lén Tần Dương đã giao toàn bộ cho Đoan Mộc Phong, hắn chỉ cần yên tĩnh chờ tin tức là được.
Tần Dương ngồi ở vị trí phía sau, ánh mắt liếc nhìn đám người phía trước, đảo qua cả đám người, đầu tiên thấy được Lục Phù Trầm, sau đó nhìn thấy một lão giả tóc trắng bên cạnh chính là Lục Nguyên Thịnh, gã đang nở nụ cười nói chuyện với một lão đầu đứng bên cạnh.
Tầm mắt Tần Dương tiếp tục di chuyển, cách đó không xa liền thấy được Chúc Thiên Sơn.
Trái ngược với vẻ mặt tươi cười của Lục Nguyên Thịnh, Chúc Thiên Sơn mặt lạnh giống như ai đó mượn tiền của gã không trả, dù trên sân khấu biểu diễn đặc sắc như vậy, nhưng gương mặt của gã không có lấy một nụ cười, hoặc là nói sự chú ý của gã căn bản không đặt trên khán đài biểu diễn.
Cảm giác của cao thủ Siêu Phàm vô cùng nhạy bén, Tần Dương mới nhìn chăm chú mấy giây, Chúc Thiên Sơn đã như phát giác ra, quay đầu liếc tới hướng Tần Dương.
Tần Dương trong nháy mắt khi gã quay đầu sang đã cúi đầu xuống, ánh mắt nhìn lên di động của mình, tỏ vẻ đang say mê nghịch điện thoại.
Chúc Thiên Sơn quay đầu liếc nhìn một vòng, đằng sau có quá nhiều người, Chúc Thiên Sơn cũng khó có thể phát hiện rốt cuộc là ai đang nhìn mình, hoặc chỉ vô tình chú ý mà thôi, nên gã lại xoay đầu về lần nữa.
Sau nghi thức khai mạc, đại hội liên minh chính thức bắt đầu, thi đấu lôi đài cũng bắt đầu. Lôi đài thi đấu cũng giống như lôi đài anh hùng Thương Châu, chia làm ba đoạn độ tuổi, là tổ thanh niên, tổ trung niên và tổ lão niên, phần thường mỗi bên cũng không giống nhau.
Tần Dương nghiêm túc nghe người chủ trì giới thiệu, tổ thanh niên tổng cộng có ba mươi hai tuyển thủ, vòng đấu thứ nhất vào buổi chiều, là đấu ba mươi hai vào mười sáu, sáng ngày thứ hai là đấu mười sáu vào tám, buổi chiều đấu tám vào bốn, sáng ngày thứ ba đấu bốn vào hai, buổi chiều đấu hai trận phân ra danh hiệu thứ nhất, thứ hai, thứ ba.
Tổ trung niên và tổ lão niên cũng cùng tiến hành xen kẽ, trừ thời gian so tài ra, mọi người có thể đi xem triển lãm và hội giao dịch, buổi tối không sắp xếp trận đấu, cho mọi người đủ thời gian đàm phán và giao dịch. Nói tóm lại, cả đại hội đều đã được sắp xếp chặt chẽ, sẽ không để mọi người cảm thấy nhàm chán.
Tần Dương gửi một tin nhắn cho Đoan Mộc Phong, biết được tất cả thiết bị đã nhân lục phục vụ phòng mà lắp xong, Đoan Mộc Phong cũng đã sắp xếp chuyên gia nghe trộm, Tần Dương liền thở dài một hơi, gọi mọi người cùng đi về hướng hội trường giao dịch.
M1 đã đưa cho một danh sách bảo hắn đi mua thuốc chiếu theo đó đấy...