Chương 1071: Dược liệu kỳ lạ
Hội trường giao dịch chiếm vị trí sảnh tầng hai của tòa nhà chính với diện tích rất rộng lớn.
Đám người Tần Dương nhìn theo bảng chỉ dẫn đi vào đại sảnh giao dịch, người đi lại nhốn nháo trong đại sảnh, chí ít phải có ba trăm, bốn trăm người, vô cùng náo nhiệt.
- Oa, thật náo nhiệt!
Long Viên Viên nhỏ giọng sợ hãi thốt lên, sau đó bỗng cười nói:
- Anh, chúng ta đi dạo chơi tiệm trang sức Viên gia đi, em muốn mua mấy món đồ trang sức.
Long Thất cười nói:
- Đồ trang sức của Viên gia quả thật được làm rất tinh xảo, nói vậy thì món bình thường em không để mắt tới, chẳng lẽ em muốn xem những món trang sức có chứa công năng đặc biệt kia sao?
Long Viên Viên cười tủm tỉm nói:
- Chắc chắn rồi, nếu chỉ là những món trang sức bình thường thì mấy tiệm trang sức vàng bạc bên ngoài kia muốn dạng gì mà không có, em muốn mua mấy món phòng thân cơ.
Tần Dương thoáng có hai phần ngạc nhiên:
- Phòng thân?
Long Viên Viên cười nói:
- Đúng vậy, đồ trang sức của Viên gia đều sử dụng nguyên liệu đặc biệt chế tác thành, hơn nữa được làm ra tinh xảo, bình thường đều có tác dụng đặc biệt, ví dụ như nhẫn có thể dò ra kim gây tê cường lực hoặc có công năng điện kích, dây chuyền ném ra có thể nổ, vòng tay kim loại có thể tự do thay đổi hình dạng, có thể hợp lại...
Tần Dương cười nói:
- Như vậy quả thật không tệ, trên người con gái đeo hai món phòng thân, cho dù gặp phải kẻ xấu có thực lực mạnh, đánh bất ngờ ngược lại có cơ hội chuyển bại thành thắng.
Nghe xong lời Long Viên Viên giải thích, Tần Dương đã lấy lại tinh thần, như vậy chẳng phải cùng loại với mấy đồ chơi nhỏ hắn đeo ngày trước sao?
Tần Dương cũng nhớ tới Viên gia kia, am hiểu chế tạo các loại cơ quan ám khí, xưa nay xuất ra rất nhiều người cấp bậc đại sư, hiện giờ cũng có một số người đang nhậm chức trong những cơ quan có liên quan, nói ra mấy đồ chơi nhỏ Tần Dương sử dụng có lẽ cũng có một phần công lao của bọn họ đây.
Tô Mục Dao mỉm cười nhìn Tần Dương:
- Tôi tới quầy hàng Đồng gia, Tần Dương anh có đi không?
Tần Dương cười nói:
- Đi chứ, vừa vặn tôi cũng muốn mua một số dược liệu, đi xem có hay không.
Tô Mục Dao chủ động mở miệng:
- Tô gia chúng tôi cũng trồng các loại dược liệu, anh muốn mua dược liệu gì có thể nói với tôi, nếu chúng tôi có thì tôi sẽ bảo người gửi qua cho anh là được.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Đều là một số loại dược liệu khá hiếm có, hơn nữa cũng có yêu cầu về số năm, tôi đoán có lẽ dược liệu bên Tô gia gieo trồng khả năng có là không lớn, thế gia chế dược lâu đời như Đồng gia có lẽ có hàng tồn, nếu có thể thì cô giới thiệu giúp tôi quen biết một chút, coi như hỗ trợ.
Tô Mục Dao mỉm cười nói:
- Được, chỉ tiện tay mà thôi, hơn nữa tôi nghĩ bọn họ chắc chắn nguyện ý quen biết với anh, truyền nhân Ẩn Môn đều có bạn bè khắp thiên hạ đấy.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Ở nhà dựa cha mẹ, ra cửa nương nhờ bạn bè, Ẩn Môn chúng tôi tuy ít người, nếu còn ít bạn bè nữa thì càng không dễ sống rồi.
Tô Mục Dao và Tần Dương, Tư Đồ Dương cùng đi tới quầy hàng chiếm diện tích khá rộng của Đồng gia, màn hình LCD bên cạnh đang phát loạt quảng cáo dược phẩm của Đồng gia. Quảng cáo chia làm hai phần, một phần xưởng thuốc sản xuất dược vật áp dụng với người bình thường, một phần là phương pháp luyện chế đặc biệt cho các loại đan dược phù hợp cho người tu hành sử dụng.
Tần Dương nhìn mấy đệ tử Đồng gia mặc tây trang này, tâm trạng luôn có phần cổ quái, có lẽ từ xưa đến nay, khoảng gần một trăm năm nay, khoa học kỹ thuật phát triển khiến thế gia tu hành hoặc môn phái thay đổi rất lớn, muốn sinh tồn thì phải có địa vị đặc biệt, phải phát triển với thời gian, nếu chỉ dựa vào thực lực bản thân thì còn kém xa.
- Chú Đồng, đã lâu không gặp.
Tô Mục Dao chào hỏi với một người đàn ông nét mặt tinh anh khoảng chừng năm mươi tuổi, người đàn ông trung niên kia quay đầu nhìn Tô Mục Dao, gương mặt lập tức thể hiện vẻ tươi cười.
- Ha ha, là Mục Dao à, chúng ta quả thật đã hơn nửa năm không gặp mặt rồi nhỉ, gần đây sức khóe của con ổn chứ?
Tô Mục Dao mỉm cười nói:
- Cảm ơn chú Đồng đã quan tâm, trước có một lần con gặp chuyện, nhưng nhờ vậy mà làm quen được với Tần Dương đệ tử Ẩn Môn, được anh ấy giới thiệu, Mạc tiên sinh khám bệnh châm cứu, hiện giờ sức khỏe của con đã tốt hơn nhiều rồi.
Trên gương mặt người đàn ông lộ vẻ kinh ngạc:
- Con mời được Mạc tiên sinh trị bệnh cho con? Nếu anh ấy ra tay thì chắc chắn sức khỏe của con sẽ không có vấn đề gì.
Tô Mục Dao nghiêng người giới thiệu:
- Còn cần một khoảng thời gian dài trị liệu nữa, nhưng Mạc tiên sinh nói cơ bản có thể khôi phục lại như người thường... Vị này chính là Tần Dương đệ tử của Mạc tiên sinh, có ân cứu mạng đối với con.
Người đàn ông chủ động vươn tay:
- Tần tiên sinh, xin chào, tôi là Đồng Vân Bằng, từ lâu đã nghe nói Mạc tiên sinh thu nhận được một đồ đệ không tồi, hôm nay cuối cùng đã được gặp mặt, quả nhiên thiếu niên anh kiệt.
Tần Dương mỉm cười bắt tay:
- Đồng tiên sinh quá khen, tôi cũng không làm chuyện gì không thể cứu được cả, không nhận được lời khích lệ như thế đâu.
Tô Mục Dao cười nói:
- Tần Dương lần này định mua một số dược vật lâu năm, Tô gia chúng con trồng ra không đạt tiêu chuẩn, hi vọng chú Đồng hỗ trợ nhiều một chút.
Đồng Vân Bằng tiêu sái khoát tay:
- Đương nhiên không thành vấn đề, Tần tiên sinh muốn mua loại thuốc nào, chỉ cần Đồng gia có thì tất sẽ không từ chối.
Tần Dương lấy từ trong túi ra tờ đơn sư phụ giao đưa cho Đồng Vân Bằng:
- Chính là những thứ ghi trong này, những yêu cầu về số năm và những thứ khác cũng đều đã ghi trong này rồi, chỉ cần đồ không có vấn đề thì giá tiền Đồng tiên sinh cứ tính rồi nói ra là được.
- Tôi xem trước một chút.
Đồng Vân Bằng nhận lấy, nhanh chóng nhìn lướt qua, hàng mày hơi nhíu lại:
- Ô Đằng trăm năm, quả Thất Sinh màu tím... Quả thật là những dược vật chưa bao giờ được nhìn thấy trên thị trường, những thứ này đừng nói là hiếm thấy bán, đến cả thế gia chế dược như chúng tôi cũng chưa chắc đã có toàn bộ...
Tần Dương mỉm cười nói:
- Không đủ cũng không sao, có bao nhiêu tính bấy nhiêu.
Đồng Vân Bằng đặt tờ danh sách trong tay xuống, mỉm cười nói:
- Những loại dược vật này đều là loại có rất ít, Đồng gia lúc trước cũng tồn một ít hàng cũ, những vật khác thì thôi, bán được thì bán, coi như kết bạn, nhưng quả Thất Sinh màu tím này lại có tác dụng đặc biệt, chỉ sợ tôi không thể bán được cho cậu...
Bản thân Tần Dương cũng là y sĩ, nhưng lại không rõ ràng tác dụng của quả Thất Sinh màu tím này, thậm chí còn chưa bao giờ nhìn thấy loại dược liệu này, lập tức tò mò hỏi:
- Quả Thất Sinh màu tím kia có tác dụng đặc biệt gì?
Đồng Vân Bằng mỉm cười nói:
- Quả Thất Sinh màu tím cũng không có tác dụng chữa bệnh, đây là một loại quả có độc, người ăn sống quả Thất Sinh màu tím sẽ trúng độc, trạng thái trúng độc cũng rất kỳ diệu, người đó sẽ bị hôn mê bất tỉnh, nhưng tư duy sẽ sinh ra quan cảm như ảo giác khiến người ta trong khi hôn mê thể nghiệm nhân sinh khác...
- Loại thể nghiệm này đối với người bình thường hoặc người tu hành có thực lực thấp không có tác dụng gì, nhưng đối với người bước vào cảnh giới Siêu Phàm lại có tác dụng quan trọng, vì thực lực sau Siêu Phàm tăng lên dựa vào lĩnh ngộ, quả Thất Sinh màu tím này có công hiệu trợ giúp lĩnh ngộ, thậm chí có người dựa vào nó trực tiếp thông cửa, bước vào tầng Thông Thần... Tần tiên sinh, cậu muốn mua quả Thất Sinh màu tím này, chẳng lẽ Mạc tiên sinh đã bước vào Siêu Phàm đỉnh phong, chuẩn bị bước tới cửa cuối cùng rồi sao?