Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1085 - Chương 1095: Hồi Báo Của Diệu Âm Các

Chương 1095: Hồi báo của Diệu Âm các
 

Tần Dương mới về tới gian phòng của mình, khoanh chân ngồi trên giường, yên tĩnh vận công chữa thương, khoảng nửa giờ sau, cửa phòng bỗng nhiên gõ vang.

Tư Đồ Hương thủ hộ bên cạnh Tần Dương mở cửa phòng, đứng ở cửa ra vào chính là Ngô Trưởng lão của Diệu Âm các.

- Ngô Trưởng lão...

Trên gương mặt của Ngô Trưởng lão nở nụ cười chân thành:

- Tần Dương có ở đây không?

Tư Đồ Hương mở cửa phòng nhường đường:

- Anh ấy đang chữa thương, mời vào.

Ngô Trưởng lão đi vào phòng, thấy được Tần Dương đang ngồi khoanh chân trên giường, trong ánh mắt tỏa ra mấy phần thân thiết và cảm kích.

Tần Dương nghe thấy tiếng vang liền mở mắt, trên gương mặt thể hiện ý cười, xuống giường.

- Ngô Trưởng lão.

Ngô Trưởng lão ân cần nhìn Tần Dương:

- Thương thế của cậu có nghiêm trọng không?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Đã phiền ngài quan tâm rồi, bị chút nội thương, nhưng cũng may điều dưỡng một khoảng thời gian ngắn là có thể khôi phục... Tình huống của Vân tiểu thư ra sao rồi?

Tần Dương thấy vẻ mặt của Ngô Trưởng lão cũng không có vẻ bi thương gì, đại khái cũng đoán được Vân Bạch Linh hẳn không có gì đáng ngại, nhưng vẫn ân cần hỏi thăm.

Mặc dù Tần Dương suy nghĩ vô tư, khi cứu người cũng không suy nghĩ gì nhiều, chỉ vì muốn ngăn cản sự kiện trả thù ác liệt này, giảm bớt thương vong, nhưng sự việc ngày hôm nay đã làm rồi, nếu đã là một nhân tình rất lớn, thì Tần Dương cũng không ngại để nhân tình này tốt hơn một chút, dù gì thì trong lòng hắn vẫn còn nhớ thương quả Thất Sinh đây.

Trên gương mặt Ngô Trưởng lão thể hiện thần sắc cảm kích:

- Bạch Linh bị thương không nhẹ, đầu tiên bị Triệu Thanh Long đánh gãy mấy đoạn xương sườn, sau đó lại bị sóng xung kích của vụ nổ bom ảnh hưởng khiến lưng gặp phải công kích nhiệt độ cao, rồi còn bị ngã, cộng thêm thương thế, chúng tôi đã kiểm tra và trị liệu thay con bé, cũng may không ở trong trung tâm vụ nổ, mặc dù bị thương nặng, nhưng chỉ cần an tâm dưỡng thương là có thể khôi phục hoàn toàn, nói ra thật sự vẫn cần cảm tạ cậu đấy, nếu không có cậu kịp thời nhắc nhở và sau đó liều mạng bảo vệ, sợ rằng hiện giờ Bạch Linh đã là người chết rồi.

Tần Dương khiêm tốn nói:

- Ngô Trưởng lão không cần khách khí, tôi cũng chỉ gắng hết sức mà thôi, cũng may Vân tiểu thư không sao, như vậy thì tôi an tâm rồi.

Ngô Trưởng lão gật đầu nói:

- Trước đó tôi đã hỏi thăm chủ tịch Đoan Mộc, sự việc đại khái cũng đã biết, không ngờ trong việc này còn liên quan tới nhiều thứ phức tạp khác...

Tần Dương mỉm cười, không nói gì.

Chuyện này liên quan tới cha của Vân Bạch Linh, nếu Chúc Thiên Sơn đã dám trực tiếp nói ra chuyện này, thì chắc hẳn cũng đã có đủ chứng cứ chứng minh người nhà gã ngày đó bị sát hại xác thực do cha của Vân Bạch Linh sai đi, Tần Dương chỉ là một người ngoài, không thể đánh giá gì nhiều.

Ngô Trưởng lão cũng không tiếp tục nói nữa, dù sao Vân Hải Sinh cha của Vân Bạch Linh cung là đệ tử của Diệu Âm các, người này làm ra chuyện như vậy, làm trưởng lão của Diệu Âm các, anh ta cũng mất hết thể diện rồi.

- Chuyện này Diệu Âm các sẽ điều tra thêm, nếu như lời Chúc Thiên Sơn nói là thật, Diệu Âm các sẽ trả cho Chúc Thiên Sơn một công đạo.

Tần Dương mỉm cười gật đầu:

- Mặc dù hành vi của Chúc Thiên Sơn cực đoan, nhưng cũng có nguyên nhân riêng, thảm kích gã gặp phải quá bi thảm, quả thật cần một công đạo.

Ngô Trưởng lão gật đầu, thần sắc nghiêm túc:

- Phải, chuyện này Diệu Âm các tuyệt đối sẽ không bao che, chỉ cần sự việc là thật, nên làm gì sẽ làm cái đó.

Tần Dương nghe Ngô trưởng lão nói như vậy, lập tức thở dài một hơi, mặc dù hắn phá hủy kế hoạch báo thù của Chúc Thiên Sơn, nhưng trong thâm tâm của hắn vẫn đồng tình với Chúc Thiên Sơn, nếu hắn gặp phải sự việc bi thảm như vậy, hắn không dám đảm bảo bản thân có thể điên khùng hơn cả Chúc Thiên Sơn hay không...

Ngô Trưởng lão lấy từ trong túi của mình ra một cái bình nhỏ, đưa tới trước mặt Tần Dương:

- Tần Dương, cậu vì ngăn cản Chúc Thiên Sơn sát hại Vân Bạch Linh mà bị thương, đây là Hồi Xuân Đan - đan được độc môn chuyên trị thương, sau khi cậu ăn nó vào vận công chữa thương thì hiệu quả chữa thương sẽ tăng thêm nửa bậc.

Hai mắt Tần Dương sáng lên, Hồi Xuân Đan này của Diệu Âm các xác thực là thuốc trị thương tốt, Tần Dương cũng không khách sáo nhận lấy:

- Ngày mai tôi còn phải đánh một trận với Lục Phù Trầm, vậy tôi cũng không khách sáo nữa, cảm ơn Ngô Trưởng lão!

Ngô Trưởng lão cười nói:

- Muốn nói cảm ơn thì nên là Diệu Âm các chúng tôi nói một tiếng cảm ơn với cậu mới đúng. Vân Bạch Linh là thiên tài, chúng tôi đã đầu tư không ít tâm huyết cho cô ấy, cô ấy cũng là đối tượng Chưởng môn kế nhiệm của Diệu Âm các, nếu quả thật hôm nay chết oan, như vậy đối với Diệu Âm các mà nói chính là một tổn thất lớn, Diệu Âm các đã thiếu cậu một ân tình lớn đấy.

Tần Dương cười nói:

- Ngô Trưởng lão không cần khách khí như vậy, thật ra khi ấy bất kể là ai thì tôi cũng đều sẽ làm như vậy, đâu thể trơ mắt nhìn Chúc Thiên Sơn làm điều ác, làm sát người vô tội được.

Ngô trưởng lão tán thường nhìn Tần Dương:

- Đệ tử Ẩn Môn trước nay đều có lòng nghĩa hiệp, Tần Dương cậu là đệ tử chân truyền của Mạc tiên sinh, chắc hẳn sau này tất có thể càng phát dương quang đại Ẩn Môn hơn.

- Ngô Trưởng lão quá khen, tôi còn kém xa sư phụ mình lắm.

Ngô Trưởng lão cười nói:

- Đúng rồi, lúc trước cậu từng hỏi tôi chuyện của quả Thất Sinh màu tím, khi đó tôi cũng đã từng nói với Chưởng môn, vốn dĩ Chưởng môn định cự tuyệt, dù sao quả Thất Sinh màu tím còn lại trong môn phái của chúng tôi cũng còn ít, nhưng cậu đã giúp Diêu Âm các một việc lớn, là bạn của Diêu Âm các chúng tôi, cho nên sau khi Chưởng môn biết được chuyện đã bảo tôi nói lại với cậu, Diêu Âm các sẽ tặng không không cần điều kiện kèm theo quả Thất Sinh màu tím cho cậu, đây là chút hồi báo vì cậu đã ra tay trợ giúp cho Diêu Âm các.

Tần Dương thở dài một hơi, sảng khoái đáp ứng, thứ này cho sư phụ dùng, hơn nữa còn khó có được như vậy, không dễ gì người ta mới nhả ra, hắn cũng sẽ không giả bộ đứng đắn nói càn cái gì mà cứu người không cần báo đáp lại.

Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp, huống chi Vân Bạch Linh còn là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Diệu Âm các, là bảo bối của Diệu Âm các, chỉ là một quả Thất Sinh bảy màu mà thôi, chắc chắn có thể, món quà này Tần Dương thu lại sẽ không có chút áp lực nào.

- Vậy thì tốt quá, cảm ơn Ngô Trưởng lão!

Ngô Trưởng lão cười ha hả nói:

- Đợi lát nữa cậu gửi cho tôi cái địa chỉ, chúng tôi sẽ phái người trong môn phái đích thân đưa quả Thất Sinh màu tím tới cửa.

Tần Dương vui vẻ gật đầu:

- Được, lát nữa tôi sẽ gửi cho ngài qua điện thoại!

Mục đích mà Ngô Trưởng lão tới đây đã đạt được, nên cũng không nán lại lâu nữa:

- Vậy tôi sẽ không quấy rầy cậu dưỡng thương nữa, nếu có gì cần thiết thì xin hãy mở miệng, chỉ cần Diệu Âm các chúng tôi có thì sẽ không từ chối.

Tần Dương khách sáo hai câu, đích thân đưa Ngô Trưởng lão ra tận cửa phòng.

Tư Đồ Hương mỉm cười nói:

- Tốt rồi, lần này không cần đích thân anh mở miệng thì bọn họ đã trực tiếp dâng thứ đó lên, còn không tiêu một đồng tiền nào nữa. Phải biết rằng quả Thất Sinh màu tím nếu thật sự cầm ra chợ bán đấu giá có thể đấu ra cái giá mấy trăm triệu, thậm chí còn quý hơn nữa, hiện giờ lại tặng không cho anh không cần bất cứ điều kiện gì, cũng không phí công trước đó anh đã liều mạng cứu Vân Bạch Linh như vậy.

Tần Dương cười nói:

- Khi cứu người không nghĩ nhiều như vậy, chẳng qua hiện giờ có vẻ quả thật không uổng công tôi đã liều mạng như vậy.

Tư Đồ Hương chớp mắt nói:

- Anh không chỉ có được quả Thất Sinh màu tím, còn nhận được tình hữu nghị của Diệu Âm các, lần này không hổ là dám làm việc nghĩa, huống chi còn có một Triệu gia đại mạc và Cam Tô - Hoàng gia nữa, Diệu Âm các cũng đã đưa quả Thất Sinh tới rồi, anh đoán xem Triệu gia sẽ làm cái gì?
Bình Luận (0)
Comment