Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1102 - Chương 1112: Anh Coi Tôi Là Chuột Bạch Đấy À?

Chương 1112: Anh coi tôi là chuột bạch đấy à?
 

Thần sắc trên khuôn mặt Hạ Khôi âm trầm bất định.

Cứu?

Hay là không cứu?

Hoàng Hách và Đoạn Hổ nhìn mong chờ, không rõ khi nãy gã giải huyệt không phải nắm chắc thắng thắng lợi trong tay rồi sao?

Sao vẻ mặt lại bỗng nhiên rối rắm do dự như vậy?

- Hạ tiên sinh?

Hạ Khôi quay đầu nhìn Đoạn Hổ, tư tưởng hung ác.

Nếu như không giải được thì Đoạn Hổ này sẽ bị người ta khống chế, nhất định sẽ trả tiền lại, như vậy kế hoạch thu mua công ty của Hà Kiến Sơn sẽ bị ngâm nước, mặc dù còn có thể tìm những biện pháp khác, nhưng khá rắc rối.

Dù sao cũng không phải người Hạ gia, thử lại lần nữa.

Lần này Hạ Khôi không nói gì cả, dứt khoát đè Đoạn Hổ nằm xuống, sau đó vận khí dồn xuống đầu ngón tay, điểm xuống.

- A!

- A!

Mỗi lần đầu ngón tay của Hạ Khôi hạ xuống, Đoạn Hổ sẽ tru lên một tiếng như giết heo, hơn nữa tiếng gào thét ngày càng lớn hơn, khiến người khác nghe thấy mà kinh hãi.

Nửa đêm canh ba, Hoàng Hách cũng nghiêm chỉnh, dứt khoát lấy chăn tới đưa tới bên miệng Đoạn Hổ, để gã cắn.

Đoạn Hổ làm theo, tiếng la hét thảm thiết biến thành từng tiếng kêu rên, cả người Đoạn Hổ nổi gân xanh, mạch máu hằn lên, hai mắt đều đỏ, thảm không thể nói thành lời.

Rốt cục đầu ngón tay của Hạ Khôi lại điểm xuống lần nữa, sau đó cả người Đoạn Hổ bỗng nhiên căng cứng, rồi xoay người lăn sang bên cạnh.

- Hạ tiên sinh, tôi thật sự không chịu nổi nữa, tôi phải chết, tôi không giải nữa, tôi không giải nữa...

Khi nói câu này, Đoạn Hổ cũng đã trào nước mắt, đây là đau rõ ràng đấy.

Đoạn Hổ đương nhiên muốn giải huyệt bị phong bế trên người, nhưng dù là gã hay Hoàng Hách bên cạnh đều đã nhìn ra, Hạ Khôi dường như không có bản lĩnh giải huyệt, vì ngón tay của gã chọc đi chọc lại ở một điểm, nhưng vẫn không giải được...

Đây không phải đang giỡn với người khác sao?

Không có bản lĩnh giải huyệt thì liều mạng chọc ở đó làm gì, chọc một cái chẳng khác nào cho ông đây một đao, rốt cuộc đang cứu người hay đang giết người hả?

Nội tâm Đoạn Hổ lúc này vô cùng u oán, giận mà không dám nói gì.

Vẻ mặt Hạ Khôi có chút ngượng ngùng, vì gã có thể thấy được thần sắc giống nhau trong mắt cả hai, đó là một loại u oán "Rõ ràng không có bản lĩnh còn giả bộ cái gì".

Hạ Khôi tỏ vẻ nghiêm túc nói:

- Không phải tôi không có cách nào giải phong huyệt, mà là người kia phong trên người anh những huyệt vị quá quan trọng, dùng lực quá nặng, sẽ bị thương, thậm chí là chết, cho nên tôi mới lần lượt thử nghiệm lực đạo...

Đoạn Hổ vừa nghe thấy vậy sắc mặt đã trắng bệch không còn chút máu, dùng lực quá nặng sẽ bị thương, sẽ chết?

Cái rắm thối, mỗi một chỉ hạ xuống còn dùng lực hơn, e rằng người ta vốn không lo lắng mình có thể chết đi hay không sao?

Anh coi tôi là chuột bạch đúng không?

Đoạn Hổ nổi giận trong lòng, nhưng ngoài mặt không dám lộ ra, gần như khóc ròng nói:

- Đã như vậy thì trước tiên không trị nữa, sẽ không làm phiền Hạ tiên sinh nữa...

Phía sau đó Đoạn Hổ còn có mấy câu không dám nói, nếu còn để anh trị chỉ sợ tôi không chết trong tay người kia, ngược lại chết trong ta anh, người kia chẳng qua chỉ muốn tiền, nhưng anh đây chẳng phải đòi mạng sao.

Hạ Khôi thấy được ánh mắt sợ hãi của Đoạn Hổ, biết gã sẽ không để mình trị liệu cho nữa, một ngọn lửa tức giận trào dâng trong lòng.

Nhờ đồ quỷ không biết tên kia làm hại gã mất mặt, gã tuyệt đối không tha cho hắn.

- Phương pháp phong huyệt này tương đối khéo léo, hẳn có phương pháp giải đặc biệt, như vậy đi, tôi cũng muốn biết đối phương rốt cuộc là ai, ngày mai anh đi tìm Hà Kiến Sơn, tôi đi cùng anh, hỏi rõ thân phận người kia, xem rốt cuộc là ai rồi quyết định tiếp.

Mặc dù Hạ Khôi cảm thấy vô cùng mất mặt, nhưng trong lòng bắt đầu có chút lo lắng, vì phương pháp phong huyệt này khá tinh diệu, hơn nữa gã cảm giác được nội khí phong huyệt mặc dù có lượng ít, nhưng lại khá tinh thuần, hơn hai mươi tuổi có nội khí tinh thuần như vậy e rằng đa phần cũng là đệ tử của môn phái hoặc thế gia nào đó.

Hạ gia là gia tộc tu hành, nhưng lại không coi là quá lợi hại, mà đối phương trông qua khá lợi hại, Hạ Khôi cảm thấy vẫn cần phải biết rõ ràng là ai rồi mới quyết định.

Đoạn Hổ nghe Hạ Khôi nói như vậy, có xúc động muốn khóc lớn một trận.

Tôi con mẹ nó bị chọc nhiều "dao găm" như vậy hoàn toàn công dã tràng, nửa ngày rốt cuộc vẫn cần tìm người ta giải sao?

Sớm biết như vậy chi bằng ông đây đến thẳng cầu người ta cho rồi, cần gì phải chịu khổ sở như vậy?

Hoàng Hách cũng nhìn ra đầu mối, tinh ranh lõi đời như gã đương nhiên đã nhìn ra Hạ Khôi dường như không có cách gì với chuyện phong huyệt kia, hơn nữa gã cũng sinh ra mấy phần kiêng kị với người này, cho nên mới nói cần xem thân phận đối phương rồi mới quyết định dùng thủ đoạn gì.

Trong lòng Hoàng Hách cũng có mấy phần khẩn trương, ít nhất nói rõ Hoàng Hách gần như là thủ phạm muốn nuốt công ty của Hà Kiến Sơn, tất cả đều do Hoàng Hách làm, hiện giờ đối phương dường như đã mời cao nhân tới, bản thân phải chịu bị liên lụy từ đây sao?

Hoàng Hách bỗng nhiên có cảm giác mệt mỏi, sao lại cảm thấy là thần tiên đánh nhau liên lụy người vô tội vậy.

- Được rồi, Đoạn Hổ, anh cũng bị giày vò mệt rồi, nghỉ ngơi cho tốt đêm nay đi, sáng mai chúng ta đi cùng Hạ tiên sinh một chuyến, thăm dò rõ ràng thông tin của người thanh niên kia.

- Được!

Đoạn Hổ nhìn hai người rời khỏi phòng, rốt cuộc phịch một cái nằm xuống, cả người mệt mỏi rã rời, ánh mắt ngập tràn sự tuyệt vọng.

Ông đây đã tạo nghiệt gì mà phải chịu sự tra tấn như vậy?

Suy nghĩ cả buổi, Đoạn Hổ chợt nhớ tới, đúng rồi, gã còn chưa hỏi rốt cuộc huyệt vị bị phong bế có thể chết không?

Nhưng Hạ Khôi đã không nói gì, có lẽ không chết đâu nhỉ?

Đoạn Hổ tự an ủi bản thân, mệt mỏi đến mức không kiềm chế được nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.

Tần Dương sau khi gọn gàng phong huyệt Đoạn Hổ xong đương nhiên không biết sau đó còn xảy ra nhiều chuyện như vậy, càng không nghĩ tới sau lưng Đoạn Hổ còn liên quan tới gia tộc tu hành.

Thuật phong huyệt hắn sử dụng không như Trảm Huyệt Phong Mạch của Vương Động, mà là một thuật phong huyệt tương đối đơn giản nhưng lại rất khéo léo, muốn giải thuật phong huyệt của hắn hoặc có thủ pháp khéo léo, hoặc có nội lực tinh thuần hơn và lực điều khiển chuẩn xác hơn, như vậy mới có thể chuẩn xác tách nội khí mà không làm người bị điểm huyệt bị thương.

Thuật phong huyệt sẽ khiến Đoạn Hổ chịu cơn đau đớn kịch liệt, nhưng sẽ không chết người, Tần Dương tin tưởng Đoạn Hổ căn bản không thể chống cự lại được cơn đau đớn này, dù sao làm một lão lai, gã đuối lý, cái này sẽ không thể để gã hùng hồn như vậy nữa.

Đau đớn kịch liệt sẽ khiến gã nhanh chóng từ bỏ ý định của bản thân, nghĩ chỉ cần trả tiền là được, có thể loại bỏ cơn đau đớn, có lẽ khi đau gã sẽ không do dự chọn con đường này.

Cho nên sau khi Tần Dương rời khỏi chỗ của Đoạn Hổ đã gọi điện thoại cho Hà Kiến Sơn, bảo hắn ta lẳng lặng chờ Đoạn Hổ tìm tới trả tiền.

Tần Dương cũng không để chuyện này trong lòng, dù sao Đoạn Hổ cũng chỉ là một lão lai không quan trọng mà thôi.

Tới buổi trưa, Tần Dương đột ngột nhận được điện thoại của Hà Kiến Sơn.

- Đoạn Hổ tới tìm chú, đi cùng gã còn có một người đàn ông trung niên, bọn họ muốn được gặp cháu mới bàn tới chuyện tiền bạc...
Bình Luận (0)
Comment