Chương 1111: Đau đau đau đau quá...
Người Hoàng Hách chờ khoảng nửa giờ sau chạy tới bệnh viện, là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, bước đi trầm ổn, trên trán có ngạo khí lạnh lùng.
Lúc này Đoạn Hổ đã không còn phách lối cuồng vọng như trước, chỉ còn dáng vẻ thê thảm.
Đau đớn kịch liệt đã sớm tính khí cả người của Đoạn Hổ, gã nằm sấp trên giường như một cái vỏ không xương.
Đau đớn giày vò khoảng chừng hai mươi phút, nhưng Đoạn Hổ lại cảm thấy bản thân như đi qua một lượt địa ngục, người không chết nhưng cũng bị lột một lớp da.
Hoàng Hách thấy người đàn ông trung niên bước vào cửa, hai mắt sáng ngời, nhanh chóng đứng dậy, cung kính nói:
- Hạ tiên sinh.
Người đàn ông trung niên được gọi là Hạ tiên sinh thần thái lãnh ngạo ừ một tiếng, ánh mắt nhìn tới Đoạn Hổ:
- Chính là anh ta sao?
Hoàng Hách cung kính trả lời:
- Đúng, Hạ tiên sinh, xin hãy ra tay giúp đỡ.
Hạ tiên sinh cũng không vội vã ra tay cứu Đoạn Hổ, mà là dò hỏi:
- Người ra tay là ai, có báo tên không?
Hoàng Hách lắc đầu:
- Không có, cậu ta chỉ nói tổng cộng mấy câu, đánh bay hai đàn em của Đoạn Hổ, sau đó điểm vài cái trên người của Đoạn Hổ, xoay người rời đi, còn nói để khi Đoạn Hổ phát hiện phải chết, suy nghĩ một chút mạng quan trọng hay tiền quan trọng...
- Hơn hai mươi?
Hạ tiên sinh cau mày, sau đó đi tới bên giường, ngồi xuống ghế dựa.
- Đưa tay ra.
Đoạn Hổ nhanh chóng đưa tay ra, vẻ mặt chờ mong nhìn Hạ tiên sinh.
Hạ tiên sinh vươn tay đặt lên cổ tay của gã, Đoạn Hổ liền cảm thấy một tia hơi nóng gì đó chui vào thân thể của mình, sau đó nhanh chóng vươn ra trong cơ thể, đến mức khiến gã cảm thấy có chút thoải mái.
Nội khí của Hạ tiên sinh di chuyển một vòng, phát hiện điểm quan trọng, những huyệt vị trên người Đoạn Hổ dường như bị nội kình phong bế, áp dụng trên dòng khí huyết, những cửa huyệt sẽ sinh ra cơn đau đớn kịch liệt, đợi sau khi cơn đau đớn qua đi, áp lực trong huyệt vị cũng được giải phóng, sẽ không thấy đau đớn, nhưng sau một khoảng thời gian tích tụ ngắn đau đớn sẽ lại ập tới nữa.
- Anh bị người kia dùng nội khí phong bế mấy huyệt vị dẫn tới khí huyết bị cản trở, do đó sinh ra cơn đau đớn kịch liệt, loại bệnh này dựa vào máy móc căn bản không tra ra được...
Đoạn Hổ vừa nghe thấy Hạ tiên sinh nói như vậy lập tức mắng:
- Thằng nhóc nhẫn tâm kia cố ý tra tấn tôi! Hạ tiên sinh, còn xin trị liệu giúp tôi, tôi cũng vì giúp tổng giám đốc Hoàng mới gặp phải thảm cảnh như vậy...
Hạ tiên sinh ừ một tiếng, thản nhiên nói:
- Không cần lo lắng, chỉ là phong huyệt mà thôi, tôi dùng nội khí phá giúp anh là được.
Đoạn Hổ thấy dáng vẻ bình tĩnh của Hạ tiên sinh, trái tim thấp thỏm lập tức bình tĩnh lại:
- Cảm tạ Hạ tiên sinh, thật sự cảm tạ!
Hạ tiên sinh thản nhiên nói:
- Anh làm việc giúp Hoàng Hách, Hoàng Hách làm việc giúp Hạ gia chúng tôi, anh gặp chuyện, chúng tôi đương nhiên sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, anh ngồi dậy cởi áo ra, khoanh chân ngồi cho vững!
Đoạn Hổ vội vàng đứng lên, dựa theo yêu cầu của Hạ tiên sinh mà cởi áo.
Hạ tiên sinh hít sâu một hơi, ngón tay như kiếm, ngưng khí ở ngón tay, thấp giọng quát nói:
- Phá huyệt vị bị nội khí phong bế có thể hơi đau, chịu đựng.
Vẻ mặt Đoạn Hổ đau khổ, gã hiện giờ đau tới sợ rồi, nhưng cũng không dám nói thêm điều gì, lỡ như khiến người khác nóng nảy, không trị liệu giúp mình, như vậy mới là xong đời.
- Vâng, Hạ tiên sinh, tôi sẽ nhịn, ngài cứ việc ra tay là được.
- Đừng di chuyển!
Hạ tiên sinh quát khẽ một tiếng, một ngón tay điểm một huyệt vị trên ngực Đoạn Hổ, nội khí thuận thế nhảy vào cưỡng chế đánh thẳng huyệt vị bị nội khí phong bế kia.
- A!
Đoạn Hổ kêu thảm một tiếng, cắn chặt răng, nước mắt cũng tuôn trào, gã cảm thấy trong cơ thể mình giống như có một con dao nung đỏ nặng nề cắm thẳng vào vậy.
Vẻ mặt Hạ tiên sinh vốn chắc chắn, nhưng sau khi một chỉ hạ xuống, thần sắc trên khuôn mặt bỗng nhiên xảy ra chút biến hóa nhỏ.
- Hả!
Hạ tiên sinh kinh hô một tiếng trầm thấp, biểu lộ dường như có chút bất ngờ. Gã lại nhẹ nhàng đưa nội khí thăm dò một lần nữa, sau khi tra xét, vẻ mặt lập tức ngưng trọng hẳn.
Huyệt vị bị nội khí phong bế lại không bị tách ra!
Huyệt vị vẫn đóng chặt như cũ!
Hoàng Hách và Đoạn Hổ đều mong chờ nhìn Hạ tiên sinh, ánh mắt có phần nghi hoặc.
Trên gương mặt của Hạ tiên sinh không hiểu sao lại xuất hiện vẻ ngượng ngùng, nhẹ nhàng ho một tiếng:
- Nội khí người này phong huyệt vị có chút kỳ quái, không giải được, để tôi thử lại lần nữa...
Không giải được?
Thử lại lần nữa?
Hai mắt Đoạn Hổ lập tức mở to, trong lòng như có hàng vạn cừu la mã chạy như điên qua.
Cái rắm ấy, không phải khi nãy còn tỏ vẻ thoải mái chắc chắn sao, không phải ra tay là trị được bệnh sao, mạnh mẽ chọc ông đây một đao như vậy, vậy mà mới nói là không giải được?
Cảm xúc trong nội tâm của Đoạn Hổ như muốn phát điên, chẳng qua khi một đầu ngón tay của Hạ tiên sinh một lần nữa đâm tới thì mọi cảm tưởng của Đoạn Hổ trong nháy mắt bay hết, trong lòng chỉ có một cảm giác.
Đau đau đau đau...
Thực con mẹ nó đau quá!
Hạ tiên sinh một lần nữa chọc một chỉ, lần này không nhẹ nhàng như lần trước, lập tức dò xét lại, mấy giây sau, vẻ mặt Hạ tiên sinh âm trầm hơn.
Vẫn không giải được!
Chuyện này là sao?
Bản thân gã đã là Đại Thành cảnh, vậy mà không thể giải huyệt phong bế từ một thanh niên mới hai mươi sao?
Ông đây không tin!
Hạ tiên sinh lạnh mặt, lần này không thương lượng với Đoạn Hổ nữa, mà trực tiếp đâm chỉ lần thứ ba.
- A!
Đoạn Hổ giống như người bị bạo cúc hoa, đột ngột nhảy bắn trên giường, miệng kêu tru lên tiếng kêu thảm thiết.
Hạ tiên sinh hoàn toàn không quan tâm tiếng kêu la thảm thiết của Đoạn Hổ, dùng một tay giữ gã lại, một lần nữa dùng nội khí thăm dò, trên gương mặt lập tức nở nụ cười đắc ý.
Giải rồi!
Ha ha, đã nói rồi mà, ông đây đường đường là cao thủ Đại Thành nếu đến cả huyệt vị bị phong bế từ một thanh niên hai mươi tuổi cũng không giải được, bản thân chẳng phải tu hành uổng rồi sao?
- Giải được một huyệt vị rồi, người nọ ra tay tương đối nặng, cho nên cần dùng lực đạo khá lớn, nhịn một chút, nhanh chóng trôi qua thôi.
Đoạn Hổ nghe thấy vậy, sự tuyệt vọng trong lòng cuối cùng cũng xuất hiện chút hi vọng. Được rồi, dù sao cũng đã đau lâu như vậy rồi, đau thì đau đi, dù sao không chết là được rồi...
Hạ tiên sinh nhanh chóng chuyển tới huyệt vị tiếp theo, khi cẩn thận tìm kiếm thì nụ cười trên mặt gã trong nháy mắt biến mất, trong lòng bắt đầu chửi má nó!
Cái rắm, người này phong bế huyệt vị cũng quá xảo trá rồi, trừ hai huyệt vị không tính là huyệt lớn quan trọng ra, mấy huyệt còn lại đều rất quan trọng, nếu mạnh mẽ dùng nội khí đánh lên mấy huyệt vị này sẽ tạo ra thương tổn cực lớn cho Đoạn Hổ, thậm chí là chết.
Người kia cố ý.
Khi phong huyệt người này lo lắng bị kẻ khác dùng nội khí phá phong huyệt, cho nên người này lựa chọn mấy huyệt nặng, muốn phá huyệt trừ có kỹ xảo đặc biệt ra thì phải sử dụng nội khí càng cường liệt hơn phá tan phong huyệt, nhưng huyệt vị cũng sẽ bị tổn thương, không chết cũng bị thương.
Muốn giải trừ phong huyệt phải công kích huyệt vị, muốn cứu người phải tổn thương người.
Đồ quỷ thiếu đạo đức, thâm trầm âm hiểm kia rốt cuộc là ai?