Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1104 - Chương 1114: Cậu Không Nên Quá Phận!

Chương 1114: Cậu không nên quá phận!
 

Sắc mặt của Hạ Khôi trở nên khó coi, sắc mặt của Hoàng Hách bên cạnh cũng có chút khó coi, quay đầu nhìn Hạ Khôi.

Hà Kiến Sơn ngồi bên cạnh mở to hai mắt, bàng hoàng nhìn Tần Dương.

Khi Tần Dương chưa tới, Hạ Khôi thể hiện thân phận là người gia tộc tu hành Hạ gia, vốn Hà Kiến Sơn đang lo lắng Tần Dương có gánh được Hạ gia hay không, nhưng hiện giờ Tần Dương chỉ mới mở miệng mà đã hù sợ Hà Kiến Sơn rồi.

Tần Dương mạnh như vậy sao?

Còn trực tiếp mở miệng muốn Hạ gia giao Feida Express cho Tần Dương?

Quy mô của công ty Feida Express lớn hơn so với công ty của Hà Kiến Sơn, định giá thị trường ít nhất phải khoảng ba trăm triệu, Tần Dương nói không hợp liền mở miệng muốn cả Feida Express?

- Cậu muốn Feida Express! Sao cậu không cướp luôn đi!

Tần Dương lạnh lùng nhìn chằm chằm Hạ Khôi:

- Bây giờ không phải tôi đang cướp sao, chú có thể cự tuyệt, chẳng qua tự gánh lấy hậu quả!

Hạ Khôi cũng bị kinh hãi trước lời của Tần Dương rồi.

Anh nói sao tôi không đi cướp đi?

Đúng vậy, tôi chính là đang cướp đây!

Cướp anh!

Hạ Khôi biết lai lịch của Tần Dương, có vết xe đổ Lý gia kia, Hạ Khôi nhất thời không có dũng khí nghiêm nghị cự tuyệt được.

Người Ẩn Môn mặc dù thật sự không có nhiều, nhưng quan hệ rộng, hơn nữa tiền nhiều. Ẩn thị của Mạc Vũ không biết có bao nhiêu tiền, muốn đối phó với sản nghiệp của Hạ gia thật sự không khó, Lý gia không phải bị nhắm vào sau đó phá sản đấy sao, trong chuyện này nếu nói không liên quan tới Ẩn Môn sẽ không có ai tin...

- Tần Dương, cậu không nên quá phận! Chúng tôi cũng không biết cậu có quan hệ với Hạ gia, nhiều nhất xem như vô ý đụng phải...

Tần Dương thản nhiên nói:

- Tôi biết các người vô ý, nếu không sẽ không chỉ đơn thuần bảo mấy người giao Feida Express ra như vậy. Nghĩ lại kết cục của Lý gia đi, Hạ gia các người nên cảm thấy may mắn. Như vậy đi, giao Feida Express ra, tuyên bố sau này đoạn tuyệt quan hệ với Lục gia, sự việc trước kia tôi sẽ bỏ qua, chúng ta từ nay nước sông không phạm nước giếng, đương nhiên nếu các người muốn tiếp tục với Ẩn Môn chúng tôi, chúng ta cứ tiếp tục chơi, nhìn xem ai bị chơi chết trước!

Sắc mặt Hạ Khôi thay đổi mạnh mẽ, gã cuối cùng cũng hiểu được nói gì mà ra mặt vì Hà gia, Tần Dương chẳng qua đang mượn cớ nhắc tới chuyện của mình, từ đó báo thù mà thôi.

Trước kia Hạ gia đi theo Lục gia bày mưu tính kế, âm thầm xuất lực đối phó Tần Dương, còn muốn vơ vét tài sản của Ẩn Môn, Tần Dương không phải không biết, chẳng qua Mạc Vũ không xuất sơn, thực lực của Tần Dương còn chưa đủ, cho nên tạm thời không tìm Hạ gia tính sổ mà thôi. Hiện giờ cánh chim của Tần Dương đã trưởng thành, danh dương thiên hạ, Hạ gia đúng lúc chọc phải tổ kiến, Tần Dương sao có thể bỏ qua cơ hội trả thù này được?

Yêu cầu Feida Express chỉ là thêm vào, quan trọng chính là câu nói phía sau của Tần Dương kia, bảo bọn họ tuyến bố đoạn tuyệt quan hệ với Lục gia.

Cái này căn bản là giết gà dọa khỉ đây mà.

Hạ Khôi chua xót, nếu là trước kia có lẽ gã còn dám thách thức, tìm Lục gia ra mặt, nhưng đại hội liên minh mới chấm dứt, Lục gia thất bại vì hành động, việc làm của bản thân trên đại hội, khiến Lục gia không còn mặt mũi nào, Lục gia hiện giờ trên đầu sóng ngọn gió cũng đã rụt cổ làm người, sao còn có thể ra mặt vì Hạ gia nữa đây?

Huống chi với tính cách của Lục Thiên Sinh, làm chuyện như vậy đối với gã cũng không có ích lợi gì, gã sẽ ủng hộ Hạ gia sao?

Gã đến cả đệ tử của mình cũng có thể ruồng bỏ được, huống chi là Hạ gia?

Trong chớp mắt thậm chí Hạ Khôi còn có mấy phần khâm phục Hà Kiến Sơn, hoặc nên nói là hâm mộ bạn bè của thầy trò Mạc Vũ, bọn họ cho tới bây giờ kết giao bạn bè với ai cũng chưa từng lo lắng có bị đối phương lợi dụng hay không, mà khi bạn bè gặp nạn bọn họ đều sẽ ra tay giúp đỡ, không cân nhắc có đem lại lợi ích gì cho bản thân hay không, hoặc ra tay sẽ có bao nhiêu tác hại...

- Chuyện này vượt ra khỏi quyền hạn của tôi, tôi không thể đáp ứng với cậu được.

Tần Dương mỉm cười khoát tay nói:

- Không sao, chú có thể trở về hỏi Hạ Đào, hỏi người có thể làm chủ, thậm chí các người có thẻ đi tìm Lục gia, nhờ bọn họ giúp đỡ, tôi cho các người một ngày suy nghĩ, đến lúc đó cho tôi câu trả lời thuyết phục, hai điều kiện tôi đưa ra không thể thay đổi, không giảm giá.

Thần sắc trên gương mặt Hạ Khôi âm tình bất định, cắn răng, đứng dậy:

- Được, trong vòng một ngày chúng tôi sẽ cho cậu câu trả lời thuyết phục.

Hạ Khôi vứt lại những lời này, xoay người đi về hướng cánh cửa rời đi, ánh mắt Hoàng Hách sợ hãi liếc nhìn Tần Dương, vội vàng đứng dậy đi theo.

Đoạn Hổ cũng muốn đi, nhưng lại không dám xoay chân.

Gã xem như đã nhìn ra địa vị của Tần Dương quá lớn, đến cả thế gia tu hành sau lưng Hoàng Hách cũng không dám e ngại mà đánh cướp, mở miệng là muốn lấy cả Feida Express, Hạ tiên sinh tỏ vẻ tài trí hơn người kia đến cả một cái rắm cũng không dám đánh...

Hoàn toàn xong đời.

Hạ Khôi còn như vậy, Hoàng Hách đến cả tư cách nói chuyện cũng không có, huống chi là gã?

Huyệt vị trên người Đoạn Hổ vẫn còn bị phong bế, sáng nay một lần nữa trải qua cơn đau đớn chết đi sống lại đã sớm khiến chỉ còn sót lại chút dũng khí trong lòng gã đã sớm tiêu tán sạch, gã hiện giờ thầm muốn sống sót, thầm nghĩ không muốn phải gánh chịu cơn đau đớn này một ngày nào nữa.

Đoạn Hổ ngước mắt nhìn hai người Hạ Khôi, Hoàng Hách rời đi, ánh mắt đảo vòng lại, tỏ vẻ đáng thương nhìn Tần Dương.

Ánh mắt Tần Dương nhìn tới Đoạn Hổ, nhìn dáng vẻ uể oải kia, khóe miệng nhếch lên:

- Sao, Hạ Khôi chưa trị liệu cho anh?

Vẻ mặt Đoạn Hổ cầu xin, khoanh tay lại nói:

- Hạ tiên sinh có ra tay, nhưng không được, chọc tôi thiếu chút nữa chết, nhưng lại chỉ giải được một huyệt vị...

Tần Dương nghe được lời Đoạn Hổ nói lập tức không kìm nén được bật cười, trong đầu đã tưởng tượng ra được.

Tần Dương đã ra tay thì đương nhiên biết tình huống gặp được khi giải phong huyệt, thực lực của Hạ Khôi không đủ, không thể giải chuẩn được, tất nhiên lần lượt thử từng cách giải dùng lực đạo rất lớn, Đoạn Hổ này phải chịu cơn đau đớn thế nào có thể nghĩ được.

Đoạn Hổ nhìn Tần Dương, vẻ mặt lấy lòng nói:

- Tần tiên sinh, tôi cũng bị ép phải bất đắc dĩ mà, phía Hoàng Hách uy hiếp tôi nếu không hợp tác với anh ta thì anh ta sẽ xử lý tôi. Sau lưng anh ta có người gia tộc tu hành, tôi nào dám từ chối, tất cả đều chiếu theo lời Hoàng Hách làm, anh đại nhân đại lượng tha cho tôi một mạng, tôi lập tức trả tiền nợ tổng giám đốc Hà...

Tần Dương biểu lộ vẻ thản nhiên đáp lời:

- Tổng cộng anh nợ bao nhiêu tiền?

Trước khi đến đây, Đoạn Hổ hiển nhiên đã sớm chuẩn bị, nhanh chóng trả lời:

- Tiền nợ tổng cộng là sáu triệu năm trăm ngàn, tôi lập tức trả lại.

Hà Kiến Sơn lập tức vui mừng, nếu Đoạn Hổ lập tức trả tiền thì công ty của hắn ta có thể cải tử hồi sinh rồi.

Mặc dù trước kia Tần Dương từng nói dù Đoạn Hổ không trả tiền, thì hắn vẫn có thể cho Hà Kiến Sơn vay tiền xoay vòng, nhưng vay tiền chung quy vẫn sẽ thiếu nợ người ta một nhân tình, Đoạn Hổ có thể trả tiền đương nhiên là tốt nhất.

Tần Dương cười nói:

- Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?

Trong lòng Đoạn Hổ chùng xuống, nhớ tới công phu sư tử ngoạm khi nãy của Tần Dương mở miệng đã muốn lấy Feida Express của Hạ gia, trong lòng gã lập tức kinh hoàng.

- Tần tiên sinh, tôi chỉ là một chân chạy vặt, bất đắc dĩ, xin Tần tiên sinh khoan hồng độ lượng bỏ qua cho tôi, sau này Tần tiên sinh có phân phó gì. nói gì tôi liền đi làm cái đấy!
Bình Luận (0)
Comment