Chương 1126: CTin tức của Hắc Thủ
- Có muốn lên nhà anh ngồi một lát không?
Khi sắp tới gần khu chung cư vịnh Thiển Thủy, Tần Dương quay sang nhìn sắc mặt nhu hòa của Hàn Thanh Thanh, nhỏ giọng hỏi.
Nếu Tần Dương và Hàn Thanh Thanh đã xác lập quan hệ người yêu, Tần Dương cảm thấy tất phải mời Hàn Thanh Thanh tới nhà mình một chuyến.
Hàn Thanh Thanh chớp mắt, cắn môi, dường như có phần do dự, mấy giây sau, Hàn Thanh Thanh dường như đã quyết định, khẽ nói:
- Hôm nay hơi muộn rồi, để hôm khác đi.
Tần Dương ừ một tiếng, cũng không miễn cưỡng, mỉm cười nói:
- Được.
Hàn Thanh Thanh nhìn khuôn mặt của Tần Dương, thoáng do dự, khẽ hỏi:
- Anh không tức giận chứ?
Tần Dương cười nói:
- Vì sao anh phải tức giận.
Hàn Thanh Thanh mỉm cười, khuôn mặt ửng hồng.
Cô không xác định khi nãy Tần Dương mời mình lên nhà của hắn có phải vì tâm tư nào đó hay không, thật ra cô cũng không phải không muốn, dù sao ban đầu khi còn trong nhóm Ingle, Tần Dương bị Tư Đồ Hương lừa gạt, dược hiệu phát tác, Hàn Thanh Thanh đã chuẩn bị tâm lý thật tốt rồi, hiện giờ hai người đã là người yêu danh chính ngôn thuận, cô sẽ càng không có lý do gì cự tuyệt Tần Dương.
Cô chẳng qua không muốn vào ngày hôm nay mà thôi. Bất kể cô có thể tiến tới cả đời với Tần Dương hay không, cô đều sẽ không hối hận, dù sao lần đầu tiên cô hi vọng sau này sẽ có ký ức rõ ràng, là một ký ức đẹp.
Tần Dương đại khái cũng đoán được nguyên nhân Hàn Thanh Thanh hỏi như vậy, nhưng cũng không hỏi lại, hỏi quá rõ ràng sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.
Hắn cũng không gấp.
Mặc dù hắn là người trẻ tuổi, cũng có kích động muốn ôm ấp vuốt ve Hàn Thanh Thanh, nhưng hắn càng cần khắc chế bản thân, có nhiều chuyện tới thời điểm thích hợp tất cả cũng sẽ nước chảy thành sông mà thôi.
Tần Dương đưa Hàn Thanh Thanh tới dưới tầng ký túc xá, sau đó trở về nhà, tắm rửa xong đi ra phát hiện có tin nhắn Hà Thiên Phong gửi tới.
- Cha của tôi đồng ý đề nghị của anh rồi.
Tần Dương mỉm cười ngồi xuống ghế sô pha:
- E rằng cậu khuyên cha mình khá lâu đâu nhỉ?
Hà Thiên Phong:
- Khà khà, thật ra cha tôi cũng biết anh đang chiếu cố chúng tôi, chẳng qua không nỡ bỏ mà thôi.
Tần Dương:
- Ừ, yên tâm đi, tôi tìm người luôn suy nghĩ trước, sau khi hợp thành một sẽ phát triển nhanh hơn, có lẽ trong tương lai phát triển sẽ xuất hiện tăng vốn, tỉ lệ cổ phần của mọi người có thể sẽ giảm bớt, nhưng tổng tư sản chắc chắn sẽ tăng cuồn cuộn, nếu chúc Hà thực sự lo lắng có thể giữ lại tỉ lệ cổ phần gốc, nếu tỉ lệ cổ phần gốc giảm tới bao nhiêu, cho dù tôi tiếp tục tăng vốn thì cổ phần của nhà cậu cũng sẽ không bị loãng giảm đi.
Hà Thiên Phong:
- Khà khà, lão đại, không cần như vậy đâu, nên làm thế nào thì như thế ấy đi, dù sao giống như lời anh nói, tiền tăng nhiều đã rất tốt rồi, vốn dĩ hai năm qua vận chuyển Kiến Thông đã dậm chân tại chỗ gặp phải chướng ngại rồi, có thể nói anh đã giúp nhà tôi một việc lớn đấy.
Tần Dương:
- Đều là anh em thì đừng coi nhau là người xa lạ nữa, dù sao khi tôi đoạt Feida Express về cũng không tốn một một đồng nào, sau khi hợp thành một con phải dựa vào sự hỗ trợ của chú Hà nhiều, tôi thật sự chưa từng nghĩ tới đi tìm một quản lý khác...
Hà Thiên Phong:
- Cái đó chắc chắn không thành vấn đề, đúng lúc cha tôi cũng luyến tiếc Kiến Thông, không muốn cứ bỏ mặc đi làm một phú ông như vậy.
Hà Thiên Phong:
- Cha của tôi ngày mai có lẽ sẽ chính thức liên lạc với anh, tôi nói sớm trước một tiếng, tôi còn vẫn nói câu đó, đi theo lão đại có thịt ăn, xem ra cơm canh thịt cả đời này của tôi đều từ lão đại anh ra rồi.
Tần Dương:
- Bớt nói linh tinh đi, tôi chính là một ông chủ vung tiền đấy, mọi người cũng không phải không biết.
Ngày hôm sau, Tần Dương nhận được điện thoại của Hà Kiến Sơn, đồng ý đề nghị lúc trước của Tần Dương, đồng ý hợp hai công ty làm một, nhưng chi tiết liên quan vẫn cần bàn bạc thêm.
Tần Dương cũng không quá hiểu điều này, cho nên hắn gọi điện thoại cho La Thi Nhã, La Thi Nhã điều một tổ người tới, làm công việc kiểm kê nợ nần tài chính cho hai công ty.
Tần Dương một lần nữa làm ông chủ vung tiền, hắn bảo với Hà Kiến Sơn có ý kiến gì đều có thể đề nghị, hắn sẽ gắng hết sức thỏa mãn.
La Thi Nhã phái tới đều là tinh anh, nhanh chóng bàn bạc xong, căn cứ theo hiệp nghị giữa Tần Dương và Hà Kiến Sơn, hai công ty hợp thành một sau đó căn cứ số vốn chiếm cổ phần, Hà Kiến Sơn có thể chiếm 27.3% cổ phần, Tần Dương sảng khoái để thêm mười phần trăm cổ phần, hợp lại Tần Dương chiếm 62.7% cổ phần, Hà Kiến Sơn chiếm 37.3% cổ phần.
Công ty mới nhanh chóng hoàn thành nhanh việc đăng ký, được gọi là công ty trách nhiệm hữu hạn vận chuyển Hoa Thông, Hà Kiến Sơn đảm nhận chức vụ tổng giám đốc công ty Hoa Thông, tổng giám đốc Feida Express trước kia đảm nhận chức vụ phó tổng giám đốc, hiệp trợ Hà Kiến Sơn hoàn thành điều chỉnh và sắp xếp lại nguồn vốn của hai công ty một lần nữa, cũng may hai công ty đều vui vẻ trong khu vực mới, cách nhau cũng không xa, điều chỉnh cũng không tính là quá rắc rối, sau khi điều chỉnh xong liền trở thành một công ty hai trụ sở, thống nhất điều hành quy hoạch.
Tần Dương tuân thủ lời hứa của mình cũng không động tay động chân tới việc quản lý và điều chỉnh, chỉ yên lặng đảm đương vai trò cổ đông, về phần chuyện đã đồng ý với nhu cầu Tần Dương đưa ra ưu tiên vận chuyển cho những công ty khác, không cần Tần Dương nói, Hà Kiến Sơn cũng sẽ biết nên làm thế nào, dù sao tất cả đều là công ty của Tần Dương, nhưng giống như anh em ở riêng, tính sổ sách ra sao, làm như thế nào hay cần phải làm gì, cuối cùng giữa các công ty đều tự có cổ phần tạo thành không giống nhau.
Công ty vận chuyển Hoa Thông phát triển cũng không cần gấp gáp, dù sao trước mắt năng lực của bọn họ hoàn toàn đủ thỏa mãn nhu cầu của tập đoàn Thi Nhã, chỉ khi tập đoàn Thi Nhã bành trướng một lần nữa thậm chí phân chi nhánh ở những thành thị khác thì Tần Dương mới xem xét để vận chuyển Hoa Thông đồng bộ phát triển ra bên ngoài, đây cũng không phải chuyện gấp gáp nhất thời.
Sau khi xử lý chuyện của công ty Hoa Thông kha khá liền sảng khoái ném lại cho người khác thì cũng đã là cuối tháng chín, chớp mắt đã là kỳ nghỉ Quốc Khánh.
- Quốc Khánh em có sắp xếp gì không?
Hàn Thanh Thanh lắc đầu:
- Không có sắp xếp gì cả, anh thì sao?
Tần Dương cười nói:
- Anh cũng không có sắp xếp gì, hay là chúng ta ra ngoài du lịch?
Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:
- Thôi bỏ đi, Quốc Khánh ra ngoài du lịch không phải ngắm cảnh, mà hoàn toàn chính là nhìn người, đi tới đâu cũng đều là người người tấp nập, phong cảnh cũng bị dòng người chen chúc đông nghịt, quá mệt mỏi.
Tần Dương ngẫm lại cũng đúng:
- Em nói vậy cũng đúng, nhưng cứ ở trong nhà mãi cũng không có ý nghĩa gì, dù sao cũng phải tìm chuyện gì đó giết thời gian, chi bằng hẹn mấy người tới nhà tụ hội nướng thịt thì sao?
Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:
- Em không thành vấn đề, anh làm chủ là được rồi.
Tần Dương cười nói:
- Được, chơi một ngày nghỉ một ngày, cũng đi mất hai ngày rồi, đi dạo phố xem phim giết thời gian, Quốc Khánh sẽ nhanh chóng trôi qua.
Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:
- Em nghe lời anh nói.
Tần Dương đang muốn mở miệng nói chuyện thì điện thoại của hắn đột ngột vang lên.
Tần Dương cầm điện thoại lên xem, ánh mắt hơi biến đổi.
- Anh nhận cuộc gọi đã.
Tần Dương cầm điện thoại qua một bên, cười nói:
- Ông già, gọi điện cho tôi giờ này là muốn chúc tôi Quốc Khánh vui vẻ sao?
Giọng nói của Long Vương vang lên trong điện thoại:
- Tôi hi vọng cậu chưa sắp xếp hoạt động du lịch ngày Quốc Khánh.
Tần Dương híp hai mắt lại nói:
- Có chuyện gì sao?
Long Vương trầm giọng nói:
- Người của chúng tôi đã do thám được tin tức chuẩn xác, người Hắc Thủ sẽ tiến hành gặp mặt một lần trong dịp lễ Quốc Khánh này, cha con Lục Phong Niên đều muốn tham dự lần tụ hội này, cơ hội lần này sẽ là cơ hội tốt cho chúng ta hốt gọn Hắc Thủ một mẻ.