Chương 1148: Khách từ Pháp tới
Sân bay quốc tế Trung Hải.
Tần Dương, Hàn Thanh Thanh và Lâm Trúc đứng ở lối ra sân bay, cùng đợi vị khách mời Mo Jiana từ Pháp tới.
Lúc trước sau khi Lâm Trúc liên lạc với Mo Jiana, Mo Jiana đã đáp ứng thứ sáu tới đây, như vậy có thể tham gia bữa tiệc sinh nhật thịt nướng vào thứ bảy.
Tần Dương giang tay ôm vai Lâm Trúc, cười khà khà nói:
- Lão tứ, thế nào, kích động không?
Lâm Trúc đẩy mắt kính, biểu lộ có phần xấu hổ:
- Có hơi thấp thỏm chờ mong, cũng có chút lo lắng.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Lo lắng cái gì?
Lâm Trúc thẳng thắn nói:
- Bạn bè trên mạng gặp mặt không phải lo lắng là chuyện rất bình thường sao?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Hai người cũng không phải chưa từng nói chuyện qua web camera, đã hàn huyên hơn một năm rồi, coi như đã hiểu rõ lẫn nhau rồi, hôm nay gặp mặt cũng có thể chỉ là vui vẻ, nào sẽ có lo lắng kia chứ.
Lâm Trúc lắc đầu:
- Trên mạng là trên mạng, thực tế là thực tế, hai điều này không giống nhau, so với khi ở trên thế giới mạng internet không điều gì tôi không làm được, thì trong cuộc sống thực tế tôi chỉ là một sinh viên tầm thường rất bình thường mà thôi.
Nói tới thế giới mạng internet, Tần Dương ngược lại nghĩ tới một chuyện, tò mò hỏi:
- Cậu nói Mo Jiana cũng giống cậu, cũng thích kỹ thuật internet sao?
Lâm Trúc gật đầu:
- Đúng vậy, cô ấy đặc biệt hứng thú với kỹ thuật internet, nhất là phương diện kỹ thuật hacker.
Tần Dương biết lai lịch của Lâm Trúc, mỉm cười nói:
- Cậu dạy cô ấy?
Lâm Trúc cũng hiểu đại khái ý Tần Dương nói là gì, mỉm cười trả lời:
- Ừ, truyền thụ một số kỹ thuật cơ bản, ở phương diện này cô ấy có chút, ừ, sùng bái tôi, có lẽ đây cũng là nguyên nhân chúng tôi vẫn luôn có thể trò chuyện rất vui vẻ, nhưng nếu là hiện thực thì...
Tần Dương cười ha ha nói:
- Sợ cái gì, dáng vẻ bề ngoài của cậu cũng không xấu, đàn ông chủ yếu phải nhìn vào bản lĩnh, có thể trở thành người đứng đầu đỉnh kim tự tháp trong một lĩnh vực chuyên môn cũng đã rất giỏi rồi, chẳng lẽ cậu còn muốn đặc biệt bưu hãn ở trong từng ngành sản xuất sao, tinh lực con người có hạn, đây là điều không thể nào.
Hàn Thanh Thanh cười đồng ý nói:
- Đúng đấy, bất kể trong ngành sản xuất nào, chỉ cần có thể đứng trên đỉnh kim tự tháp thì đều là nhân vật tinh anh, như vậy đã đầy đủ rồi, phương diện cuộc sống chỉ cần có trí tuệ cảm xúc tương đối cũng đã rất khá, ai có thể làm tới mức thập toàn thập mỹ đâu.
Tần Dương khích lệ:
- Cũng coi như có thể phát triển quan hệ bạn bè, hôm nay khách tới cửa, tiếp đãi chu đáo cũng được, nếu có cơ hội, hai bên phù hợp thì lại phát triển thêm, nếu không được thì coi như làm một người bạn tốt, như vậy cũng được mà.
Khi ba người đang trò chuyện, từ lối đi ra, Mo Jiana xuất hiện với mái tóc vàng mềm mại, dáng người cao gầy, kéo theo một cái va li, mặc chiếc áo gió vàng nhạt, khiến cả người cô có mấy phần phiêu dật, đứng trong đám người giống như hạc giữa bầy gà, thu hút ánh nhìn của người khác.
Ánh mắt Lâm Trúc có mấy phần vui sướng vẫy tay nhìn về phía Mo Jiana, ánh mắt Mo Jiana di chuyển, cũng nhìn thấy ba người Lâm Trúc, mỉm cười vẫy tay, kéo vali đi tới.
Lâm Trúc bước nhanh tới, biểu lộ có phần bối rối hỏi thăm:
- Mo Jiana, hoan nghênh, hoan nghênh.
Lâm Trúc vươn tay ra, Mo Jiana mỉm cười nắm lấy tay Lâm Trúc, ánh mắt quan sát Lâm Trúc, cười hì hì nói:
- Cậu càng đẹp trai hơn một chút so với trên hình.
Lâm Trúc được khen thẳng như vậy có chút xấu hổ, nhưng hiển nhiên rất vui vẻ, vẻ mặt hơi đỏ bừng lên.
Tần Dương và Hàn Thanh Thanh cùng đi tới, mỉm cười nói:
- Tiểu thư Mo Jiana, hoan nghênh cậu đến, tôi là Tần Dương, đây là Hàn Thanh Thanh.... chúng ta đã gặp nhau qua web camera.
Mo Jiana rất hữu hảo nắm tay Tần Dương và Hàn Thanh Thanh, cười tủm tỉm nói:
- Đương nhiên, Lâm Trúc thường hay nhắc tới anh, nói anh là một người đàn ông rất có bản lĩnh.
Tần Dương cười nói:
- Xe ở bên ngoài, đã đặt xong khách sạn rồi, chúng ta đến khách sạn rồi nói chuyện tiếp.
Mo Jiana sảng khoái gật đầu:
- Được!
Lâm Trúc chủ động vươn tay kéo vali giúp Mo Jiana, Mo Jiana cũng không từ chối.
Hôm nay Tần Dương đặc biệt tới làm tài xế giúp Lâm Trúc, bởi vì một mình Lâm Trúc có chút kinh sợ trong lòng, cho nên Tần Dương dẫn theo Hàn Thanh Thanh cùng đi, coi như giúp Lâm Trúc phát triển bầu không khí, tránh cho hai người vừa gặp mặt đã ngượng ngùng, tổn hại tới loại tình cảm ăn ý đã bồi dưỡng hơn một năm qua.
Mo Jiana thấy Tần Dương mở cửa ra, ánh mắt mỉm cười sáng ngời. Lâm Trúc từng nhắc tới Tần Dương, trong lời nói ngập tràn sự khâm phục với Tần Dương, hắn đương nhiên không nói tới thân phận người tu hành của Tần Dương, chỉ đã nói chuyện chính tay Tần Dương gây dựng sự nghiệp, hiện giờ thấy Tần Dương lái chiếc xe Mercedes hơn hai triệu, trong lòng Mo Jiana càng liếc mắt coi trọng Tần Dương hơn.
Trên đời này kẻ có tiền rất nhiều, nhà của Mo Jiana có tiền có thế, thật ra cũng chẳng phải rất coi trọng tiền bạc, nhưng Tần Dương có thể khi đang học đại học đã gây dựng sự nghiệp thành công, dựa vào bản lĩnh của mình mở công ty, lái chiếc xe giá trị hơn hai triệu, đây cũng không phải điều mà ai cũng có thể làm được.
Lâm Trúc ngồi ghế lái phụ, Hàn Thanh Thanh và Mo Jiana ngồi hàng ghế sau. Hàn Thanh Thanh giới thiệu Trung Hải với Mo Jiana, còn có một số câu chuyện xưa thú vị, Mo Jiana ngồi nghe rất chân thành, vẻ mặt ngập tràn sự tò mò với lời Hàn Thanh Thanh nói về một số địa điểm và mỹ thực.
- Tôi đã sớm rất hiếu kỳ với quốc gia có nền văn minh cổ phương Đông thần kỳ Trung Quốc này, nhất là mỹ thực Trung Hoa càng khiến tôi mê muội hơn, tôi từng xem một số bộ phim tài liệu về các loại mỹ thực Trung Hoa, nhìn thấy khiến tôi phải chảy nước miếng...
Tần Dương ngồi trên ghế lái, mỉm cười nói:
- Lần này tiểu thư Mo Jiana có thể tới đây, có thể nán lại một khoảng thời gian ngắn, trừ Trung Hải ra còn có thể đi chơi tới một số cảnh đẹp khác trong nước, ví dụ như tới Kinh Thành, xem Vạn Lý Trường Thành, thăm cố cung của các Hoàng Đế đời trước, không nhất định phải ở lại Trung Hải. Có Lâm Trúc dẫn đường, đi đâu cũng sẽ không bị lạc đường.
Mo Jiana chớp mắt:
- Không phải Lâm Trúc còn cần đi học sao?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Đại học không trốn học là không hoàn mỹ, huống chi cậu cũng đã tới đây rồi, còn học cái gì nữa, đến lúc đó tôi nói lại với giáo viên chủ nhiệm lớp một chút là được.
Mo Jiana tò mò hỏi:
- Xin nghỉ thời gian dài như vậy, trường học mặc kệ sao?
Lâm Trúc bèn giải thích:
- Trường học của bọn mình khá đặc biệt, càng chú trọng thực tế xã hội hơn, nếu có thể cung cấp chứng minh tham gia xã hội thực tế, các giáo viên sẽ mở một mắt nhắm một mắt với tình huống của các sinh viên, đương nhiên, cuối kỳ có kỳ thi vẫn nên tham gia thi.
Mo Jiana cười nói:
- Thì ra là thế, vậy bản thân Tần Dương gây dựng sự nghiệp, chẳng phải là hiếm khi lên lớp học hay sao?
Hàn Thanh Thanh liếc nhìn Tần Dương đang lái xe, mỉm cười nói:
- Đúng vậy, anh ấy hơn một năm qua rất ít có thời gian ở trường học, nhưng bắt đầu từ năm nay thời gian anh ấy ở trường học ngược lại nhiều hơn, sự nghiệp anh ấy gây dựng đều là làm ông chủ vung tiền, bản thân mặc kệ mọi chuyện.
Mo Jiana tò mò hỏi?
- Làm ông chủ vung tiền?
Lâm Trúc bèn giải thích:
- Lão đại chuẩn bị tốt nòng cốt gây dựng sự nghiệp, tìm được người quản lý trọng yếu, sau đó để bọn họ quản lý, bản thân không trực tiếp quản lý, trừ phi công ty gặp phải phiền toái, lão đại mới ra tay...