Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1139 - Chương 1149: Người Đàn Ông Theo Dõi

Chương 1149: Người đàn ông theo dõi
 

Lâm Trúc đặt khách sạn cho Mo Jiana ngay tại vịnh Thiển Thủy cách khu nhà nhỏ không xa. Sau khi Tần Dương dẫn người tới liền thuê xe, lái xe rời khỏi với Hàn Thanh Thanh trước, xe cũng trực tiếp ném lại cho Lâm Trúc, những chuyện còn lại giao cho chính bản thân Lâm Trúc làm.

Bữa cơm tối, ba thành viên trong phòng ký túc 306 dẫn theo bạn gái của mỗi người có mặt đông đủ ở chỗ cũ trong nhà hàng lẩu, vì Lâm Trúc trưng cầu ý kiến của Mo Jiana, cô đề nghị muốn nếm thử lẩu nóng cay một chút.

- A, cay thật!

Khuôn mặt của Mo Jiana phiếm hồng, hít một hơi khí lạnh, cầm lấy cốc bia lạnh bên cạnh uống một hơi:

- Lâm, mình rốt cuộc biết hương vị lẩu cay xứng với bia lạnh mà cậu nói tới rồi, cay thật, nhưng rất thoải mái, hương vị thật sự rất ngon.

Lâm Trúc quan tâm gọi nhân viên phục vụ tới, bảo nhân viên phục vụ rót cho Mo Jiana một cốc nước lọc:

- Nếu cảm thấy cay quá thì uống chút nước hạ nhiệt một chút, sẽ không còn cay nữa.

Mo Jiana thản nhiên cười với Lâm Trúc:

- Cảm ơn, Lâm, cậu thật sự rất lịch sự.

Lâm Trúc được khen ngợi trước mặt bao nhiêu người như vậy lập tức hơi đỏ mặt:

- Điều nên làm thôi.

Tửu lượng của Mo Jiana cũng không tệ lắm, theo như lời cô nói thì trong nhà cô có vườn nho, hàng năm sẽ tự ủ ra rượu nho, từ khi cô còn rất nhỏ đã uống trộm rượu nho trong nhà, đã học được cách uống rượu từ lâu rồi.

Lâm Trúc không uống rượu, bởi vì hắn còn phải đợi một lát nữa làm tài xế đưa Mo Jiana ra ngoài đi dạo, đi tới tháp Minh Châu nhìn cảnh đêm Trung Hải.

Sau khi uống rượu xong ra đó, Lâm Trúc lái xe tới, Mo Jiana tạm biệt mọi người, hẹn mai gặp lại, sau đó lên xe, ngay khi Lâm Trúc vừa rời khỏi bãi đỗ xe, một chiếc xe ô tô đỗ ven đường nổ máy, đuổi theo xe của Lâm Trúc.

Ánh mắt Tần Dương thấy được chiếc xe ô tô kia, nhìn xe của Lâm Trúc phía trước, hàng lông mày nhíu lại.

Chiếc ô tô vẫn luôn đỗ ở một góc không dễ dàng bị người khác chú ý tới, trong xe có một người ngồi, không bật đèn, cứ ngồi lẳng lặng như vậy, mà khi xe của Lâm Trúc mời rời khỏi, chiếc xe kia cũng lao đi theo, điều này khiến Tần Dương phải suy nghĩ, nhất là khi chiếc xe Lâm Trúc đang đi còn là của hắn...

Trong đầu Tần Dương xoay chuyển suy nghĩ thật nhanh, lập tức quyết định, vẫy tay với một chiếc taxi đang đỗ, quay đầu nói với Hàn Thanh Thanh:

- Khi nãy anh thấy có một chiếc xe theo dõi sau xe của bọn họ, anh đi theo xem một chút, em về trước đi... Lão nhị, lão tam, hai người đưa đám Thanh Thanh về phòng ký túc đi.

Tất cả mọi người sửng sốt:

- Được.

Hàn Thanh Thanh ân cần dặn dò một câu:

- Cẩn thận một chút.

Tần Dương ừ một tiếng, nhanh chóng chui vào trong xe taxi, chỉ chiếc xe ô tô màu đen sắp sửa không nhận ra được nữa:

- Anh tài xế, làm phiền anh chạy theo chiếc xe ô tô màu đen phía trước kia.

Tài xế taxi ngược lại cũng không suy nghĩ nhiều, một chân đạp ga đuổi theo, chiếc xe ô tô màu đen nhanh chóng xuất hiện trước tầm mắt của Tần Dương, Tần Dương liếc mắt nhìn phía trước thấy được chiếc xe Mercedes mà Lâm Trúc đang lái kia.

Chiếc Mercedes rẽ trái, chiếc xe ô tô màu đen cũng rẽ trái theo sát, chiếc xe Mercedes rẽ phải, chiếc xe ô tô màu đen cũng rẽ phải theo, theo qua mấy ngã tư, Tần Dương cơ bản đã xác định suy đoán của bản thân.

Chiếc xe ô tô màu đen kia quả thật đang theo dõi xe của đám Lâm Trúc.

Ánh mắt Tần Dương nhìn chằm chằm chiếc xe ô tô màu đen phía trước, biểu lộ có phần nghiêm túc. Những người này rất cuộc là theo dõi xe của hắn, hay là theo dõi Lâm Trúc?

Nếu Lâm Trúc chỉ là một sinh viên bình thường, Tần Dương có lẽ cũng không suy nghĩ như vậy, nhưng Lâm Trúc hiện giờ là người của Long Tổ, có lẽ trong hơn một năm nay đã thi hành không ít nhiệm vụ đặc biệt, cũng có lẽ vì một sự việc mà đã đắc tội với một số người, bị một số kẻ để mắt tới, đây cũng là điều hoàn toàn có thể.

Về phần Mo Jiana, trong đầu Tần Dương chỉ xuất hiện một giây liền loại bỏ cô, cô mới tới Trung Hải, vẫn luôn đi cùng bọn họ, sao có thể đắc tội với người khác được?

Lâm Trúc lái xe một đường đã đi tới ngoại ô, lái xe vào một bãi đỗ xe dưới lòng đất, chiếc xe màu đen kia cũng đi theo sát vào trong, Tần Dương bảo xe taxi cách ra một khoảng, cũng đi vào trong theo.

Dưới lòng đất có hai tầng, Tần Dương thấy được chiếc xe của Lâm Trúc đang đảo xe vào vị trí đỗ xe, cũng thấy một chiếc xe ô tô màu đen ở làn xe đang thử lái vào vị trí đỗ xe.

Tần Dương để xe taxi ngừng lại, sau đó xuống xe ở một góc.

Hắn cũng không vội vã đi ra ngoài, mà là đứng sau một cây cột quan sát. Sau khi Lâm Trúc đỗ xe xong, hắn và Mo Jiana cùng nói cười đi về hướng thang máy, chiếc xe màu đen kia đã đỗ xong, nhưng không có ai xuống xe, trong xe cũng không bật đèn sáng.

Hai người Lâm Trúc và Mo Jiana bước vào trong thang máy, thang máy đi lên, cửa chiếc xe ô tô màu đen được mở ra, hai người đàn ông bước xuống xe, đi về hướng thang máy mà hai người Mo Jiana đang đi.

Tần Dương thấy dáng vẻ hai người đàn ông kia liền có phần sững sờ, hóa ra là hai người nước ngoài, dáng người khôi ngô, ánh mắt lão luyện.

Người nước ngoài?

Bọn họ khi nãy hẳn thấy đoàn người bọn hắn ở cửa quán cơm, nhưng bọn họ hoàn toàn không để ý hắn, mà là đi theo sau lưng Lâm Trúc và Mo Jiana, chẳng lẽ hai người kia không phải vì hắn mà tới, mà là tới vì Lâm Trúc, hoặc là Mo Jiana?

Tần Dương bước từ sau cột ra, bước nhanh tới, lần này hắn không ẩn núp nữa, mà là trực tiếp từ phía sau đi tới phía hai người đàn ông này.

Nghe thấy phía sau có tiếng bước chân, hai người đàn ông quay đầu liền nhìn thấy Tần Dương với vẻ mặt lạnh lùng, sắc mặt hai người đột ngột biến đổi.

Bước chân của Tần Dương đột ngột phát động, thân người giống như đạn pháo xông tới phía hai người họ.

Nếu đã xác nhận đối phương đang theo dõi, như vậy Tần Dương dự định ra tay trước chiếm ưu thế bắt hai người kia lại.

Hai người thấy Tần Dương ra tay lập tức lắp bắp kinh hãi, đồng thời bày tư thế, nhưng bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì Tần Dương đã nghiêng người đá một cái đá bay thân người một người đàn ông cứng rắn sang một bên, sau đó nắm chặt cổ họng một người đàn ông khác, nhấc người này áp lên vách tường.

Người đàn ông kia cảm giác cổ của mình như bị một vòng sắt bóp chặt. Hắn ta giơ tay lên bổ về phía cổ của Tần Dương, nhưng tay còn chưa kịp bổ xuống thì cái tay còn lại của Tần Dương đã đánh lên cánh tay của hắn ta, hắn ta kêu lên một tiếng đau đớn, cánh tay lập tức mềm oặt buông thõng.

Tần Dương bóp chặt cổ người đàn ông kia, lạnh lùng hỏi:

- Các người là ai, vì sao phải theo dõi hai người phía trước kia?

Người đàn ông có cảm thấy bản thân dường như hít thở không thông, cố gắng uốn công người, giống như con cá đang giãy dụa trên mặt thớt:

- Thả tôi ra! Chúng tôi là vệ sĩ của tiểu thư Mo Jiana!

Vẻ mặt lạnh lẽo của Tần Dương lập tức cứng đơ.

Cái gì?

Vệ sĩ của Mo Jiana?

Tần Dương buông lỏng tay ra, người đàn ông kia trượt từ trên vách tường xuống, ôm cổ nặng nề ho khan mấy tiếng, mà người đàn ông bị Tần Dương đá một cước bay đi kia cũng ôm bụng, vẻ mặt khổ sở đứng dậy từ dưới mặt đất.

Tần Dương nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt:

- Anh nói các người là vệ sĩ của Mo Jiana, chứng minh như thế nào?
Bình Luận (0)
Comment