Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1150 - Chương 1160: Hả, Tình Huống Gì Đây?

Chương 1160: Hả, tình huống gì đây?
 

Lý Tư Kỳ vẫn không nói tới chuyện cha mẹ gia đình nhà cô, trông qua dường như có nỗi niềm gì đó khó nói, Tần Dương cũng không hỏi.

Nhớ tới lời Lý Tư Kỳ từng nói trước kia, trong nhà cô hình như vốn không mấy hòa thuận, nhưng cụ thể ra sao thì không nói tỉ mỉ.

Mây đen che kín bầu trời, gió biển thổi qua, sóng biển lay động, hai người Tần Dương nằm trong du thuyền, nhìn bầu trời đêm đen bên ngoài, yên tĩnh nói chuyện, mãi cho tới mười hai giờ.

Lý Tư Kỳ nhìn thời gian, kéo Tần Dương tới phòng khách, sau đó lấy một hộp bánh ngọt ra như làm ảo thuật, cắm nến lên.

Ánh nến chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp nghiêm túc của Lý Tư Kỳ, trong lòng Tần Dương không kiềm chế được lan tỏa hàng vạn cảm xúc mật ngọt nhu tình.

Người giống như cô gái này có ai lại không thích, có ai cam lòng thương tổn cô chứ?

Tần Dương chắp tay nguyện ước trước ngực trước ánh nhìn chằm chằm của Lý Tư Kỳ, sau đó thổi một hơi tắt ánh nến.

Lý Tư Kỳ nhìn chăm chăm Tần Dương, tò mò hỏi:

- Cậu ước chuyện gì vậy?

Không đợi Tần Dương trả lời, Lý Tư Kỳ đã khoát tay nói:

- Đừng nói, đừng nói, nói sẽ không linh, cắt bánh ngọt đi.

Tần Dương mỉm cười, vươn tay ôm Lý Tư Kỳ vào lòng.

Lý Tư Kỳ cắn môi, ánh mắt quyến rũ đưa tình, ngẩng đầu nhìn Tần Dương, hơi thở thơm mát như hoa lan.

- Không muốn ăn bánh ngọt, chẳng lẽ muốn ăn tôi sao?

Trong lòng Tần Dương nóng lên, đứng dậy, một tay ôm lấy eo Lý Tư Kỳ, đi vào buồng trong.

Trời còn chưa sáng, Tần Dương đã lái du thuyền về lại bên bờ, hai người yên lặng rời đi, không làm kinh động tới bất cứ ai, cũng không bị bất kỳ kẻ nào nhìn thấy.

Tần Dương đưa Lý Tư Kỳ xụi lơ như chú mèo làm biếng đưa tới cửa thang máy chỗ bãi đậu xe khu nhà của Lý Tư Kỳ, thấy Lý Tư Kỳ đã bước vào thang máy mới trở về.

Tần Dương hoa lệ thoát khỏi tiết học buổi sáng, ngủ một giấc lấy lại sức, dù sao đêm qua hắn và Lý Tư Kỳ đã náo loạn không ít thời gian.

Có lẽ vì chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, mỗi lần Lý Tư Kỳ ở cùng với hắn đều vô cùng chủ động, đổi lại đủ loại giày vò, mỗi lần không lăn đi lăn lại tới mức ngón tay cũng không muốn động chắc chắn sẽ không ngừng, đương nhiên Tần Dương làm người tu hành, tố chất thân thể tốt tới mức bạo nổ, mỗi lần đều tới khi Lý Tư Kỳ phải cầu xin tha thứ mới chấm dứt.

Tần Dương vốn nghĩ rằng khi hắn và Hàn Thanh Thanh đã chính thức yêu nhau thì có lẽ quan hệ giữa Trang Mộng Điệp, Lý Tư Kỳ sẽ có thay đổi, nhưng hiện giờ lại phát hiện vốn không hề có chút thay đổi nào cả.

Các cô ấy dường như cũng nguyện ý làm một Chi Tơ Hồng không có tiếng tăm gì, quấn lấy trên thân một cây to, làm bạn bên cạnh hắn, cùng lớn lên, Tần Dương hiện giờ cũng chỉ có thể duy trì hiện trạng này, mặc dù không thể cho các cô danh phận bạn gái danh chính ngôn thuận, nhưng cũng có thể quan tâm các cô giống như một người bạn trai, điều này có lẽ cũng là điều duy nhất là Tần Dương có thể làm được.

Còn về Hàn Thanh Thanh, Tần Dương đương nhiên sẽ càng đối tốt với cô hơn, không để cô phải đau lòng khổ sở, không để cô phải chịu uất ức, để cô được hạnh phúc.

Sau tiết học buổi chiều, Tần Dương lái xe chở Hàn Thanh Thanh đi về hướng biệt thự của Mạc Vũ.

Xe tới gần cửa chính, biểu lộ của Hàn Thanh Thanh có phần khẩn trương, tay theo bản năng cũng nắm thật chặt.

Tần Dương cảm nhận được Hàn Thanh Thanh đang khẩn trương, mỉm cười an ủi:

- Đừng khẩn trương, sư phụ của anh đã gặp em rồi, người rất tốt, hơn nữa dì của anh cũng đã gặp em, mẹ của anh cũng đã thấy em qua video, mọi người vô cùng thỏa mãn về em, cảm thấy anh nhặt được tiện nghi đấy...

Câu nói sau cùng của Tần Dương chọc Hàn Thanh Thanh cười:

- Anh có cần khiêm nhường như vậy không, anh chính là người trong mộng của toàn bộ nữ sinh trong trường đấy, chỉ cần anh mở miệng, loại em gái gì mà chẳng có, đúng rồi, còn có hoa khôi của khoa thương mại quốc tế đã tỏ thái độ trên diễn đàn thích người đàn ông trẻ tuổi đầy hứa hẹn, năng lực mạnh, phẩm tính tốt như anh, đây chính là tỏ tình công khai đấy.

Tần Dương sửng sốt một chút:

- Còn có chuyện như vậy sao?

Không đợi Hàn Thanh Thanh trả lời, Tần Dương mang vẻ chính nghĩa trả lời:

- Cô ta thích là chuyện của cô ta, không có liên quan gì tới anh cả, anh đã có người mình thích rồi.

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói:

- Đàn ông các anh không phải thấy một là yêu một sao, cái đoạn ngắn kia nói thế nào nhỉ, phụ nữ ở độ tuổi khác nhau sẽ thích đàn ông ở độ tuổi khác nhau, nhưng đàn ông lại chỉ thích ở một loại, đàn ông từ mười tám đến tám mươi mốt tuổi vĩnh viễn chỉ thích cô gái độ tuổi mười tám tuổi...

Tần Dương cười ha ha nói:

- Đó là dung nhan mỹ lệ cùng khí tức thanh xuân tuổi mười tám nhỉ, có ai lại không thích xinh đẹp chứ, nhưng trừ xinh đẹp ra còn có rất nhiều thứ càng khiến người ta coi trọng hơn là chỉ có vẻ xinh đẹp, ví dụ như tình cảm vợ chồng, trách nhiệm gia đình...

Hàn Thanh Thanh cười rộ lên:

- Anh còn rất biết nói chuyện đấy.

Tần Dương cười hì hì nói:

- Đương nhiên rồi, huống chi lời anh nói cũng là lời nói thật, nếu đơn thuần chỉ là thích mà nói thì mỹ nữ trai đẹp có ai không thích chứ?

Hàn Thanh Thanh trợn mắt liếc nhìn Tần Dương:

- Như vậy có phải em nên đi nói cho hoa khôi khoa một tiếng nói anh cũng thích cô ấy hay không?

Tần Dương lái xe vào biệt thự, dừng xe, cười hì hì hài hước nói:

- Vậy thì không cần đâu, rắc rối của anh đã nhiều, anh sợ rắc rối lắm.

Hai người Tần Dương và Hàn Thanh Thanh xuống xe, vào trong phòng, Mạc Vũ đang nói chuyện phiếm với một ông cụ tóc bạc trắng, ngồi bên cạnh ông cụ là một cô gái tóc trắng, trên ghế sô pha bên cạnh còn có hai người quen đang ngồi, chính là anh em Long Thất và Long Viên Viên.

Hả, đều là người Long gia.

Tình huống gì đây?

Mạc Vũ thấy Tần Dương tới, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười:

- Tới rồi.

Tần Dương cười nói:

- Sư phụ.

Hàn Thanh Thanh cũng tôn kính gọi một tiếng:

- Chào chú Mạc.

Mạc Vũ cười nói:

- Ngồi đi, không cần khách khí, không có người ngoài, Tần Dương để t giới thiệu một chút, hai vị này chính là cha mẹ của dì Long của con.

Hai mắt Tần Dương sáng lên, cha mẹ của Long Nguyệt, khà khà, hôm nay sư phụ đây là muốn tuyên bố chuyện gì rồi đây.

Đã gặp cha mẹ rồi, chẳng lẽ sắp có chuyện tốt rồi?

Tần Dương cung kính gọi:

- Chào Long gia gia, chào Long bà bà.

Cha của Long Nguyệt là Long Trưởng Hà mỉm cười nhìn Tần Dương:

- Chúng ta vẫn luôn nghe Tiểu Nguyệt nói Mạc Vũ thu được một đệ tử rất có bản lĩnh, hôm nay xem như gặp được rồi.

Tần Dương khách khí nói:

- Long gia gia người quá khen rồi.

Long Trưởng Hà cười nói:

- Tất cả hành động việc làm của con ở trên đại hội liên minh Tiểu Thất và Viên Viên đều đã nói qua với ta rồi, Đại Thành cảnh hơn hai mươi tuổi còn có thể cứng đối cứng với một kích toàn lực của cao thủ Siêu Phàm, cứng rắn cứu Vân Bạch Linh, còn sớm cảnh báo cứu được Triệu Thanh Long, đây cũng không phải chuyện mà ai cũng có thể làm được đâu.

Tần Dương mỉm cười nói:

- Con khi đó ở gần đấy, đâu thể nhìn Vân Bạch Linh bị giết được, chỉ đành toàn lực ứng phó mà thôi.

Hai người đang nói chuyện, Tư Đồ Hương mặc tạp dề đi từ trong bếp ra, trong tay bưng một chậu cá, thấy Tần Dương, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười mỉm.

Tần Dương vẫy tay với Tư Đồ Hương xem như chào hỏi, quay đầu cười hì hỏi:

- Sư phụ, hôm nay chủ đề là gì đây, con vốn tưởng là bù sinh nhật cho con, nhưng hôm nay trông qua có vẻ không giống như vậy.

Trên khuôn mặt của Mạc Vũ hiếm có khi nào xuất hiện thần sắc túng quẫn:

- Hôm nay là sinh nhật của con, ta cũng nhân cơ hội này mời chú Long và dì Long tới đây ngồi... Ta và dì Long của con chính thức xác lập quan hệ...
Bình Luận (0)
Comment