Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1149 - Chương 1159: Rõ Ràng Đã Cùng Nhau Chinh Phục Được Rồi

Chương 1159: Rõ ràng đã cùng nhau chinh phục được rồi
 

- Không cần!

Lời của Tần Dương vừa thốt ra liền bị Lý Tư Kỳ từ chối không chút do dự. Thậm chí cô ấy còn không hỏi xem Tần Dương định tặng nhà như thế nào, khẩu khí rất kiên định.

Tần Dương nghiêng mặt nhìn cô ấy:

- Tại sao lại không cần, chẳng nhẽ em xem anh là người ngoài sao?

Lý Tư Kỳ cười nói:

- Anh đã giúp em rất nhiều rồi, mà hiện tại em có khả năng kiếm tiền mua biệt thự rồi.

Tần Dương cười đáp:

- Anh biết chuyện em có thể kiếm tiền mua biệt thự, hiện tại em là ngôi sao. Mà còn là ngôi sao nổi tiếng một cách nhanh chóng. Một hoặc hai năm nữa có lẽ em sẽ tiếng tăm lẫy lừng, lúc đó em muốn kiếm tiền dễ như máy in ấy. Nhưng em kiếm được tiền thì đâu liên quan tới việc anh tặng nhà cho em chứ?

Lý Tư Kỳ lắc đầu với bộ dạng năn nỉ:

- Lúc đầu em thích anh, trước lúc anh chưa giúp em thì em đã thích anh rồi. Sau đó anh lại giúp em nhiều như thế làm cho em cảm thấy mắc nợ anh nhiều hơn. Tuy rằng bây giờ em là người yêu của anh nhưng em hy vọng chúng ta là có tình cảm thật sự chứ không phải là vì lợi ích...

Tần Dương định nói nhưng Lý Tư Kỳ đã dơ tay ra và bịt chắc mồm của Tần Dương không để cho hắn nói:

- Em biết anh tốt với em muốn tặng nhà cho em cũng là xuất phát từ tấm lòng chân thành của anh chứ không hề có mục đích gì cả. Nhưng em hi vọng vào một ngày nào đó lúc chúng ta liên lạc với nhau nếu bị Hàn Thanh Thanh biết được, em hy vọng Hàn Thanh Thanh có thể cho rằng em là thật sự yêu anh chứ không phải yêu anh vì tiền. Cho nên anh hãy để em tự lập được không?

Ánh mắt Tần Dương không biết phải làm sao đưa tay ra nắm lấy tay của Lý Tư Kỳ:

- Em nghĩ nhiều rồi.

Lý Tư Kỳ cười mỉm:

- Ai mà muốn sống thoải mái thì bản thân mình phải thuyết phục được chính mình và làm cho tâm hồn mình thoải mái, khiến cho bản thân thanh thản. Anh hãy coi như là nhường em một chút đi.

Tần Dương cười noi:

- Được thôi, em đã nói như vậy thì anh còn có thể nói thêm gì nữa.

Lý Tư Kỳ cười hì hì:

- Anh yên tâm đi, sang năm lúc anh đón sinh nhật em nhất định đã chuyển vào nhà mới rồi đến lúc đó anh có chỗ để đi rồi.

Tần Dương cười:

- Được, anh sẽ đợi.

Hai người cứ nói chuyện như vậy rồi đi đến phía trước một con du thuyền nhỏ hai tầng màu trắng. Đây là du thuyền loại nhỏ có thể chứa được khoảng ba mươi bốn mươi người. Tần Dương tháo dây thừng của thuyền rồi đi theo nhảy lên thuyền. Lượng trang thiết bị và kiểu dáng của con tàu loại nhỏ này không hề cao. Tần Dương người mà ngay cả xe tăng, máy bay đều có thể lái thì một chiếc thuyền loại nhỏ này sao có thể làm khó hắn. Tần Dương điều khiển tàu một cách nhẹ nhàng và lái hướng ra biển. Thuyền không thể chạy ra quá xa được, khi mà ánh lửa rực rỡ bên bên tàu đều biến thành những điểm phát sáng lờ mờ. Tần Dương liền dừng thuyền lại rồi đi xuống bỏ mặc chiếc thuyền trôi nổi trên mặt biển rồi xoay người đi vào giữa của phòng khách. Lý Tư Kỳ mở âm nhạc nhẹ nhàng đón hắn đi lên rồi ôm chầm lấy cổ của Tần Dương rồi chủ động dâng tặng một nụ hôn ngọt ngào.

Trong tình cảnh này mọi lời nói đều là dư thừa cả. Rất lâu sau, hai người họ mới ngừng lại Lý Tư Kỳ giống như một con mèo lười nằm trong ngực của Tần Dương vậy. Ánh mắt đầy quyến rũ đắm chìm trong cái cảm giác thân thiết lúc nãy bùng phát không thể kiềm chế đó.

- Em có thể hỏi anh mấy câu không?

Tay của Tần Dương đặt lên chỗ mềm mại vuốt ve nhẹ nhàng trả lời:

- Ừ.

Lý Tư Kỳ nhẹ nhàng hỏi:

- Anh với Hàn Thanh Thanh sao bỗng nhiên lại chia tay nhau vậy? Giữa hai người chắc không xảy ra vấn đề gì chứ. Trước đây luôn giúp đỡ lẫn nhau không phải rất tốt sao?

Tần Dương trầm tư trong vài giây:

- Tình cảm vẫn như thế, chỉ là vì quan hệ của Văn Vũ Nghiêm anh không thể quyết định đính hôn được mà thôi.

Lý Tư Kỳ mở to mắt:

- Vậy còn Văn Vũ Nghiên thì sao? Anh định cứ thế từ bỏ sao?

Tần Dương cười rồi hỏi lại:

- Không thì sao giờ?

Lý Tư Kỳ cười trong dáng vẻ xinh đẹp kia hình như có sự đùa dai:

- Người có bản lĩnh như anh rõ ràng đã cùng nhau chinh phục được rồi. Văn Vũ Nghiên là một đại mỹ nữ anh từ bỏ như vậy thật là đáng tiếc.

Tần Dương cười nhẹ nhàng:

- Đại mỹ nữ trên thiên hạ nhiều vô kể chẳng lẽ anh phải chinh phục tất cả về nhà sao? Hơn nữa Văn Vũ Nghiên em còn chưa gặp, em cảm thấy tính cách của cô ta có thể làm được người yêu của anh sao?

Lý Tư Kỳ cười hì hì:

- Anh còn chưa thử làm sao mà biết được.

Tần Dương cười ha ha:

- Hay là anh đi hỏi Văn Vũ Nghiên nhé! Này! Làm người yêu anh nha! Anh đoán Văn Vũ Nghiên sẽ cho anh một cái tát.

Lý Tư Kỳ bị lời nói của Tần Dương làm cho thích thú:

- Được thôi, em chỉ cảm thấy có chút đáng tiếc mà thôi. Văn Vũ Nghiên lợi hại như vậy, có bản lĩnh như thế nếu trở thành người con gái của anh chắc chắn sẽ giúp được anh rất nhiều.

Tần Dương bĩu môi:

- Hiện tại cô ta cũng giúp anh rất nhiều, cô ta đáng là sếp phòng kế hoạch của tập đoàn Thi Nhã nhà anh. Có rất nhiều việc anh nhận làm nhưng không có cách can thiệp đều là cô ấy tự làm chủ. Không chỉ là có bản thân con gái mới tín nhiệm mới có thể hỗ trợ. Hơn nữa những việc đó đã có quản lý chuyên nghiệp của anh lo. Anh chỉ cần trả lương cho họ sau đó xem hiệu suất làm việc là được, không phải là rất dễ dàng sao?

Lý Tư Kỳ hỏi theo:

- Cho dù tình cảm của anh với Hàn Thanh Thanh luôn như thế nhưng luôn phải có xúc phát điểm chứ. Tại sao lúc trước một chút động tĩnh cũng không có sao giờ đây lại yêu nhau ngay được, tốc độ này có phải là nhanh quá không?

Tần Dương cũng không giấu cô ấy nói đại khái về thời gian thay đổi đó. Lý Tư Kỳ nói với giọng đầy khâm phục:

- Văn Vũ Nghiên quả thật là một người mạnh mẽ, cầm được lên buông được xuống. Nhưng nói đến cái chân tình sinh tử hoạn nạn này của anh với Hàn Thanh Thanh không phải nói quên là quên được đâu. Vả lại tính cách của Hàn Thanh Thanh điềm tĩnh, dịu dàng cho dù là người yêu, người vợ cô ấy thật sự thích hợp hơn Văn Vũ Nghiên.

Tần Dương cười:

- Thích hợp? Không phải là tốt nhất sao?

Lý Tư Kỳ khẩu khí có chút hâm mộ nói:

- Hai người lại không phải lo nghĩ về kinh tế, cũng không phải lo lắng sau khi tốt nghiệp sẽ mỗi người một nơi. Có thể hai người tốt nghiệp không lâu sẽ có thể đi vào cung điện tổ chức tiệc cưới rồi.

Tần Dương nghiêng mặt nhìn Lý Tư Kỳ sự hâm mộ đó không hề giấu được ánh mắt của hắn:

- Ngưỡng mộ?

Lý Tư Kỳ thản nhiên gật đầu:

- Nói không ngưỡng mộ chắc chắn là nói dối, nhưng con đường của mỗi người không giống nhau ngưỡng mộ thì cứ ngưỡng mộ thôi. Nếu như cho em tốt nghiệp xong mà kết hôn thì chắc chắn em sẽ không đồng ý. Giống như em một người khí chất bình thường, còn là ngôi sao chưa vững chắc muốn kết hôn e rằng fan trong chốc lát đều chạy hết.

Tần Dương cười lớn:

- Người nhà em không thúc dục em sao?

Lý Tư Kỳ tự nhiên lại im lặng.

Tần Dương cười có chút kinh ngạc nhẹ nhàng hỏi:

- Sao đột nhiên không nói chuyện rồi? Đúng rồi! Hình như em chưa nói về gia đình em một cách nghiêm túc thì phải. Thậm chí em là người ở đâu anh còn không biết. Hôm nào em mà đổi số điện thoại, đổi cả Fetion vân vân... Anh còn chưa biết là sẽ đi đâu để tìm được em.

Lý Tư Kỳ mím chặt môi:

- Nếu như có một ngày bỗng nhiên em mất tích thì anh có đi tìm em không?

Tần Dương cười trả lời chân thành:

- Đương nhiên, mặc kệ em xảy ra chuyện gì đi nữa anh nhất định sẽ đi tìm em về.
Bình Luận (0)
Comment