Chương 1158: Hay là tôi tặng chị một căn hộ?
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
- Một mình cậu về nhà?
Đầu bên kia điện thoại vang lên một câu khiến bước chân Tần Dương đang đi về phía thang máy lập tức dừng lại, xoay người, ánh mắt nhìn xung quanh.
- Đúng vậy, chị ở đây?
- Bên trái phía trước cậu.
Tần Dương nhìn về phía bên trái, nhìn thấy một cánh tay thò từ cửa sổ xe của chiếc xe trong một góc hẻo lánh đang vẫy tay với hướng Tần Dương hai cái.
Tần Dương cúp điện thoại, đi tới hướng chiếc xe kia, sau đó mở cửa sau xe, chui vào bên trong.
Đèn trên nóc chiếc xe tắt, chiếc xe nằm ở một góc tối tăm, hàng ghế sau xe cũng có phần tối mù mịt, Tần Dương mới ngồi vào trong xe, một bóng dáng xinh đẹp tỏa mùi hương quen thuộc trực tiếp nhích tới gần, không nói không rằng xoay người ngồi lên đùi hắn, trực tiếp hôn tới.
Lý Tư Kỳ.
Tần Dương không kháng cự, vươn tay ôm thân thể mềm mại xinh đẹp kia, hôn lại.
Một lúc lâu sau, Lý Tư Kỳ mới thở dốc dựa vào trong lồng ngực của Tần Dương, hai tay ôm cổ của Tần Dương, không nói lời nào, chỉ dựa ngực hắn như vậy mà thôi.
Tần Dương có chút thương tiếc xoa lưng của cô, khẽ hỏi:
- Đợi đã lâu rồi?
- Không tính quá lâu, biết cậu có lớp buổi tối, tính toán thời gian cậu tan học, sớm chờ ở chỗ này.
Tần Dương khẽ nói:
- Sao không trực tiếp gọi điện thoại?
Lý Tư Kỳ khẽ nói:
- Tôi không biết cậu có thời gian hay không, cũng không biết cậu có ở cùng với Hàn Thanh Thanh hay không, sợ gây phiền toái cho cậu.
Tần Dương trầm mặc hai giây:
- Cho nên chị chờ ở chỗ này, xem tôi có đi hai người hai không?
Lý Tư Kỳ ngẩng đầu từ trong ngực Tần Dương lên, chớp mắt, cười hì hì nói:
- Tôi thông minh không?
Tần Dương cúi đầu hôn lên môi Lý Tư Kỳ một cái, thoáng có phần đau lòng nói:
- Chị có thể trực tiếp hỏi tôi mà, không cần cứ đợi ở ngoài, lỡ như tôi đi ra ngoài, hay không trở về thì phải làm sao đây?
Lý Tư Kỳ mỉm cười nói:
- Tôi đã từng nói sẽ không tạo cho cậu bất cứ rắc rối gì, tôi chờ ở đây, nếu như cậu đi một mình thì tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu, nếu hai người đi cùng nhau, vậy thì tôi sẽ không quấy rầy hai người, tôi đã sớm lập kế hoạch tốt rồi, tôi đợi đến mười hai giờ, nếu cậu còn chưa về thì tôi sẽ về nhà.
Tần Dương thấp giọng nói:
- Chỉ vì muốn cùng tôi đợi qua mười hai giờ thôi sao?
Lý Tư Kỳ khẽ nói:
- Đúng vậy, năm ngoái tôi cũng đã nói rồi, hi vọng buổi tối một ngày trước sinh nhật cậu hàng năm tôi có thể qua cùng cậu, mặc dù tôi không phải người sẽ ở bên cạnh cậu vào ngày sinh nhật đó, nhưng tôi là người đầu tiên ở bên cạnh nói chúc cậu sinh nhật vui vẻ...
Tần Dương ôm sát Lý Tư Kỳ:
- Chị không cần phải khổ cực như vậy.
Lý Tư Kỳ lắc đầu, khẽ nói:
- Không khổ cực chút nào, đây là hạnh phúc.
Tần Dương nhìn khuôn mặt được ngàn vạn người ái mộ của Lý Tư Kỳ, vươn tay nắm tay của Lý Tư Kỳ:
- Đi thôi, đi lên tầng.
Lý Tư Kỳ không di chuyển, khẽ hỏi ngược lại:
- Cậu và Hàn Thanh Thanh đã... ở cùng nhau rồi nhỉ?
Tần Dương đương nhiên hiểu được câu hỏi này của Lý Tư Kỳ có ý gì, trầm mặc khẽ gật đầu.
Lý Tư Kỳ khẽ cười nói:
- Vậy thì tôi không đi lên đâu, cô ấy là bạn gái của cậu, tôi cũng phải duy trì sự tôn trọng với cô ấy... Hay là cậu đi theo tôi đi?
Tần Dương lập tức hiểu được ý trong lời Lý Tư Kỳ nói, ngụ ý Hàn Thanh Thanh là bạn gái chính quy, như vậy nhà của Tần Dương đương nhiên cũng là nhà của cô ấy, là địa điểm ân ái của cô ấy và Tần Dương, Lý Tư Kỳ làm người tình của Tần Dương, nếu còn tới nhà Tần Dương, thậm chí còn lăn lộn trên cùng một chiếc giường, như vậy nghĩ sao cũng chính là một loại thái độ khiêu khích và không tôn trọng đối với Hàn Thanh Thanh.
Trong lòng Tần Dương xúc động với sự chấp nhất của Lý Tư Kỳ, một mình ở trong bãi đỗ xe trống trải không người yên tĩnh chờ đợi hắn, chỉ vì muốn trải qua sinh nhật với hắn, còn nghe được cô nói như vậy, tình cảm dịu dàng trong lòng lập tức lấp đầy trái tim giống như cỏ dại lan tràn của mùa xuân.
- Được, chị nói đi đâu thì đi tới đó... Chị cứ ngồi hàng ghế sau đi, để tôi lái xe.
Lo lắng một minh tinh hiện giờ đang nổi tiếng như Lý Tư Kỳ nếu bị người khác chụp được nửa đêm hẹn gặp với mình, sợ rằng sẽ trở thành bản tin hot hàng đầu, Tần Dương chủ động ngồi ghế lái.
- Đi đâu?
Lý Tư Kỳ chớp mắt:
- Tôi nói đi đâu đều được sao?
- Ừ, thời gian tối nay đều do chị định đoạt.
Lý Tư Kỳ mỉm cười nói:
- Tới bến tàu Đông Hải.
Tần Dương hơi sững sờ, rồi dứt khoát gật đầu:
- Được!
Nửa tiếng sau, đã hoàn toàn đi tới bến tàu Đông Hải, dừng xe lại ở bãi đỗ xe, Lý Tư Kỳ đội cho bản thân một cái mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang, sau đó kéo cánh tay Tần Dương đi về hướng tàu đậu.
Ánh mắt Tần Dương đảo qua một hàng chiếc du thuyền cái lớn cái nhỏ đậu bên bờ, biểu lộ thoáng có phần ngạc nhiên:
- Chị thuê du thuyền?
Lý Tư Kỳ ừ một tiếng:
- Cậu có lẽ biết lái du thuyền nhỉ?
Tần Dương cười nói:
- Đương nhiên rồi, sao vậy, trên du thuyền đến cả người điều khiển cũng không có sao?
- Không có, chỉ có cậu và tôi thôi, nếu như cậu không biết lái, chúng ta cũng chỉ có thể đậu ở bên vịnh này qua đêm mà thôi, nếu như cậu biết thì chúng ta điều khiển du thuyền chạy tới gần biển, trôi qua đêm nay trên biển, nơi đó không có bất cứ ai quấy nhiễu chúng ta, cũng không cần lo lắng bị người khác trông thấy, trên biển rộng cũng chỉ có cậu và tôi thôi.
Tần Dương tự hào nói:
- Chị suy nghĩ thật chu đáo... Chị làm thế nào nghĩ tới du thuyền vậy?
Lý Tư Kỳ cười hì hì nói:
- Chỗ tôi ở không quá thuận tiện, hiện giờ tôi cũng đã nổi danh, tất cả mọi người đều nhận ra tôi, ra vào đều rất dễ dàng đụng phải người khác, thuê phòng khách sạn cũng dễ bị người khác nhận ra, vốn dĩ tôi muốn đi lên núi hoặc ra bờ sông, nhưng nghĩ tới sẽ không thoải mái, sau đó tôi nghĩ tới chi bằng rời bến, sau đó tôi để chị Hồng ra mặt thuê giúp tôi một du thuyền loại nhỏ...
Tần Dương ngẫm lại cũng đúng. Hiện giờ danh tiếng của Lý Tư Kỳ không nhỏ, đi đâu cũng đều dễ dàng bị người ta nhận ra, nếu bị bắt gặp chụp lại đi thuê phòng hoặc hẹn gặp với hắn thì chính là rắc rối lớn đối với Lý Tư Kỳ.
Lý Tư Kỳ thấy Tần Dương không nói chuyện liền cười hì hì nói:
- Năm nay cùng trôi qua trên du thuyền đi, đợi một hai năm nữa tôi đổi một căn biệt viện, đến lúc đó không cần lo lắng bị người khác bắt gặp nữa, cũng sẽ không thấy lúng túng.
Tần Dương nhếch mày:
- Chị muốn mua nhà?
Lý Tư Kỳ cười nói:
- Kiếm được tiền khẳng định phải mua nhà, tôi hiện tại có thể mua được nhà ở bình thường, chẳng qua tôi dự định tiết kiệm thêm ít tiền, trực tiếp mua dãy nhà hoặc là biệt thự, có thêm nhiều không gian riêng tư, nếu không chung quy bị người khác vây nhìn, ngày thường bạn bè lui tới gì đó cũng không thuận tiện...
Lý Tư Kỳ mặc dù đã nổi tiếng trong hai năm qua, giá nhận diễn cũng đã lên cao, nhưng cô chung quy chỉ diễn mấy bộ phim, giá trị ban đầu khi mới quay phim cũng không cao, đến bây giờ làm gương mặt đại diện cũng không phải nhiều, mặc dù nói là kiếm tiền, nhưng muốn mua dãy nhà hoặc biệt thự ở mảnh đất tấc đất tấc vàng Trung Hải này vẫn có phần cố hết sức.
Tần Dương cười nói:
- Còn bốn tháng nữa tới sinh nhật chị, hay là tôi tặng chị một căn nhà làm quà sinh nhật?