Chương 1163: Ngôi trường biết kiếm tiền nhất
Tần Dương chết lặng người.
- Giỏi vậy? Ngay cả quốc gia đều không làm gì được họ.
Mạc Vũ cười giải thích:
- Đương nhiên cũng không phải là không có cách, ở trước cỗ máy bạo lực của đất nước. Cho dù là năm cường giả Chí Tôn cũng không thể ngăn chặn được sức mạnh của vũ khí công nghệ tiên tiến. Đó không phải là con người có thể ngăn chặn được, lại có căn cứ vững chắc. Với một viên đạn hạt nhân rơi xuống không phải là tất cả đều tan tành hết sao?
- Bọn họ chỉ là thói quen được thành lập trong doanh trại huấn luyện, từ những giáo sư, giảng viên đầy quy tắc. Chỉ cần đáp ứng đủ điều kiện tu hành và đóng đủ học phí thì họ sẽ dạy một cách nghiêm túc mặc cho bạn là người nước nào. Vả lại họ cũng lo lắng sẽ xuất hiện sự việc bị người khác tận diệt như vậy. Cho nên năm người sáng lập sẽ không hề luôn ở trong doanh trại huấn luyện. Ở dài hạn trong doanh trại chỉ có hai người thay phiên nhau trực và họ đã cùng nhau định ra quy tắc. Nếu như trong trại xảy ra chuyện nếu hai người trực chết. Còn lại ba cường giả kia sẽ ăn miếng trả miếng rồi báo thù.
- Ba người đứng đầu liên thủ cường giả Chí Tôn lại báo thù, đây sẽ là quả quyết đe dọa đến tột cùng. Dưới tiền đề như thế này ai đã chịu đủ rồi sẽ không muốn đụng tới họ, thật sự không muốn sống hay sao?
Bắc Cực?
Doanh trại huấn luyện?
Năm cường giả Chí Tôn đứng đầu?
Tần Dương nghe thấy một hồi sục sôi trong lòng, có thể mạnh đến nỗi khiến cho quốc gia kiêng dè. Mạnh như vậy sao?
Họ có thể thành lập doanh trại huấn luyện một cách đường đường chính chính, thậm chí khiến quốc gia điều người đến chỗ họ để học tập. Một mặt tuy là vì mọi việc làm của họ không hề làm hại tới lợi ích của quốc gia. Mặt khác lại là vì sức mạnh của họ, bằng không cậu cho mấy người bình thường ở Bắc Cực đi thử thành lập một doanh trại xem xem?
Rất tốt để bị giết trong vài phút.
Tần Dương cho tới hiện tại vẫn chưa gặp qua cường giả đẳng cấp nhất của Chí Tôn, hắn đã từng gặp mạnh nhất cũng chỉ là lúc trước tên hòa thượng Nhật Bản đánh nhau với sư công kia thôi. Coi như tầm nửa bước nữa là vào Chí Tôn, mà cho dù là như vậy thì hắn đã khống chế được năng lượng của mình đến mức kinh khủng như vậy. Đã có thể tụ tập được những quả bóng năng lượng, đặt ra quy tắc tấn công hoàn toàn vượt qua sự công kích tự do trong tưởng tượng. Giống như kiếm của Trung Phi Xạ như thần tiên vậy.
Vậy cường giả Chí Tôn thực sự thì phải đạt được những trình độ nào?
- Được, con muốn đi mở mang chút kiến thức chỉ là thời gian tham gia doanh trại huấn luyện này chỉ sợ là không ngắn đâu.
Mạc Vũ gật đầu:
- Ừ, một kỳ là nửa năm sau khi gia nhập sẽ chịu sự quản lý khép kín và người ở bên trong không thể đi ra ngoài, ra ngoài sẽ bị loại bỏ. Đừng đánh mất cơ hội tu hành ở doanh trại huấn luyện này, nếu như nửa năm tốt nghiệp tốt đẹp qua được bài sát hạch mới có thể tiếp tục tu hành, còn không qua được thì phải trả chi phí rất cao.
Tần Dương hỏi một cách tò mò:
- Đây đều là khuôn mẫu của các trường học mà, chỉ là không biết học phí của họ như thế nào?
Mạc Vũ dơ hai ngón tay lên, Tần Dương tò mò hỏi: "Ở doanh trại huấn luyện của Bắc Cực chắc chắn các loại vật tư nào cũng đều đắt, học phí ở đó chắc không rẻ đâu hai trăm vạn?"
Mạc Vũ lắc đầu cười:
- Nơi Tiểu Thành một nghìn vạn, nơi Đại Thành hai nghìn vạn... Ta nói ở đây là Đôla.
Tần Dương khinh ngạc nhảy dựng lên:
- Trời ạ, đắt vậy sao?
Mạc Vũ gật đầu cười:
- Đây mới là học phí của một kỳ thôi, nếu con muốn học tiếp kỳ thứ hai thì học phí phải gấp đôi.
Tần Dương không phải người nghèo, về tiền nong không hề đặc biệt xem trọng nhưng lại bị làm cho kinh sợ rồi.
Tỉ giá giữa đô la và nhân dân tệ là 1: 5, vậy có nghĩa là nơi Đại Thành đến doanh trại huấn luyện học hết nửa năm mất một trăm triệu, một trăm triệu đôla đó!
Tần Dương không nhịn được tò mò hỏi:
- Con rất muốn biết doanh trại huấn luyện này có quy mô rộng như thế nào? có bao nhiêu thành viên?
Mạc Vũ trả lời không hề suy nghĩ:
- Có tầm khoảng mấy trăm học viên, nghe nói quy mô rộng nhất lúc mà học viên đếm được là hơn nghìn.
Hơn nghìn?
Tần Dương mở to mắt nói:
- Mấy trăm học viên? Được rồi, chúng ta cứ tính là năm trăm học viên đi. Chia đều cho một nghìn năm trăm vạn, vậy một học kỳ mất bảy mươi năm triệu đôla, một năm mất một trăm năm mươi triệu đôla, mười năm là một nghìn năm trăm triệu đôla. Đổi thành Nhân dân tệ sẽ là bảy nghìn năm trăm triệu...
Mạc Vũ nhìn điệu bộ ngơ ngác của Tần Dương rồi gật đầu cười:
- Đúng rồi, con tính đúng rồi đó nó là như vậy, vả lại họ còn không phải đóng thuế...
Tần Dương cảm thán nói:
- Con chỉ muốn hỏi là trên thế giới này còn có sự nghiệp nào kiếm được tiền hơn trường này không? Từ trước tới nay con chưa hề nghĩ làm giảng viên xây trường học lại có thể kiếm được nhiều tiền như thế, mà còn rất nhiều như thế, địa vị đặc biệt đây chình là đứng thôi cũng có thể kiếm được tiền.
Mạc Vũ cười:
- Nếu như không có tiền thì họ sao phải nghĩ cách biến cái nơi khỉ ho cò gáy ở Bắc Cực thành một tòa pháo đài? Hơn nữa, tu hành cũng cần phải có các loại thuốc khác nhau cùng với công nghệ kỹ thuật cao với sự hỗ trợ về sản phẩm. Những cái này đều cần một nguồn tài chính lớn, còn có những huấn luyện viên nữa đãi ngộ cũng phải rất hậu hĩnh. Tóm lại một câu là cái gì cũng cần đến tiền cả, người ta thu đắt như vậy nhưng học viên vẫn đông như thế. Điều này chứng tỏ vật tư huấn luyện của người ta cung cấp cho vượt quá cái giá trị của nó.
- Huống hồ con cũng biết đó người tu hành đa phần không phải chỉ đến từ các gia tộc lớn mà đến từ các môn phái. Cho dù là gia tộc hay môn phái chỉ cần từ cổ chí kim tồn tại tới bây giờ, chắc chắn đều là chiếm hữu được nguồn tài nguyên xã hội to lớn. Những gia tộc này, những môn phái này họ thiếu tiền sao? Nếu như sau này có một cơ hội họ sẽ để cho nhân tài của gia tộc trở nên cường mạnh hơn cớ sao lại không làm. Tiền đối với họ mà nói chỉ là những con số mà thôi, ai có sức mạnh của bản thân mới là người hùng mạnh thật sự.
Tần Dương nghĩ một lúc:
- Sư phụ, người Siêu Phàm như vậy, sư công lại thần thông như thế người nói xem con có cần phải đi đến doanh trại huấn luyện kia không?
Mạc Vũ cười trả lời:
- Ta với sư phụ ta đều không phải là cường giả Chí Tôn với lại người sáng lập nên doanh trại huấn luyện kia là năm cường giả Chí Tôn. Người con có tố chất rất đặc biệt, có lẽ có thể nếm thử một chút phương pháp tu hành của người tu hành phương Tây. Chỉ là đối với cái này ta không am hiểu, mà doanh trại huấn luyện kia cho dù là phương pháp tu hành của phương Đông hay là phương Tây đều rất tinh thông. Vả vại lúc đầu họ lập ra ý tưởng của doanh trại huấn luyện chính là thông qua huấn luyện đan xen lẫn nhau, xem có thể tìm ra điểm giống nhau của hai loại phương thức tu hành không. Nếu như có thể có được sức mạnh dũng mãnh của người tu hành phương Tây và có được sức mạnh nội khí của người tu hành phương Đông. Vậy thì người tu hành ắt phải trở nên càng dũng mãnh!
Tần Dương mắt sáng lên:
- Vậy họ thành công chưa?
Mạc Vũ lắc đầu nói:
- Cái này ta cũng không rõ, nhưng người tu hành phương Tây chú ý vào luyện Linh nhập thể cũng không có nói tụ khí ở đan điềm. Phương Đông tụ khí ở đan điềm, đi và bơi ở kinh mạch. Đây rõ ràng là phương thức tu hành của hai loại bất đồng với nhau. Càng huống hồ sinh lực của mỗi người đều co giới hạn, luyện khí hoặc là tu linh chung quy đều cần thời gian dài. Nếu như đồng thời tu cả hai phương thức vậy thì rất khó để đạt được cấp độ cao hơn...
Dừng lại một chút, Mạc Vũ ánh mắt đợi chờ:
- Sức khỏe của con thuộc loại trưởng thành khác thường không hề có sự xung đột với tu nội khí. Có lẽ con sẽ tìm được hướng tu hành tốt hơn khi ở đó...