Chương 1207: Anh chính là một vương tử miệng pháo!
Bữa ăn khuya này diễn ra từ chín giờ ba mươi phút tới mười một giờ ba mươi phút, rượu soju cũng đã uống tới bốn chai, tất cả mọi người đều rất tận hứng.
Song En Hwi và Li Jiseong cũng uống rượu, chắc hẳn mỗi người đã uống nửa chai rượu soju, còn lại cơ bản đều bị hai người Tần Dương phân ra.
Nồng độ cồn của rượu chỉ khoảng hai mươi độ gì đó, một chai cũng chỉ có khoảng ba trăm sáu mươi miligram, cho nên đối với hai người tu hành Tần Dương và Liễu Thành Mân mà nói, lượng rượu này hoàn toàn không thành vấn đề, căn bản không hề uống say.
Thông qua hơn một giờ nói chuyện phiếm, cả hai bên đều cởi mở hơn với nhau rất nhiều, Liễu Thành Mân và Li Jiseong đều cùng trao đổi số điện thoại với Tần Dương.
Tài xế của Liễu Thành Mân đã đợi ở bên đường, bốn người cùng lên xe, đưa Tần Dương về lại khách sạn.
- Anh Tần Dương, đợi khi anh có rảnh, em dẫn anh đi dạo Samcheong-dong, thể nghiệm mỹ thực của Hàn Quốc.
Tần Dương sảng khoái gật đầu:
- Được thôi, trừ khoảng thời gian trao đổi được sắp xếp ra thì anh đều rảnh cả, liên lạc qua điện thoại đi.
Khuôn mặt của Li Jiseong ửng hồng, vươn tay khoa chân múa tay làm một dấu OK với Tần Dương.
Xe rời đi, địa điểm tiếp theo đi thẳng tới chính là đưa Li Jiseong về nhà.
Sau khi đến nơi, Li Jiseong xuống xe, Liễu Thành Mân vẫn ngồi trên ghế trong xe, ấn hạ cửa kính xe xuống:
- Jiseong, bên phía Tần Dương em có thể để tâm một chút, anh ta là một người rất có năng lực, hơn nữa cũng có công ty điện ảnh truyền thông riêng của mình, nếu như em có thể trở thành bạn bè với anh ta, không chừng sau này em có thể giành được thành công nhất định ở thị trường Trung Hoa đấy.
- Vâng, chủ tịch!
Li Jiseong cung kính đáp ứng, lại khom người một cái:
- Cảm ơn chủ tịch mời khách ăn bữa tối nay!
Liễu Thành Mân cười nói:
- Không cần quá gắng sức, em kết giao bạn bè bình thường là được, anh ta mặc dù rất có bản lĩnh, nhưng tính cách cũng không hề cường thế, là một người rất dễ tiếp xúc.
Li Jiseong gật đầu:
- Anh ta quả thật rất thân thiện, em sẽ cố gắng.
Liễu Thành Mân không hề nói nhiều thêm nữa, ấn nâng cửa sổ xe lên, xe lại một lần nữa đi về phía trước, Song En Hwi ngồi bên cạnh yên lặng quay đầu, mỉm cười nói:
- Anh hình như rất tán thưởng anh ta?
Liễu Thành Mân vươn tay nắm chặt tay của Song En Hwi, mỉm cười nói:
- Anh ta không cần anh phải tán thưởng, bởi vì ở phương diện nào đó mà nói, anh ta làm còn tốt hơn so với anh, anh ta ưu tú hơn anh, hơn nữa ở mặt khác, giữa hai bọn anh có không ít điểm giống nhau, anh hi vọng có thể kết giao bạn bè với anh ta.
Song En Hwi mỉm cười nói:
- Bạn bè mà thiên tài kết giao thường cũng là thiên tài sao?
Liễu Thành Mân khẽ cười nói:
- Ngày hôm nay bên phía Trung Quốc và phía Hàn Quốc gặp mặt, chơi một trò giải trí, vốn dĩ không phân ra phe phái, nhưng mọi người theo bản năng phân ra làm hai phe, mỗi phe cử một người chơi trò chơi so tài tốc độ điều khiển tay, kết quả cuối cùng chính là anh và Tần Dương quyết đấu, cuối cùng anh thua.
Song En Hwi giật mình nhìn Liễu Thành Mân, cô biết thân phận người tu hành của Liễu Thành Mân, biết sự lợi hại của hắn ta, vậy mà hắn ta lại thua?
- Có phải rất giật mình không?
Trên khuôn mặt của Liễu Thành Mân cũng không có bất cứ vẻ mất mát nào, ngược lại ánh mắt sáng ngời nói:
- Anh đã dốc toàn lực, nhưng vẫn thua anh ta, chênh lệch nhìn thì nhỏ, nhưng anh biết sự chênh lệch thật sự không nhỏ, hơn nữa anh ta mới hai mươi hai tuổi...
Song En Hwi hiểu gật đầu, mỉm cười an ủi:
- Kể từ giờ xem ra anh ta cũng có thể rất có cảm tình với anh, hơn nữa anh ta không phải chỉ ở chỗ này một thời gian ngắn thôi sao, em nghĩ hai người đều thưởng thức lẫn nhau, nhất định có thể trở thành bạn tốt.
Liễu Thành Mân mỉm cười nói:
- Hi vọng là vậy. Tháng một tới tụi anh sẽ cùng tới Nhật Bản, không chừng còn phải cùng tới Warsaw, điều này khiến anh càng thêm mong chờ hành trình tháng một tới Nhật Bản này đây.
Liễu Thành Mân hơi ngừng lại một chút, khẽ nói:
- Em biết không, địa vị của anh trong gia tộc thực ra có chút xấu hổ, mấy vị bên trên kia vẫn luôn có ý đề phòng đối với anh, có lẽ một ngày nào đó anh sẽ đứng đối diện với bọn họ, khi đó anh có lẽ cần đồng minh, Tần Dương có lẽ có được năng lực này.
Song En Hwi mím môi, ánh mắt xuất hiện sự đồng tình, chăm chú cầm ngược lại tay của Liễu Thành Mân:
- Bọn họ đố kỵ với thiên phú của anh, đề phòng tài năng của anh, nhưng em tin tưởng sẽ có một ngày anh nhất định sẽ tỏa sáng ánh hào quang thuộc về chính anh!
Liễu Thành Mân ừ một tiếng, nhẹ nhàng nói:
- Cảm ơn em vẫn luôn làm bạn bên cạnh anh, tin tưởng anh, một ngày nào đó, anh nhất định có thể quang minh chính đại cưới em về nhà!
Song En Hwi cười ôn nhu nói:
- Em cho tới bây giờ chưa từng hoài nghi điểm này!
- Lão đại, đêm qua đi phóng túng ở đâu vậy, đi xem buổi chiếu phim tối hả?
Tần Dương cười nói:
- Đúng vậy, các em gái vừa nhiệt tình còn hào phóng, được mấy mỹ nữ lôi kéo không cho tôi đi, thiếu chút nữa đã hãm thân trong hương ôn nhu không về được rồi.
Thược Dược trợn trắng mắt liếc Tần Dương:
- Phiền anh nói dối cũng nói cho giống một chút có được không?
Tần Dương cười ha ha nói:
- Tôi vốn dĩ cũng cho là đi xem phim tối, cho là anh ta sẽ sắp xếp cho mỹ nữ tiếp rượu ngủ với tôi, kết quả anh ta dẫn tôi tới quán thịt nướng, còn là quán thịt nướng anh ta có cổ phần, gọi bạn gái của anh ta cùng với một nghệ sĩ khác của công ty cùng tới ăn bữa thịt nướng.
Tần Dương chẹp miệng, bổ sung thêm:
- Rượu soju bình thường, lượng cồn thấp, không phải hợp khẩu vị của tôi, nhưng thịt nướng cũng rất chính tông, ăn rất ngon!
Hai mắt Thược Dược sáng lên:
- Nghệ sĩ Hàn Quốc? Công ty của anh ta?
Tần Dương giải thích:
- Anh ta đang đảm nhận chức vụ trưởng đài của một khu vực đài truyền hình, bản thân mở một công ty nghệ sĩ, lợi dụng chức vụ thuận tiện tạo mạng lưới quan hệ giúp những nghệ sĩ trong tay tìm công việc phù hợp.
Trong mắt Thược Dược xuất hiện sự kỳ lạ:
- Nghe nói công ty giải trí bên phía Hàn Quốc bắt buộc nghệ sĩ trong tay phải tiếp khách, uống rượu, ngủ với khách...
Tần Dương cười tủm tỉm nói:
- Thật ra ban đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng sau đó trông có vẻ không giống như vậy, người ta ăn thịt uống rượu rất vui vẻ, còn nói đợi tới khi tôi rảnh sẽ dẫn tôi du lịch Hàn Quốc.
Thược Dược mỉm cười nói:
- Lão đại chính là lão đại, hôm nay mới tới ngày đầu tiên đã có tiểu minh tinh chủ động dẫn đường du lãm Hàn Quốc, vô cùng có mị lực mà.
Tần Dương cười khà khà, buông tay nói:
- Có lẽ người ta thấy tôi có công ty điện ảnh truyền thông, sau này không chừng còn có thể hợp tác với bên phía Hàn Quốc, cho nên đầu tư tình cảm một chút trước chăng?
Thược Dược cười nói:
- Điều này chung quy cũng là bản lĩnh của anh không phải sao, nhưng có vẻ tôi hẳn nên nhanh chóng dạy anh tiếng Hàn rồi, như vậy khi anh đi chơi còn có thể luyện tập, luyện tập nhiều hơn có lẽ sẽ nhanh chóng không cần tới người phiên dịch là tôi nữa.
Tần Dương cười nói:
- Cái đó thì ngược lại, cái cô tên Kim Eunjung kia, căn cứ theo tư liệu thể hiện thì năng lực tiếng Anh của cô ta không tốt lắm, muốn trao đổi thì chung quy phải dựa vào tiếng Hàn, đâu thể tôi và cô ta gặp mặt hay gì đó còn phải dẫn theo người phiên dịch bên cạnh, như vậy quá không đáng tin rồi, vẫn nên tự mình ra tay, dù nói lắp bắp cũng được.
Thược Dược gật đầu:
- Được, vậy trừ thời gian anh tham gia hoạt động ra, chúng ta liền gấp gáp học tập đi.
Tần Dương cười tủm tỉm trả lời:
- Được, cô là cô giáo, cô nói là được! Tôi có thể trêu hoa ghẹo nguyệt em gái Hàn Quốc hay không toàn bộ phải nhờ vào cô rồi!
Thược Dược cười khà khà nói:
- Lão đại, anh chính là một vương tử miệng pháo, có bản lĩnh anh thật sự trêu hoa ghẹo nguyệt hai người tới cho đám chúng tôi nhìn xem nào?