Chương 1213: Đẹp đến mức khiến người khác cảm thấy lạnh lẽo
Con riêng?
Tần Dương nghĩ lại đối thoại giữa Liễu Thành Mân và Liễu Thành Nguyên, bỗng nhiên hiểu ra được nhiều chuyện.
Liễu Thành Mân ngẩng đầu lên, dường như đang muốn nói gì đó, nhưng liếc nhìn những người khác bên cạnh, lại ngậm miệng lại, bưng ly rượu lên uống một ngụm.
- Hôm nay thật xin lỗi, tôi đi trước đây, ngày mai lại cùng liên lạc với anh... Ở đây chỉ cần không chủ động làm loạn thì sẽ không xảy ra việc gì đâu, mọi người tùy ý, từ từ chơi đi.
Tần Dương sảng khoái gật đầu:
- Được, gặp lại sau.
Liễu Thành Mân đứng dậy, chào hỏi với đám người Hậu Lang, quay người rời đi.
Hậu Lang sán tới gần, nhìn bóng lưng của Liễu Thành Mân:
- Anh ta đi rồi sao?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Đã xảy ra chút chuyện không thoải mái, anh ta rời đi trước, không sao, chúng ta chơi của chúng ta.
Hậu Lang gật đầu, do dự một chút rồi hỏi:
- Jeong Taisi và Ijia sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Tần Dương cười nói:
- Có thể xảy ra chuyện gì được, anh cũng đừng người hiện đại xem tam quốc lo lắng thay cổ nhân. Đều là người trưởng thành, cũng không phải người mới vào đời, trường hợp nào chưa từng trải qua chứ?
Hậu Lang ngẫm lại cũng đúng, cười nói:
- Tôi chỉ thấy các cô ấy dường như cũng không nguyện ý, dáng vẻ như bất lực bị ép buộc vậy, trong lòng có chút lo lắng mà thôi.
Tần Dương mỉm cười:
- Không tình nguyện là thật, quy tắc ngầm kinh doanh mà thôi, sếp ở đây, bảo anh qua đó uống rượu, anh không qua sao, chẳng qua chúng ta chỉ là người qua đường, việc này chúng ta không giúp được gì đâu.
Hậu Lang cười tự giễu nói:
- Ừ, tôi hiểu, chỉ là có chút đồng tình với các cô ấy mà thôi.
- Đồng tình?
Tần Dương chau mày lại, thần sắc trên khuôn mặt bình tĩnh nói:
- Thế giới này cho tới bây giờ cũng không có công bằng chân chính, có những thứ muốn lấy được thì phải trả giá bằng những thứ khác, có lẽ là tự do, có lẽ là thân thể, có lẽ là tôn nghiêm, biển người chìm nổi, mỗi người đều có nỗi khổ tâm thân bất do kỷ... Hiện nay người có thể đứng thật vui vẻ sảng khoái kiếm được tiền cũng không nhiều.
Ánh mắt Hậu Lang nhìn tới Tần Dương, thoáng có phần cảm thán:
- Tần Dương anh mới hơn hai mươi, còn đang đi học mà suy nghĩ cũng đã thực tế như vậy rồi sao?
Tần Dương bưng ly rượu lên, cười ha ha nói:
- Tôi cũng có lý tưởng của riêng mình, chẳng qua tôi biết cho dù lý tưởng có đẹp hơn nữa thì cũng phải thật sự đi từng bước một mới có thể đạt được, cho nên vẫn cần thực tế một chút mới được... Đến đây uống rượu đi, đừng đoán mò nữa.
Mọi người uống một lúc, Tần Dương dựa lên ghế sô pha nhìn sàn nhảy xa hoa, suy tư về sự việc vừa mới xảy ra.
Mặc dù tình huống của Liễu Thành Mân có chút không giống như Tần Dương dự đoán, nhưng hắn quả thật cũng không có bao nhiêu thất vọng, kết giao bạn bè chung quy vẫn là bản thân con người đối phương, chứ không phải gia cảnh của đối phương.
Tần Dương chỉ đang nghĩ, nếu như hắn và Liễu Thành Mân thâm giao thì có thể tham gia vào một số xung đột mâu thuẫn hay không, có thể mang lại rắc rối cho nhiệm vụ của mình hay không?
- Đang nghĩ gì vậy? Nghĩ tới chuyện của Liễu Thành Mân sao?
Thược Dược ghé sát tới gần, bưng ly rượu lên cụng ly với Tần Dương.
Tần Dương quay đầu, ừ một tiếng, thấp giọng nói:
- Ừ, khi về cô bảo hai người Liệp Ưng đi điều tra tình huống của Liễu Thành Mân, mâu thuẫn giữa anh em bọn họ nếu đã có thể xảy ra xung đột quang minh chính đại thì chắc chắn điều tra cũng không phải việc khó khăn gì.
- Được!
Thược Dược dứt khoát đáp ứng.
Tiểu đội Tia Chớp trước kia căn bản đều là Tần Dương làm kế hoạch, sau đó chủ yếu là cấp dưới hành động, bốn người tiểu đội Tia Chớp khác phụ trách hỗ trợ và tiếp ứng, cho tới nay đều phối hợp đã quen. Hiện giờ thân phận của Tần Dương mẫn cảm, có rất nhiều chuyện đương nhiên càng cần bọn họ lén đi làm.
Một hảo hán ba trợ giúp, bọn họ chính là ba trợ giúp của Tần Dương.
Liễu Thành Mân rời đi cũng không ảnh hưởng tới hào hứng của mọi người, nhảy nhót tới tận gần mười hai giờ cả đám mới coi là tận hứng.
- Đi thôi!
Đám người Tần Dương ra khỏi quán bar, đợi một lát mới có một chiếc taxi tới, Tần Dương đón xe, để đám người Hậu Lang đi trước, Thược Dược nói tên khách sạn cho tài xế taxi biết.
Sau khi đám người Hậu Lang rời đi, hai người Tần Dương và Thược Dược đứng ven đường tiếp tục chờ xe.
Đợi trong chốc lát, vẫn không thấy xe đến như cũ, Thược Dược kéo cổ áo, lầm bầm:
- Thời tiết thật lạnh.
Tần Dương nhìn chiếc áo gió có vẻ mỏng manh này của Thược Dược, tiện tay cởi áo khoác của mình ra, đưa cho Thược Dược:
- Các cô đấy, đều là muốn phong độ không cần ấm áp, thật là đẹp khiến người khác cảm thấy lạnh lẽo mà.
Thược Dược biết Tần Dương là người tu hành, tố chất thân thể mạnh mẽ, chút khí lạnh này đối với hắn không coi là gì, lập tức không khách sáo nhận lấy áo khoác, choàng lên vai của mình.
- Trong nhà ấm áp mà, trước đó cũng không nghĩ tới mười hai giờ đêm còn có thể đứng trên đường hóng gió lạnh.
Tần Dương cười ha ha, đang muốn nói chuyện, sau lưng truyền tới một loạt âm thanh giày cao gót nện xuống mặt đất.
Hai người Tần Dương quay đầu lại, thấy hai cô gái cùng dắt tay nhau đi tới, ánh mắt hơi có chút kinh ngạc.
Jeong Taisi và Ijia.
Hai cô bước ra khỏi cửa, thấy Tần Dương và Thược Dược, ánh mắt cũng hơi sững sờ. Hai cô đồng thời cúi người chào hỏi:
- Tần tiên sinh!
Tần Dương hơi có chút kinh ngạ hỏi:
- Các cô uống tới tận bây giờ sao?
Vẻ mặt của Jeong Taisi và Ijia có mấy phần tự giễu:
- Chúng tôi ngược lại muốn đi sớm, nhưng không đi được.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Thời gian đã không còn sớm, hai cô nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi đi.
Jeong Taisi nhìn trên đường:
- Hai vị đang chờ xe taxi sao?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Đúng.
Jeong Taisi chủ động nói:
- Chỗ này tương đối vắng, người tới nơi này chơi cơ bản đều tự lái xe tới, khoảng thời gian này đã hơi muộn rồi, xe taxi rất ít, tôi đã bảo trợ lý lái xe tới, hay là tiễn hai vị một đoạn đường đi.
Tần Dương liếc mắt nhìn con đường, quả thật không thấy được bóng dáng bất cứ chiếc taxi nào, chờ đợi thêm nữa cũng không biết phải chờ trong bao lâu, suy nghĩ đây cũng là một cơ hội làm quen tốt với Jeong Taisi, ngược lại hắn cũng dẫn theo Thược Dược, cũng sẽ không bị kẻ rắp tâm nghi ngờ, lập tức sảng khoái đáp ứng nói:
- Vậy thì làm phiền cô rồi!
Jeong Taisi mỉm cười nói:
- Không cần khách khí, không phiền gì đâu.
Rất nhanh, một chiếc xe bảo mẫu xuất hiện trước mặt mọi người, Jeong Taisi và Ijia có vẻ đã uống khá nhiều, khi lên xe có chút loạng choạng.
Jeong Taisi dò hỏi:
- Tần tiên sinh, chủ tịch Liễu rời đi trước rồi sao?
Tần Dương gật đầu:
- Anh ta có chút việc cần xử lý nên rời đi trước rồi, tôi và đồng nghiệp uống đến tận bây giờ, đón xe rất lâu mới đón được một chiếc...
Do dự một chút, Tần Dương dò hỏi:
- Khi nãy hai cô không bị gây khó dễ chứ?
Jeong Taisi có chút mệt mỏi dựa người lên ghế, cười khổ nói:
- Gây khó dễ ngược lại cũng không tính là, chỉ là uống rượu mà thôi, quản lý công ty cũng ở đó, còn có hai vị quan viên, cũng không tiện rời đi, cho nên mới dây dưa đến tận lúc này...
Ánh mắt Tần Dương có phần đồng tình:
- Chuyện như vậy có thường hay xảy ra không?
Jeong Taisi xoa huyệt thái dương:
- Không coi là nhiều, nhưng thỉnh thoảng xã giao vẫn không thể thiếu được.
Tần Dương ừ một tiếng, khẽ nói:
- Ừ, xem ra minh tĩnh cũng rất vất vả...