Chương 1215: Anh hùng cứu mỹ nhân đáng tin nhất
- Jeong Taisi cũng ở công ty S. M, cho nên...
Tần Dương mỉm cười trước nghi vấn của Thược Dược, tiếp lời:
- Cho nên có cần phải tạo quan hệ với công nàng, có tầng quan hệ này, lại tiếp cận với Kim Eunjung thì sẽ không đột ngột, cứng ngắc nữa...
Thược Dược mỉm cười nói:
- Vận khí không tệ nha, quen biết Liễu Thành Mân, Liễu Thành Mân lại quen biết Jeong Taisi, thông qua Jeong Taisi quen biết Kim Eunjung, vong vo hai vòng, ai sẽ nghĩ tới mục tiêu của anh là Kim Eunjung chứ?
Tần Dương ngồi trên ghế sô pha, vươn tay vuốt mi tâm, hơi có chút buồn rầu cười nói:
- Cho dù quen biết Kim Eunjung, cho dù đã trở thành bạn bè, nhưng muốn tới nhà Kim Eunjung gặp Kim Mingook cũng không dễ dàng gì, dù sao người Hàn Quốc cũng rất chú ý nghi thức tới cửa nhà thăm hỏi đấy.
Thược Dược lười biếng tựa người lên ghế sô pha:
- Nói đi nói lại, anh chính là không muốn dùng tình cảm thương tổn Kim Eunjung chứ sao.
Tần Dương buông thõng tay, biểu lộ bất lực:
- Như vậy không phải rõ ràng lắm sao, lừa gạt tình cảm của một cô gái vô tội, việc này tôi thực sự không làm được... Đúng rồi, đã qua nhiều ngày như vậy, đã điều tra được thế nào rồi?
Thược Dược ngồi thẳng dậy trên ghế sô pha, lấy laptop qua, mở một phần văn bản điện tử, đặt trước mặt Tần Dương.
- Hai người Liệp Ưng và Hắc Báo chia ra theo dõi giám sát cha con Kim Mingook và Kim Eunjung, Kim Mingook hàng ngày đi làm, hai ngày cuối tuần trước cũng không thấy ông ta nghỉ ngơi, vẫn đi làm tan ca theo lẽ thường, sau khi về nhà đúng giờ ăn cơm, ăn xong sẽ uống trà cứng ngắc ngồi ở hậu viện, sau đó về phòng sách làm việc, rất có quy luật.
- Kim Eunjung trước mắt là thực tập sinh của bộ phận thực tập công ty S. M, cùng thuộc nhóm S-girl cùng với những cô gái khác. Toàn bộ thành viên của nhóm cô ta đều ở phòng do công ty thuê, bị quản lý nghiêm khắc, ngày thường cơ bản đều cực khổ luyện tập, hoàn toàn không ra ngoài, căn cứ theo tin tức xác nhận, nhóm bọn họ sẽ xuất đạo vào ngày một tháng mười một tới.
Tần Dương chau mày:
- Ngày độc thân, ngày được chọn này là ngày tốt à?
Thược Dược mỉm cười nói:
- Nhóm các cô ấy xuất đạo với ca khúc chủ đạo là "Không còn cô đơn nữa", có lẽ là cố gắng chọn ngày này chăng?
Tần Dương lập tức hưng phấn hơn mấy phần:
- Xuất đạo thế nào, tuyên bố ca khúc mới, hay là biểu diễn ở đâu đó?
Thược Danh nhanh chóng trả lời:
- Bọn họ sẽ tham gia một hoạt động mà rất nhiều minh tinh đã tham gia, sau đó biểu diễn trong hoạt động đó, lần biểu diễn này chính là lần xuất đạo của bọn họ, sau đó bọn họ sẽ tham gia một số hoạt động thăng hạng âm nhạc, tiếp tục tuyên truyền ca khúc của nhóm mình.
Tần Dương hơi híp mắt lại:
- Bên ngoài hay bên trong?
- Bên trong, là trong cùng một sảnh biểu diễn, có thể chứa mấy trăm người xem, loại sẽ có đài truyền hình quay phim truyền bá kia...
Tần Dương gõ nhịp ngón tay:
- Nói cách khác thì đây chính là một cơ hội?
Thược Dược gật đầu:
- Đúng, nhưng khó khăn, dù sao ngày đó có không ít minh tinh ở đấy, phương thức bảo vệ có lẽ không kém, muốn tiếp xúc được với đám người họ có lẽ sẽ khó khăn.
Thược Dược hơi ngừng lại một chút, rồi bổ sung thêm:
- Nhưng cũng may mắn các cô ấy xuất đạo rồi, sau khi xuất đạo các cô ấy sẽ có nhiều lần tham gia đủ loại hoạt động, tiếp xúc nhiều với bên ngoài, muốn tìm cơ hội tiếp cận với bọn họ cũng dễ dàng hơn nhiều, nếu các cô ấy còn là thực tập sinh thì căn bản không có cơ hội tiếp xúc, bởi vì thực tập sinh của S. M đều quản lý theo hình thức khép kín, mỗi ngày huấn luyện mười bảy, mười tám tiếng đồng hồ...
Tần Dương cười nói:
- Bọn họ bảo tôi thông qua Kim Eunjung tiếp cận Kim Mingook hiển nhiên cũng đã chú ý tới điểm này, nếu không trừ phi tôi có thể đánh thẳng vào bên trong S. M trở thành ai đó trong bộ phận thực tập sinh, nếu không, cơ hội tiếp xúc kia... khoan đã?
Tần Dương đột ngột ngừng gõ nhịp ngón tay, ánh mắt hơi híp lại:
- Muốn tiếp cận Kim Mingook cũng không nhất định phải trở thành bạn trai của Kim Eunjung, nếu như Kim Eunjung gặp phải nguy hiểm gì, tôi cứu cô ta rồi, thân là người làm cha hẳn nên cảm kích tôi nhỉ?
Cái đó xác thực là một mạch suy nghĩ không tồi. Vợ của Kim Mingook mất sớm, ông ta thương yêu nhất chính là con gái của mình, nếu quả thật xuất hiện tình huống như vậy, ông ta chắc chắn sẽ rất cảm kích anh, ít nhất sẽ không có tâm lý phòng bị quá đối với anh.
Hai mắt Tần Dương sáng ngời, trong lòng bỗng nhiên thông suốt.
Một người quan tâm cái gì, anh giúp đỡ người đó ở chuyện mà người đó quan tâm, người đó đương nhiên sẽ mang lòng cảm kích anh rồi.
Thân người Tần Dương ngả ra phía sau, tựa lên ghế sô pha, tay nhẹ nhàng xoa cằm, rơi vào trầm tư, một lúc lâu sau đó liền buông thõng tay:
- Bảo Liệp Ưng và Hắc Báo ngừng giám sát hai người bọn họ, đặt chú ý tới ngày mười một các cô ấy xuất đạo biểu diễn kia, tôi muốn sớm biết cách bài trí của sân khấu kia, còn phải biết tư liệu về các minh tinh sẽ xuất hiện trong ngày hoạt động đó, càng chi tiết càng tốt.
- Vâng!
Thược Dược đáp một câu, bỗng nhỏ giọng hỏi:
- Anh dự định ra tay trên buổi biểu diễn này?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Chỉ là một sự chuẩn bị thôi, lo trước khỏi họa mà thôi.
Thược Dược tò mò hỏi:
- Anh dự định làm như thế nào?
Tần Dương bật cười nói:
- Còn có phương thức đoạn cầu nào có thể khiếm nhã hơn so mà càng hiệu quả hơn với loại anh hùng cứu mỹ nhân chứ?
Thược Dược nhíu mày cười nói:
- Các cô ấy đều là nghệ sĩ, tất nhiên sẽ được bảo vệ nghiêm mật người thường căn bản không cách nào tiến tới gần được, anh làm thế nào để anh hùng cứu được mỹ nhân, chẳng lẽ tìm mấy người giả dạng lưu manh sao?
Khóe miệng Tần Dương nhếch lên:
- Cứu mỹ nhân chưa chắc nhất định phải đối mặt với lưu manh ức hiếp mỹ nhân, cũng có thể là nguy hiểm thực sự, cái loại phải chết kia...
Hai mắt Thược Dược sáng lên, mỉm cười nói:
- Tôi hiểu rồi!
Điện thoại của Tần Dương đột ngột vang lên, Tần Dương cầm điện thoại lên liếc nhìn, mỉm cười nói:
- Liễu Thành Mân, có lẽ là muốn mời tôi một mình ăn cơm chăng?
Tần Dương nghe điện thoại, mỉm cười nói:
- Thành Mân.
Giọng nói của Liễu Thành Mân chân thành:
- Buổi tối có thời gian không, tôi mời anh uống rượu.
Tần Dương hơi nhếch mày, vì Liễu Thành Mân nói là uống rượu, không phải ăn cơm.
Tôi mời anh ăn cơm, tôi mời anh uống rượu, trông có vẻ giống nhau, nhưng trên thực tế lại không như vậy.
- Ngày hôm qua chúng ta không phải mới uống rượu rồi sao, nghĩ thế nào lại mời tôi uống rượu vậy?
Giọng điệu của Liễu Thành Mân nghiêm túc trả lời:
- Thứ nhất, tối qua uống rượu là anh mời, không phải tôi mời, thứ hai, ngày hôm qua trong lòng tôi khó chịu về trước, mặc dù không muốn quấy nhiễu cảm xúc chơi vui vẻ của mọi người, nhưng chung quy vẫn thất lễ, cho nên muốn mời anh uống rượu xem như đền bù...
Liễu Thành Mân hơi ngừng lại một chút, sau đó cười nói:
- Tôi có một số chuyện trong lòng muốn thổ lộ hết ra, những chuyện này tôi không cách nào cùng nói với người nhà của mình, cũng không thể nói cho người phụ nữ của tôi nghe, cũng không cách nào nói với một số người bạn bình thường của mình, càng nghĩ cảng cảm thấy anh là đối tượng thích hợp nhất, không biết có được nể mặt không?
Tần Dương cười ha ha nói:
- Có người mời uống rượu thì đương nhiên không thành vấn đề rồi.
Giọng nói của Liễu Thành Mân thẳng thắn nói:
- Được, anh còn ở khách sạn lúc trước nhỉ, năm giờ tôi tới đón anh.
- Được!
Tần Dương cúp điện thoại, nhìn Thược Dược, cười nói:
- Liễu Thành Mân mời tôi uống rượu, bảo là muốn thổ lộ hết suy nghĩ trong lòng với tôi, có lẽ anh ta không chỉ đơn giản là thổ lộ tâm tình như vậy nhỉ.