Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1212 - Chương 1222: Kích Thích Cũng Mang Hàm Ý Là Nguy Hiểm

Chương 1222: Kích thích cũng mang hàm ý là nguy hiểm
 

Bốn cô gái S-Girl kia đương nhiên không sao, trong ánh mắt các cô nhìn Tần Dương đều ngập tràn sự cảm kích.

Nếu không nhờ có Tần Dương, giá thép này đã trực tiếp rơi xuống người các cô, không chừng sẽ nện chết các cô ngay tại chỗ, nhưng các cô vĩnh viễn sẽ không biết được sự cố xảy ra đột ngột này lại do chính thanh niên trước mặt một tay đạo diễn.

Trước ánh mắt cảm kích của bốn cô gái, trong lòng Tần Dương vẫn có phần ngượng ngùng, nhưng vì để tránh không bị hoài nghi là tiếp cận Kim Eunjung, vì để không phải lừa gạt tình cảm của Kim Eunjung, lựa chọn loại phương pháp như vậy cũng là chuyện không thể tránh được.

Tần Dương cũng không nói thêm lời biểu đạt sự quan tâm với bốn cô gái kia nữa. Xe cứu thương rất nhanh thì tới, Thược Dược cũng chạy tới, cùng Tần Dương lên xe cứu thương.

Jeong Taisi rất không yên lòng về Tần Dương, nhưng lại ngại thân phận, cô đành để trợ lý của mình đi theo Tần Dương tới bệnh viện.

Qua kiểm tra, sau lưng Tần Dương bị va đập kịch liệt, mặc dù bị thương không nặng, nhưng bác sĩ vẫn bảo hắn nằm viện quan sát một ngày.

Thược Dược ở bên cạnh Tần Dương một lát, sau đó liền bị hắn đuổi về. Thời gian còn sớm, Tần Dương lấy di động ra, mở app học tiếng Hàn, tự mình học.

Đích thân thôi miên đào từ trong miệng Kim Mingook kế hoạch, tiến độ nghiên cứu, đây chính là chuyện bản thân Tần Dương phải xử lý, nếu như ngôn ngữ không thì thì làm sao có thể làm được?

Dù sao căn cứ theo tư liệu điều tra, Kim Mingook mặc dù là tiến sĩ, nhưng tiêu chuẩn tiếng Anh của hắn ta không tốt.

Ngay khi Tần Dương đang luyện tập thì bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa.

Tần Dương ngước mắt liền nhìn thấy Jeong Taisi dẫn theo bốn thành viên S-Girl xuất hiện ở cửa ra vào.

Jeong Taisi thấy Tần Dương dựa ở đầu giường đang luyện tập tiếng Hàn liền thở phào một hơi, mỉm cười nói:

- Còn có tinh thần học tiếng Hàn, trông có vẻ không có gì đáng ngại lớn rồi.

Tần Dương đặt điện thoại di động xuống, mỉm cười nói:

- Tôi không phải đã nói với trợ lý của cô là không có chuyện gì lớn không cần tới rồi sao, đã trễ như vậy rồi còn đặc biệt tới đây?

Jeong Taisi mỉm cười nói:

- Anh chính là anh hùng cứu người đấy, sao tôi có thể không đến chứ?

Bốn người Kim Eunjung cung kính đứng thành một hàng, cúi người chào Tần Dương.

Tần Dương khoát tay nói:

- Mọi người chớ nên khách khí như vậy, nếu không sẽ cho tôi một loại cảm giác như đang trong nghi thức cáo biệt di thể của tôi vậy...

Jeong Taisi và bốn cô gái đều bật cười trước lời nói của Tần Dương, chỉ có điều Jeong Taisi cười rất tự nhiên, dáng vẻ của bốn cô gái thì đều cẩn thận.

Jeong Taisi bước tới, ngồi xuống lên chiếc ghế bên cạnh:

- Lưng có còn đau không?

Tần Dương trêu đùa:

- Nếu như tôi nói sai, chẳng lẽ cô còn dự định mát xa cho tôi giảm bớt đau đớn sao?

Jeong Taisi mỉm cười nói:

- Nếu quả thật làm vậy có thể bớt đau đớn, đấm bóp cho anh một chút cũng không phải việc gì khó khăn cả.

Ánh mắt Tần Dương nhìn tới bốn người Kim Eunjung, mỉm cười nói:

- Các cô không cần gò bó như vậy, hôm nay là ngày lành các cô xuất đạo, biểu diễn rất đặc sắc, tin tưởng nhất định có thể đủ thành công rồi.

Nói tới màn biểu diễn xuất đạo, vẻ mặt bốn người Kim Eunjung không kiềm chế được thể hiện mấy phần thần sắc hưng phấn, dù sao đã phải chịu khổ bao năm qua, rốt cục đã đợi được tới ngày xuất đạo, có thể không vui sướng được sao?

Đám người Jeong Taisi ngồi một lát, thấy Tần Dương quả thật không có chuyện gì liền tạm biệt rời đi.

- Tần tiên sinh, xin hãy nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai chúng tôi lại tới thăm anh.

Khi đi bốn cô gái Kim Eunjung một lần nữa cung kính cúi đầu với Tần Dương, vẻ mặt cảm kích.

Sáng ngày hôm sau, khi Kim Eunjung tới dẫn theo sau là một người đàn ông trung niên, Tần Dương hơi có phần bất ngờ.

Kim Mingook!

Tần Dương vốn lập kế hoạch thông qua Kim Eunjung quen biết Kim Mingook, nhưng nào ngờ Kim Mingook lại tới nhanh tới vậy.

- Tần tiên sinh, tôi là Kim Mingook cha của Kim Eunjung, tối qua Tần tiên sinh đã cứu con gái của tôi, cậu chính là ân nhân của nhà chúng tôi!

Kim Mingook cúi người thật sâu, Kim Eunjung cũng khom người theo.

Tần Dương đứng dậy từ trên giường, mỉm cười nói:

- Kim tiên sinh khách khí quá rồi, khi ấy tôi cũng không nghĩ được nhiều như vậy, cũng may tất cả mọi người không sao cả.

Kim Eunjung ôm bó hoa tươi trong tay tới cắm vào trong bình, sau đó cung kính đứng sang một bên.

Kim Mingook đặc biệt chạy một chuyến tới bệnh viện hỏi thăm và cảm ơn Tần Dương, dù sao Kim Eunjung cũng là con gái duy nhất của hắn ta, cũng là người duy nhất hắn ta coi trọng và quan tâm.

Kim Mingook và Tần Dương trao đổi phương thức liên lạc, kiên quyết giúp Tần Dương trả tất cả tiền thuốc men, hơn nữa chờ sau khi Tần Dương xuất viện, tới chủ nhật còn có thể chính thức mời Tần Dương tới Kim gia làm khách.

Tần Dương thở dài một hơi, đồng thuật của hắn cũng chưa đạt tới tầng thứ tư, khi tinh thần của một người sung túc, hơn nữa còn ngập tràn sự cảnh giới, muốn mạnh mẽ thôi miên đối phương là chuyện vô cùng khó có thể làm được, cho nên Tần Dương mới tìm cách âm thầm tiếp cận Kim Mingook.

Nếu như chỉ dò hỏi một lần thì đương nhiên không cần phải phiền toái như vậy, trực tiếp đánh ngất xỉu cưỡng chế hỏi là được, nhưng muốn dò hỏi trong thời gian dài mà không để lại bất cứ dấu vết nào, thậm chí còn phải mượn dùng thân phận của hắn ta làm một số chuyện khác, như vậy nhất định phải bảo trì một loại quan hệ không tệ lắm mới có thể tùy thời ra tay.

Nếu đã nhìn thấy Kim Mingook, hơn nữa đã cùng liên lạc, Tần Dương dĩ nhiên không cần ở lại bệnh viện nữa, ngay xế chiều hôm đó sau khi kiểm tra một lần nữa liền rời khỏi bệnh viện, về khách sạn.

- Anh dự định khi nào thì ra tay?

Tần Dương cười nói:

- Chủ nhật này Kim Mingook mời tôi tới nhà ông ta ăn cơm, nhất định sẽ uống rượu, đến lúc đó để cho ông ta uống nhiều một chút, sau đó lại ra tay là được. Cô giúp tôi chuẩn bị dược cho tốt, uống hết rượu chưa chắc đã đạt tới trạng thái có thể.

- Được!

Thược Dược dứt khoát đáp ứng, sau đó hỏi:

- Hoàn thành thuận lợi rồi thì chúng ta đây chẳng phải có thể trở về rồi sao?

Tần Dương cười nói:

- Xem có thể lấy được tin tức gì, xem ông già sắp xếp như thế nào đi.

Thược Dược mỉm cười nói:

- Chuyện lần này quả nhiên rất nhẹ nhàng.

Tần Dương tựa người lên ghế nhàn nhã nằm xuống:

- Còn không phải sao, hoặc là nói Seoul này thật ra cũng không lớn, đổi tới đổi lui đều chỉ là những người kia, muốn quen ai cũng không cần phức tạp.

Thược Dược ừ một tiếng:

- Bên Liễu Thành Mân thì sao?

Tần Dương lười biếng nói:

- Những gì tôi có thể làm cũng đã làm rồi, còn lại anh ta có thể làm thành thế nào thì phải xem chính anh ta rồi, tôi cũng mặc kệ. Thực lực của tôi mặc dù không tệ, tuy nhiên nó cũng không đạt tới mức độ đủ cao để đối chiến với một gia tộc tu hành, đương nhiên cũng sẽ không có chuyện kẻ địch oai hùm gì ào ào tới quỳ mọp rồi.

Thược Dược bật cười trước lời Tần Dương nói:

- Lúc nào nhiệm vụ có tính khiêu chiến chút tới, như nhiệm vụ lần này rất đơn giản nhỉ.

Tần Dương cười tủm tỉm nhìn Thược Dược:

- Đừng, tôi thật sự không muốn tính khiêu chiến gì đó đâu, chuyện an toàn dễ dàng xử lý mới là tốt nhất.

Thược Dược nhìn ra được dáng vẻ bại hoại của Tần Dương, bĩu môi nói:

- Anh lúc nào thì trở nên không thú vị như vậy rồi?

Tần Dương lắc đầu nói:

- Kích thích cũng bao hàm ý nghĩa nguy hiểm, hoàn cảnh ác liệt hoặc đối thủ cường đại, chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ xuất hiện mối nguy hiểm tới tính mạng, đây cũng không phải điều tôi muốn. King Kong đã thối lui rồi, mặc của cô thiếu chút nữa bị phá hủy, tôi cũng không muốn mọi người lại xảy ra chuyện gì nữa. Tôi chỉ muốn làm một số chuyện an toàn một chút, mọi người sống bình an là được...
Bình Luận (0)
Comment