Chương 1239: Đại diện Trung y tiêu diệt anh!
Trong video, mặc dù Tần Dương phủ nhận ý là người đứng đầu y thuật Trung Quốc này, nhưng trò hề kia vẫn rất mạnh mẽ, ai cũng muốn biết chuyện này rốt cuộc sẽ phát triển ra sao, ai cũng muốn biết người này rốt cuộc là ai.
Một truyền mười, mười truyền một trăm.
Trong vòng bạn bè, trên weibo, trên diễn đàn...
Tần Dương tốt xấu gì hiện giờ cũng coi như một người nổi tiếng, nhất là trước đó không lâu clip khi hắn so tài tốc độ điều khiển với Liễu Thành Mân còn mới khiến Tần Dương hot một thời gian, ký ức của mọi người về chuyện này vẫn còn mới mẻ, hôm nay bỗng nhiên lại thêm một video về cuộc đánh cuộc tới từ Hàn Quốc, những người có tâm theo bản năng nghĩ tới Tần Dương.
Khi thấy được bức ảnh chụp trên weibo của Tần Dương, tương ứng với hình ảnh trong đoạn video kia, đông đảo dân mạng lập tức vui vẻ.
- Ha ha, lại là vị đại thần không ở đâu không có mặt kia!
- Đấu Thần Tần Dương lại ra tay nữa rồi!
- Khi thấy là Tần Dương, tôi thiếu chút nữa đã phum một ngụm nước lên màn hình, hàng này trước đó không phải tới Hàn Quốc tham gia hội giao lưu Hàn Quốc gì đó sao, đang yên lành đàn piano sao bỗng nhiên lại thành thần y rồi?
- Ôi, vị đại thần này thật tùy hứng, tôi bỗng nhiên cảm thấy có chút thích anh ấy rồi, từ người qua đường chuyển thành fan hâm mộ rồi!
- Đại thần bưu hãn, ngồi xem cây gậy kia quỳ xuống đất nhận kinh hãi!
- Làm gã! Giương quốc uy của nước chúng ta! Làm cho bọn họ hiểu được nồi làm bằng sắt!
- Chơi đi! Chơi chết đến ngủ luôn!
Biểu lộ của Tần Dương có mấy phần cổ quái, đây là cảm giác khi nổi tiếng sao?
Hắn bất kể là một số chuyện bị kẻ khác thiết lập, hay là một số chuyện do chính hắn làm, chỉ vài phút sau đã bị người khác công khai rõ ràng rồi, thêm vài phút sau đó bị đủ loại lời của người khác trêu chọc, trong nháy mắt thành điểm hot giải trí cho mọi người.
Thược Dược đang nhàn nhã húp cháo, thấy thần sắc Tần Dương cổ quái liền tò mò hỏi:
- Làm sao vậy?
Tần Dương bất lực chuyển màn hình di động qua quơ trước mặt Thược Dược.
- Tôi có một loại dự cảm, rất có thể tôi lại rất nhanh sắp thành từ khóa tìm kiếm nhiều nhất trên weibo rồi!
- Phụt!
Thược Dược thiếu chút nữa đã phun ngụm cháo ra ngoài, lập tức vội vàng dùng tay bịt miệng, nhanh chóng giật một tờ giấy ăn lau miệng, sau đó mới trợn trắng mắt liếc Tần Dương.
- Đều trách anh, thiếu chút nữa đã khiến tôi phun lên mặt bàn rồi!
Vẻ mặt Tần Dương vô tội nói:
- Cái này cũng có thể trách tôi sao?
Ánh mắt Thược Dược nhìn tới màn hình di động trong tay Tần Dương, không kiềm chế được cười nói:
- Xem ra tin tức truyền đi rất nhanh nhỉ, anh dự định làm thế nào?
Tần Dương bất đắc dĩ nói:
- Nếu đã truyền ra rồi thì tôi cũng đăng một bài lên weibo, tránh cho những người này xem video xong còn không ngừng nhắn tin cho tôi.
Thược Dược cười hì hì nói:
- Anh đăng, tôi chờ xem phản hồi, phản hồi trên weibo của anh luôn rất đặc sắc, ít nhất còn đặc sắc hơn nhiều so với weibo của anh!
Nói đăng là đăng, Tần Dương lập tức cầm điện thoại di động bắt đầu viết bài trên weibo.
- Một lần nữa được tag chứng thực, được rồi, chuyện này là thật, sự việc liên quan tới tôn nghiêm của tôi và sư phụ tôi, việc này không thể không chiến, ngoài ra, là một phần tử của Trung y Trung Hoa, chung quy không thể để người khác tùy ý chỉ vào mũi mình nói Trung y là lừa đảo mà không lên tiếng, tôi phải chứng minh một chút, ừ, sẽ dùng người nào đó phải quỳ xuống để chứng minh đi!
Tần Dương tiện tay mở camera, nhắm ngay tay trái, duỗi ngón trỏ ra, ngón cái chếch lên, ba ngón khác gập lại, xếp thành hình tư thế nổ súng, chụp một tấm hình, khi thấy không tồi liền nhấn gửi đi.
Tần Dương tắt weibo, gửi tin nhắn lại cho Hàn Thanh Thanh.
- Vốn dự định trưa hôm qua đặt vé máy bay về, kết quả được người ta mời đi chữa bệnh, kết quả gặp phải một chuyên gia không có não, vì muốn biểu hiện bản thân nhất định dùng hết sức giẫm đạp anh, mà không kiềm chế được đánh cuộc một lần, chắc hẳn anh phải chờ đánh cuộc xong mới có thể trở về rồi.
Hàn Thanh Thanh lúc này đang lên lớp, tin nhắn nhanh chóng trả lời tới.
- Có thể thắng chứ?
Tần Dương:
- /mỉm cười, đương nhiên, anh cũng không chiến trận nào không nắm chắc đâu!
Hàn Thanh Thanh:
- Có thể thắng là được rồi, bản thân anh đang ở nước ngoài, an toàn là trên hết, cẩn thận một chút!
Tần Dương:
- Yên tâm đi, anh chính là cao thủ đấy, em cũng biết mà!
Hàn Thanh Thanh:
- Em đang trên lớp, khi nào anh trở về đều được, an toàn là được rồi.
Tần Dương:
- Ừ, khi nào về gọi điện thoại cho em.
Tần Dương lại gửi tin nhắn đơn giản lại cho Văn Vũ Nghiên và những người bạn khác, nói chuyện tào lao một lúc, sau đó mới lại mở weibo một lần nữa.
Chỉ sau mười phút ngắn ngủi, bài weibo mà Tần Dương đăng đã được chia sẻ mấy trăm lần, tin nhắn phản hồi cũng vô cùng nhiều.
- Đại thần nói nếu so tài piano, tôi liền giẫm đạp piano của anh, nếu so tài y thuật, tôi liền đại diện Trung y tiêu diệt anh!
- Tùy hứng không cần lý do!
- Tôi biết hàng này chắc chắn sẽ không chỉ đánh một trận piano là yên tĩnh mà, nhưng tôi đoán rất nhiều lại không đoán ra được đáp án chính xác, có thể đối phó với chứng bệnh mà đến chuyên gia cũng phải bất lực, y thuật như vậy phải bưu hãn tới mức độ nào!
- Đột ngột xuất hiện lắc mạnh eo của tôi rồi!
- Đại thần, cố gắng lên, chúng tôi vĩnh viễn ủng hộ anh! Đại thần tất thắng!
- Tất thắng!
- Tôi ở Seoul, khà khà, đến lúc đó tôi nhất định tới tận nơi quan sát ánh sáng rực rỡ của đại thần!
- Lầu trên, xin nhớ phải chụp mấy tấm tư thế oai hùng phong độ thật đẹp của đại thần nhé!
- Mọi người sung sướng như vậy, chẳng lẽ không ai sẽ cảm thấy đại thần có thể sẽ thua sao, tôi là một bác sĩ, tôi đã xem kỹ những bản báo cáo kiểm nghiệm kia, thật sự đã ở mức độ không thể xoay chuyển được rồi...
- Vị lầu trên không cần phải lo lắng! Tôi không phải bác sĩ, tôi cũng không phải fan hâm mộ, nhưng chỉ dựa theo những trận thắng lần trước Tần Dương ra tay, tôi hoàn toàn có thể tin tưởng anh ta chắc chắn nắm chắc mới ra tay, người lo lắng cũng đừng quên một sự thật, người đánh cuộc lần này là Tần Dương nói ra, nếu không nắm chắc, anh ta sẽ chủ động đánh cuộc sao?
Tần Dương liếc qua những bình luận thượng vàng hạ cám kia, cười lắc đầu.
Ngay từ đầu bất lực cho tới hiện giờ đã trở nên thản nhiên khi xem những bình luận độc đáo này, mức độ thích ứng của Tần Dương vô cùng nhanh, hắn đã thành thói quen trước việc mọi người dùng đủ loại thái độ khác nhau bàn tán về hành động của chính mình rồi.
Thật ra chuyện này nếu là trên người người khác đương nhiên xác suất hắn thắng hầu như là không có, dù sao những bản báo cáo kiểm tra kia đều là thật, người hơi hiểu y lý một chút cũng biết muốn cứu vãn được là rất khó, hầu như không có khả năng, hơn nữa hắn chỉ là một sinh viên đại học khoa tiếng Anh, cùng cá cược với chuyên gia thần kinh, hắn có thể thắng sao?
Đây là sự phân tích rất bình thường, nhưng mà trên chính weibo của hắn, những lời phân tích bình luận như vậy tuy là có, nhưng lại có rất ít.
Tất cả mọi người giống như đã bị mê hoặc tin tưởng hắn nhất định có thể thắng, hoặc là nói còn chưa bắt đầu cũng đã định là thắng rồi, mọi người dường như đều có suy nghĩ chúc mừng thế nào, xem đối phương kinh sợ thế nào qua video clip...
Là bởi vì thái độ của hắn khiến mọi người tin tưởng sao?
Hay hoặc giả là mọi người chỉ vì sung sướng mà sung sướng thôi?
Hay là dựa trên sự kiêu ngạo của người Hoa?
Tần Dương nói nghi vấn của mình cho Thược Dược biết, Thược Dược cười trả lời:
- Bởi vì anh đã biểu hiện ra cuộc đời quá mức nghịch thiên, ít nhất là từ góc nhìn của người hâm mộ anh trên weibo hiểu rõ sự việc, bất kể là gây dựng sự nghiệp, cứu người, diễn phim, so tài, hay là những phương diện khác, anh chưa bao giờ không làm được, cũng chưa bao giờ từng chịu thua, lần đánh cuộc này là anh nói ra, cho nên dù xét từ mặt lý trí mà nói quả thật rất nhàm chán, nhưng bọn họ có đủ tự tin tin tưởng anh lần này vẫn sẽ không thất bại!