Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1251 - Chương 1261: Không Muốn Làm "Thần Thoại"

Chương 1261: Không muốn làm "thần thoại"
 

Tần Dương tiện tay ấn đăng bài, sau đó để di động xuống.

- Tôi cũng không cướp không đoạt, viết bài quảng cáo mà thôi, sợ cái gì chứ, dù sao tôi cũng không phải loại người thuần khiết dự tính ăn cơm minh tinh, weibo chỉ là trò chơi của tôi, tôi cũng không phải kiểu dựa vào tiền của người hâm mộ để ăn cơm...

Thược Dược cười khà khà nói:

- Trong thời điểm mẫn cảm như thế này, anh quang minh chính đại quảng cáo sản phẩm với người ta không sợ người ta nói trong mắt anh chỉ có tiền thôi sao, không sợ người ta mắng chửi anh hám lợi à?

Tần Dương không hề để ý chút nào trả lời:

- Nếu thuốc mà công ty tôi sản xuất ra không có hiệu quả, tôi chỉ lừa tiền, như vậy quả thật hẳn nên bị người khác mắng, nhưng lời tôi nói đều là sự thật, cho dù là Thang Tam Nguyên bí chế của Tần thị hay là viên uống da thịt trắng đẹp và viên uống bổ thận tráng khí đều là dược phẩm có hiệu quả tốt thực sự, tiền này tôi kiếm được không thẹn với lương tâm.

- Thang Tam Nguyên đã bán vững hai năm rồi, danh tiếng vẫn luôn vô cùng tốt, người sử dụng không ngừng được mở rộng, sản phẩm luôn trong trạng thái cung không đủ cầu, như vậy đã nói rõ hiệu quả tốt, tốt xấu gì tôi cũng là ông chủ của công ty, ngày thường mặc kệ công ty thì cũng thôi đi, có cơ hội giúp công ty của mình nổi tiếng thêm một chút, việc này vẫn có thể làm được chút ít.

- Bất cứ một việc gì trên mạng xã hội, cho dù là chuyện chính diện, thì đồng thời cũng sẽ bị một số anh hùng bàn phím tâm địa đen tối mắng thành chó, bọn họ thích mắng thì mắng đi, tôi cũng không mất một miếng thịt nào.

Nói đến đây, Tần Dương bỗng nhiên định thần lại, nhìn chằm chằm Thược Dược nói:

- Này, này, cô đừng quên chứ, cô còn có năm phần trăm cổ phần ở công ty Thiểm Điện đấy, tôi quảng cáo thì chẳng phải kiếm tiền cho cô ư, còn chất vấn tôi?

Thược Dược đương nhiên biết Tần Dương chỉ đang trêu ghẹo mình, cười tủm tỉm nói:

- Đúng vậy nha, anh không nói thì tôi thiếu chút nữa đã quên mất đấy, vậy có cần tính phí quảng cáo cho anh không, đợi khi nào về tôi mời anh ăn cơm, như vậy được rồi chứ?

Tần Dương không hề do dự nói:

- Phải bữa lớn mới được, một bữa lẩu gì đó nhất định không phát huy được đâu!

Thược Dược cười nói:

- Được, anh nói ăn gì thì ăn cái đó, chỉ cần trên đời này có thì chúng ta có thể ăn được!

Tần Dương cười ha ha nói:

- Không tệ, không tệ, rất xinh đẹp, còn rất hào phóng, sau này chắc chắn gả được cho người đàn ông tốt!

Thược Dược trợn trắng mắt liếc Tần Dương:

- Anh giới thiệu cho tôi à?

Tần Dương chớp mắt, giang hai tay, dáng vẻ tỏ ra bất lực:

- Cô cũng biết tôi chỉ là một sinh viên đại học năm thứ ba, người tôi quen biết phần lớn đều không cách tuổi tôi là bao...

Thược Dược nhếch mày, ngồi thẳng người, hung ác nhìn chằm chằm Tần Dương:

- Anh có ý gì đây, ghét bỏ tôi lớn tuổi rồi đúng không?

Tần Dương vội vàng khoát tay, cười khà khà nói:

- Đâu có, đâu có, tôi chỉ nói là bên tôi không có ai quen phù hợp cả, thật sự muốn có người thích hợp, vậy thì tôi nhất định sẽ giới thiệu cho cô!

Thược Dược hừ một tiếng:

- Không chừng trong lòng anh chính là ghét bỏ tôi lớn tuổi, ghét bỏ tôi hoa tàn bại liễu, nếu không, hừ!

Tần Dương cười khổ cầu xin tha thứ:

- Được, là tôi sai rồi, tôi không nên nhắc tới, chúng ta là anh em, anh em, cô cũng đừng trêu chọc tôi!

Thược Dược trừng liếc Tần Dương, hừ lạnh một tiếng, xoay chuyển mấy vòng, cầm điện thoại lên, mở weibo, bắt đầu xem bài viết weibo Tần Dương vừa đăng.

Weibo của Tần Dương luôn có những bình luận đẹp mắt hơn so với weibo.

Thược Dược mới nhìn mấy cái, vẻ mặt đã không kiềm chế được mà cười rộ lên, quay đầu cười nói với Tần Dương:

- Nhanh xem bình luận trên weibo của anh đi, khà khà, thật vui mà!

Tần Dương mở weibo ra, phát hiện lúc này chưa tới mười phút ngắn ngủi mà bên dưới weibo ít nhất đã có hơn mấy trăm câu bình luận.

- Đại thần thật tùy hứng, rõ ràng là cơ hội tốt được thiết lập để sùng bái, đại thần lại không đi theo con đường bình thường, mà quang minh chính đại viết quảng cáo, khiến bản thân như là một nhà kinh doanh ngửi thấy hơi tiền, chắc hẳn phải bóc một lớp da của chính mình, là tiết tấu kiên quyết không muốn bị "thần thoại" hóa, mà còn làm rất thuận tay, bội phục, bội phục!

- Tổ chim! Ngôi sao lớn! Khách mời! Tôi cá năm xu hoạt động mà Tần Dương nói tới chính là buổi hòa nhạc của Miêu Toa ở Tổ chim! Don Juan lại muốn tái xuất giang hồ rồi, chẳng qua không biết bây giờ có còn đeo mặt nạ nữa không?

- Chủ weibo, thời điểm quan trọng lột một lớp da, vui vẻ lắm sao?

- Buổi hòa nhạc Tổ chim! Chỉ dựa vào hành động hoa lệ của Tần đại thần ở Hàn Quốc, tôi cũng nhất định phải tới Tổ chim ủng hộ đại thần!

- Lần đầu tiên nhìn thấy có người nói chuyện tiền bạc lợi nhuận quang minh lỗi lạc như vậy, không ngờ còn quảng cáo, nhưng sao tôi nhìn lại thấy thoải mái như vậy nhỉ?

- Tôi là người sử dụng trung thành của Thang Tam Nguyên, hiệu quả quả thật rất tốt, sẽ luôn luôn kiên trì!

- Tôi chưa từng mua sản phẩm mà chủ weibo đề cử, nhưng nếu chủ weibo đã có thể trị chứng bệnh mà đến chuyên gia cũng không thể chữa trị, như vậy hiển nhiên y thuật không thể chê vào đâu được, hơn nữa chủ weibo còn từng cứu người nơi sông sâu, nhân phẩm cũng không thể chê được, mặc dù phần quảng cáo phía sau dường như có chút không thích hợp, nhưng tôi vẫn tin tưởng đề cử của chủ weibo, về sau sẽ mua về sử dụng!

Những bình luận này được gắn thẻ khá cao, nói cách khác là bình luận được khá nhiều người tán đồng, xem càng về sau bình luận càng có vẻ hơi tùm lum rồi.

- Muốn tiền tới điên rồi, chẳng lẽ anh ở Hàn Quốc lăn lộn một vòng lớn chính là vì nổi danh, sau đó là quảng cáo cho công ty mình sao?

- Rất ngụy biện, trước thì tỏ vẻ vì dân vì nước, bây giờ xem ra cũng chỉ vì để kiếm tiền cho bản thân mà thôi.

- Đây là một cách tuyên truyền long trọng khuếch trương quốc tế!

- Ai tới giải thích một chút thế giới nội tâm của đại thần đi, thế nào mới có thể kiếm tiền buôn bán lời!

Tần Dương xem những câu bình luận này, trên khuôn mặt nở nụ cười, không hề bị ảnh hưởng bởi những câu bình luận tiêu cực kia, ánh mắt cuối cùng nhìn tới bình luận trên đầu.

Người thông minh quả nhiên không ít.

Thược Dược sán lại gần, nhìn bình luận trên điện thoại di động của Tần Dương, cười nói:

- Đúng như lời người này nói, anh là đang tự khen sao?

Tần Dương bật cười:

- Quả thật giống như lời người này nói, có ý này.

Hai mắt Thược Dược híp lại, cong cong giống như vầng trăng khuyết:

- Anh đây sợ bị người ta ở thang cao của vòng đạo đức không xuống được nổi sao?

Tần Dương cười nói:

- Mặc dù tôi không sợ, nhưng có một số việc phát triển thường không thỏa mãn lòng người, nhân lúc còn sớm thì quyết định sớm, tính tình của tôi có đôi khi thà gãy chứ không cong, nếu quả thật bị ép tới thời điểm nhất định rất dễ gây ra chuyện.

Thược Dược cũng coi như hiểu được lời nói của Tần Dương ám chỉ điều gì:

- Cho nên anh cố ý nhân cơ hội làm quảng cáo, khiến người ta nghĩ tới anh chỉ là một người yêu tiền, một người ích kỷ, nếu như vậy đương nhiên sẽ có rất nhiều rắc rối không dính thân, chính là ý này?

Tần Dương chớp mắt, mỉm cười nói:

- Cũng không khác bao nhiêu, nhưng chủ yếu vẫn vì kiếm tiền, có ai sẽ ngại tiền nhiều hơn đâu, một số chuyện muốn làm không thể không có tiền được.

Thược Dược cười nói:

- Anh đấy, còn muốn giả bộ trước mặt tôi, quả thật có chuyện muốn làm không có tiền không được, nhưng anh chừng nào thì làm việc mà thật sự vì kiếm tiền chứ?

Tần Dương lắc đầu, nghiêm túc nói:

- Lần này tôi không nói dối, tôi thật sự dự định kiếm tiền, kiếm một con số lớn, một con số rất rất lớn... Có lẽ rất nhanh sẽ chỗ cần đốt một lượng tiền lớn đấy.
Bình Luận (0)
Comment