Chương 1276: Bão táp
Trên màn hình vi tính điều khiển sân khấu đã xuất hiện hình ảnh của Miêu Toa, miệng của cô vẫn bị dán băng dính chặt như cũ, trên người khoác áo lông, bên trong là quần áo biểu diễn vô cùng gợi cảm.
Camera chỉ có thể nhìn thấy Miêu Toa, không nhìn thấy bất cứ người nào khác, nhưng từ ánh mắt kinh hoảng của cô có thể thấy được ở một góc mà camera không quay tới được nhất định còn có những người khác nữa.
Có lẽ chính là cô gái đội mũ lưỡi trai đã bắt cóc cô, hoặc còn có mặt của hung thủ thật sự sau màn nữa.
Hai mắt Tần Dương nhìn thẳng chằm chằm lên màn hình, bỗng nhiên mở miệng nói:
- Đây là ở trong xe, bọn họ còn đang di chuyển.
Tần Dương vừa dứt lời, điện thoại mà đối phương để lại trong tay Tần Dương bỗng nhiên đổ chuông.
Tần Dương nhanh chóng kết nối điện thoại:
- Mày nói!
Giọng nói sắc bén lạnh lùng vang lên:
- Tao vẫn chưa thấy hình ảnh của Miêu Toa trên màn hình lớn sân khấu ở Tổ chim, mười phút đã tới, mày không muốn làm như vậy, hay là không thể làm đây?
- Đã xong rồi!
Tần Dương nhanh chóng trả lời một câu rồi mới nói tiếp:
- Mày nên biết truyền hình ảnh trực tiếp cho tám mươi ngàn người có mặt xem tương đương với truyền hình trực tiếp cho toàn thế giới được xem, đây không phải điều ai cũng có gan đồng ý!
Giọng nói sắc bén cười lạnh:
- Tao chỉ quan tâm kết quả.
Tần Dương ngẩng đầu nhìn về phía viên cảnh sát phụ trách Hoàng Minh đứng bên cạnh, vẻ mặt Hoàng Minh ngưng trọng quát:
- Mở truyền hình trực tiếp!
Nhân viên kỹ thuật bên cạnh nghe lệnh, lập tức mở công tắc kết nối với màn hình lớn trên sân khấu.
Khi công tắc được mở ra, hình ảnh trên màn hình lớn còn đang trình chiếu MV của Miêu Toa lúc này đã thay đổi thành hình ảnh Miêu Toa bị dán kín miệng, vẻ mặt hoảng sợ.
- Fuck, không ngờ là thật kìa!
- Không phải nói đùa! Miêu Toa thật sự bị bắt cóc rồi!
- Chỗ này là ở đâu đây?
- Trời ạ, bắt cóc trực tiếp! Lá gan bọn bắt cóc này lớn quá đi!
- Bọn bắt cóc này muốn làm gì, là muốn vơ vét tài sản sao?
Âm thanh nghị luận của mấy chục ngàn người vang lên, khiến cả sân vận động trở nên náo loạn, thậm chí có mấy người còn lấy di động ra, nhanh chóng chụp ảnh hoặc quay lại hình ảnh chiếu trên màn hình, sau đó nhanh chóng đăng thông báo cho bạn bè hoặc người nhà qua weibo.
Trong chớp mắt, chuyện này đã nhanh chóng phát tán khắp cả nước.
Tần Dương cầm theo di động tiếp tục nói:
- Bây giờ đã thấy được chưa?
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc mười giây, sau đó giọng nói sắc bén mới vang lên một lần nữa:
- Rất tốt, mày làm được như yêu cầu ban đầu của tao, như vậy trò chơi của chúng ta chính thức bắt đầu đi.
Tần Dương trầm giọng nói:
- Nói đi, tao phải làm như thế nào thì mày mới bằng lòng thả cô ấy?
Giọng nói sắc bén mỉm cười nói:
- Thả cô ta? Đó là chuyện không thể nào, chẳng qua tao có thể để mày đi tìm cô ta, hiện giờ mày ra khỏi cửa, một mình đi về phía Đông, tao cho mày thời gian mười lăm phút, hi vọng mày có thể tới đúng lúc, nếu không, tao không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu.
Tần Dương liếc nhìn đồng hồ ở cổ tay, thấp giọng quát:
- Tao sẽ xuất phát ngay, mày chớ có làm xằng làm bậy!
Tần Dương ngắt điện thoại, xoay người đi tới bên người Tư Đồ Hương, nhét di động của mình vào trong tay của Tư Đồ Hương, ghé sát bên tai cô khẽ nói:
- Kế hoạch A!
Vẻ mặt của Tư Đồ Hương lạnh lùng, bình tĩnh, cầm điện thoại của Tần Dương, dứt khoát đáp ứng:
- Rõ!
Tần Dương quay người đi ra khỏi phòng.
Tốc độ của hắn rất nhanh, nhanh như một tia chớp, mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì Tần Dương đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Tư Đồ Hương cũng không dừng lại, nhanh chóng lấy di động của mình ra, bấm gọi một dãy số, trầm gọng nói:
- Tôi là Tư Đồ Hương, mật mã 3847245, giao quyền khởi động kế hoạch A!
- Rõ!
Tư Đồ Hương cũng chạy đi, đồng thời lấy điện thoại của Tần Dương ra, bấm gọi một dãy số trong điện thoại.
- Tôi là trợ lý của Tần Dương, tôi vâng theo mệnh lệnh của anh ấy liên lạc với ngài, bên tôi có thể theo dõi vị trí của anh ấy bất cứ lúc nào!
- Cô đang ở đâu, tôi sẽ phái người phối hợp tụ họp với cô?
- Tôi đang chạy từ hậu trường sân khấu biểu diễn về phía cửa vận chuyển hàng hóa!
- Được, cô đợi ở cửa vận chuyển, lập tức có người liên lạc với cô, duy trì theo dõi vị trí của cậu ta!
- Rõ!
..
Tần Dương chạy thẳng tới đường cái, ánh mắt đảo qua, thấy được một thanh niên đang ngồi trên một chiếc xe mô tô xem điện thoại.
Tần Dương xông lên phía trước bắt được người thanh niên kia, kéo người đó xuống khỏi xe mô tô, một tay lấy được mũ bảo hiểm trên xe mô tô, một tay nắm lấy di động của người ta, đồng thời nhanh chóng nói:
- Tên của tôi trên weibo là Tần Dương, Tần trong triều Tần, Dương trong ánh mặt trời, bạn của tôi Miêu Toa bị bắt cóc, tôi mượn xe mô tô của cậu dùng một chút, liên lạc qua weibo với tôi, tôi sẽ bồi thường cho cậu!
Thanh niên bị kéo xuống khỏi xe mô tô, còn thuận tay bị đoạt mất di động, lập tức bốc hỏa, khi ngẩng đầu lên đang muốn mở miệng mắng, nhìn thấy khuôn mặt Tần Dương lạnh lùng, thân mặc tây trang thì lập tức sửng sốt, nghe được lời giới thiệu của Tần Dương, hai mắt lập tức sáng ngời.
- Tần Dương! Hì, tôi nhận ra anh...
Tần Dương đã không phản ứng lại người thanh niên kia nữa, mà trực tiếp đội mũ bảo hiểm lên đầu, rồ ga xe mô tô, đầu xe đột ngột bốc lên, chớp mắt đã vọt đi thật xa, đầu xe lúc này mới chạm xuống mặt đất, dùng tốc độ cực nhanh phi về phía trước.
- Fuck, đẹp trai chết đi được!
Người thanh niên nhìn Tần Dương mặc thân tây trang điều khiển xe mô tô của mình đi mất, nhưng lại không tức giận, cũng không thét to ăn cướp, ngược lại ánh mắt hưng phấn kêu một câu, sau đó mới như định thần lại.
Hắn vừa nói cái gì nhỉ?
Miêu Toa bị bắt cóc?
Miêu Toa?
Người thanh niên bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía Tổ chim đằng sau, mở to hai mắt, ánh mắt bàng hoàng.
Fuck!
Miêu Toa bị bắt cóc?
Thật hay giả vậy, như vậy điên rồ quá rồi đi?
..
Bởi vì liên quan tới buổi hòa nhạc, một vòng giao thông xung quanh Tổ chim đã sớm bị kiểm soát, ách tắc giao thông vô cùng nghiêm trọng, dáng vẻ Tần Dương lái chiếc xe mô tô vượt qua đã trực tiếp oanh động tới những người đi trên đường, sau đó oanh động đi về hướng đường Đông.
Tần Dương là người sinh trưởng ở Kinh Thành, hắn đương nhiên biết đại khái phương hướng, vì vậy trên đường liền xuất hiện một màn giống như một loại phim vậy.
Trên đường cái, xe cộ hỗn loạn, di chuyển thong thả.
Một chiếc xe mô tô đang chạy vội rất nhanh trên lối đi bộ, người trên lối đi bộ đều né tránh.
Tần Dương vừa lái xe về phía trước, vừa dùng di động mình mới cưỡng chế cướp được trực tiếp bấm gọi số của Long Vương.
- Hiện giờ tôi đang đi tới đường Đông, đây là điện thoại tôi mượn được trong tay người đi đường, tạm thời có thể sử dụng để liên lạc với tôi!
- Được!
Tần Dương khóa điện thoại, chuyên tâm chạy xe đi như bay, xe xông vào dòng xe cộ, không ngừng tiến mạnh trong dòng xe cộ chật hẹp giống như tia chớp, dẫn tới một loạt tiếng kêu sợ hãi cùng với tiếng chửi mắng.
Trong quá trình đó Tần Dương không hề dừng lại, chạy một hơi như điên tới đường Đông, vừa nhìn thời gian, vừa vặn mười lăm phút.
Điện thoại màu đen đổ chuông lần nữa, Tần Dương phanh xe, xe mô tô ma xát trên mặt đất xoay chuyển một vòng chín mươi độ, một chân của Tần Dương quẹo ngoặt dưới mặt đất, vẫn luôn giơ di động lên nói.
- Tao đã tới đường Đông rồi, tiếp theo phải làm như thế nào?