Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1285 - Chương 1295: Vô Thức Nhớ Tới

Chương 1295: Vô thức nhớ tới
 

Hàn Thanh Thanh ngồi trên ghế lái phụ trong xe của Tần Dương, hơi nhếch môi.

- Cũng không sớm gọi điện thoại cho em, em còn tưởng hôm nay anh cũng phải bận, nên đang thương lượng với đám Vũ Hân đi ra ngoài dạo phố, kết quả anh gọi điện thoại tới khiến cho em bị các cô ấy cười, nói em thấy sắc quên bạn...

Tần Dương cười nói:

- Thấy sắc quên bạn không phải rất bình thường sao, các cô ấy chẳng lẽ còn không quen rồi sao, mấy tên trong phòng ký túc của anh cũng đã quen rồi kìa...

Hàn Thanh Thanh bật cười trước lời Tần Dương nói, tiện tay thắt dây an toàn cho mình, thuận miệng hỏi:

- Chúng ta đi đâu đây?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Chúng ta tìm một chỗ ăn cơm trước, sau đó đi xem phim, rồi lái xe dạo ngoài bờ biển, bên bờ biển xem pháo hoa, đón năm mới?

Hàn Thanh Thanh do dự một chút:

- Hay là chúng ta mua đồ rồi tới nhà anh ăn đi, anh bây giờ đang là người có danh tiếng đang nổi, ăn cơm ở bên ngoài khẳng định sẽ bị người ta nhận ra, đến lúc đó lại có rắc rối...

Tần Dương sửng sốt một chút:

- Chúng ta có thể tìm một quán tốt một chút, bao một phòng...

Hàn Thanh Thanh dứt khoát đưa ra quyết định:

- Chỉ có hai người bao phòng riêng gì, quyết định như vậy đi, chúng ta mua ít đồ ăn ngon, sau đó tới nhà anh ăn, ăn xong xem phim, buổi tối ở trên sân thượng nhà anh xem pháo hoa mừng năm mới, ừ, cho dù không nhận ra cũng không sao, quan trọng là hai chúng ta ở cùng nhau là được rồi, hơn nữa trong nhà thoải mái hơn nhiều, bên ngoài gió lạnh thấu xương, cần gì phải ra bên ngoài chịu tội...

Tần Dương thấy Hàn Thanh Thanh đã kiên quyết đưa ra quyết định, liền cười nói:

- Được rồi, em làm chủ, vậy em nói xem muốn ăn cái gì, chúng ta cùng đi mua!

Hàn Thanh Thanh không hề do dự nói:

- Trời lạnh, chúng ta mua làm một nồi lẩu thịt dê, mua thêm tôm chua cay, hai chúng ta cũng đã đủ ăn rồi!

- Được!

Cùng lúc đó, trong một nhà hàng mỹ thực trên con phố chỉ dành cho người đi bộ.

Bước chân của Tiết Uyển Đồng vội vã bước vào nhà hàng, ánh mắt đảo xung quanh, sau đó nhìn thấy Đường Na đang ngoắc mình.

Tiết Uyển Đồng đi tới, ngồi xuống đối diện với Đường Na, buông túi xách của mình xuống, nói lời xin lỗi:

- Đợi đã lâu rồi?

Đường Na mỉm cười nói:

- Mình cũng mới tới, vừa gọi mấy món ăn.

Tiết Uyển Đồng mỉm cười dò hỏi:

- Hết hôm nay là bước sang năm mới, sao cậu có thời gian hẹn mình, cậu không ở bên bạn trai của cậu sao?

Đường Na cười nói:

- Anh ấy bận rộn cả ngày, bay tới bay lui, mình vốn dĩ còn muốn ở cùng anh ấy đón năm mới, nhưng mà anh ấy phải tham gia một bữa tiệc bia cao cấp gì đó, mình cảm thấy không có ý nghĩa nên không đi, nhớ tới cậu nên hẹn cậu ra ngoài ăn cơm, một mình rất buồn chán.

Tiết Uyển Đồng cười nói:

- Cậu có bạn trai mà, tính một mình cái gì, đàn ông bận rộn công việc, sự nghiệp là như vậy đấy!

Đường Na cười hì hì nói:

- Sự nghiệp có bận rộn cũng không thể bỏ quên bạn gái của mình. Đúng rồi, gần đây cậu bận chuyện gì vậy, hẹn cậu mấy lần cậu đều nói bận, công việc quan trọng, nhưng cuộc sống cũng quan trọng như vậy, không phải sao?

Trong mắt Tiết Uyển Đồng lóe lên sự ảm đạm rồi biến mất, thuận miệng trả lời:

- Không phải tới cuối năm rồi sao, có rất nhiều chuyện đều cần xử lý kết toán gì đó, tất cả mọi người đều phải tăng ca mà.

Đường Na cười ha ha nói:

- Cậu đấy, làm việc luôn nghiêm túc như vậy.

Lúc này nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, hơn nữa còn đưa lên hai chai bia lúa mạch tự ủ, Tiết Uyển Đồng nhìn tới hai bia lớn kia, nói:

- Chỉ có hai chúng ta còn muốn uống bia à?

Giọng điệu Đường Na thể hiện vẻ đương nhiên nói:

- Hôm nay không phải hết năm sao, đàn ông có thể uống bia, phụ nữ không thể uống bia sao, uống chút bia càng có không khí hơn, nói ra chúng ta cũng đã nhiều năm không gặp, hai bên đều có cảm giác xa cách không ít đâu.

Tiết Uyển Đồng nghe thấy Đường Na nhắc tới tình nghĩa bạn học cũng lập tức dâng trào chút cảm xúc, cộng thêm mấy ngày gần đây trong lòng vẫn luôn có tâm sự, cũng có chút buồn bực, cũng không từ chối nữa:

- Được, chúng ta uống một chút.

Đường Na cười ha ha nói:

- Được, uống một chút, ăn xong chúng ta tới quán bar chơi.

Tiết Uyển Đồng lắc đầu nói:

- Không tới quán bar đâu, hai cô gái chúng ta đi tới nơi như vậy dễ dàng dẫn tới rắc rối.

Đường Na cười nói:

- Có thể có phiền toái gì, chúng ta chơi của chúng ta, cậu sợ ai ăn đậu hũ của cậu sao, nhưng cũng đúng, cậu xinh đẹp như vậy, tới quán bar chắc chắn sẽ có nhiều gã đàn ông tới gần.

Tiết Uyển Đồng tức giận nói:

- Cậu không phải cũng như vậy sao, hai cô gái tới quán bia, sợ rằng cũng sẽ dẫn tới một đám ruồi nhặng, đâu ra tâm trạng chơi nữa?

Đường Na thấy thái độ của Tiết Uyển Đồng đối với việc tới quán bia không mấy tốt, cũng không miễn cưỡng nữa:

- Được, chúng ta ở đây từ từ uống, từ từ cùng trò chuyện!

- Được, hoàn cảnh ở đây cũng khá thanh tĩnh, rất thích hợp nói chuyện phiếm, trong quán bia ngoại trừ uống bia ra không có thú vui gì khác cả!

Đường Na giơ cốc lên:

- Tới, vì chúng ta đã lâu mới gặp lại, uống!

Đồ ăn mà Đường Na gọi cũng đã được mang lên, hai người vừa trò chuyện vừa uống, nhưng phần lớn cuộc trò chuyện đều xoay quanh thời còn đi học.

Người bạn học nào đó ban đầu thích cậu, người bạn học nào đó sau đó ra nước ngoài du học, người bạn học nào đó cưới một con gái nhà quan đời thứ hai có dáng vẻ rất xấu...

Tiết Uyển Đồng từ lần trước gặp mặt Tần Dương, bị sự quan tâm của Tần Dương trong lúc lơ đãng đã hoàn toàn thúc đẩy sự thực trong nội tâm của cô, Tiết Uyển Đồng liền khiến bản thân trầm mê trong công việc, muốn mượn sự bận rộn để mê hoặc bản thân, cứ như vậy chớp mắt mà đã chuẩn bị sang năm mới.

Trong khoảng thời gian tương đối đặc biệt này, Tiết Uyển Đồng không tăng ca, nhưng trong lòng có chút trống rỗng, đúng lúc Đường Na gọi điện thoại hẹn cô ăn cơm lần nữa, hơn nữa còn nói có một mình cô ta tới, Tiết Uyển Đồng lập tức đáp ứng, cũng muốn nhân cơ hội này ra ngoài một chuyến hít thở không khí.

Mấy ngày gần đây, Tiết Uyển Đồng cảm thấy bản thân sắp không thở được rồi.

Lúc trước khi cô còn chưa khai mở nội tâm của mình thì còn có thể không nghĩ tới, nhưng khi cô hiểu được trái tim mình như thế nào, mỗi ngày cô đều sẽ không thể kiềm chế được mà nghĩ tới.

Cô chú ý tới weibo của hắn, chú ý tới hành tung của hắn, nhìn hắn qua video clip, quá tấm hình của hắn...

Cô thường sẽ nằm trên giường ngẩn ngơ, nghĩ tới từng ký ức mà cô và hắn đã cùng trải qua, nghĩ tới khi hai người cùng uống bia, khi hắn giải quyết rắc rối giúp cô, thậm chí tay của cô cũng sẽ có lúc vô ý đặt lên ngực, trong đầu lại nhớ tới tràng cảnh lúc trước cô nằm trên giường, Tần Dương châm cứu mát xa chạm tới ngực của mình, sau đó khuôn mặt vô thức đỏ bừng tới mang tai, tim vô thức đập rộn lên...

Cồn của bia là chất xúc tác cảm xúc tốt nhất.

Tửu lượng của Tiết Uyển Đồng cũng không kém, được Đường Na khuyên bảo mà uống tới bốn chai, lời nói ra cũng nhiều hơn, nhưng cô vẫn mạnh mẽ để chuyện của Tần Dương trong lòng, không thể nói ra...

- Đây đã là chai cuối cùng rồi, không uống nữa, mình đi toilet một chút...

Sau khi Tiết Uyển Đồng đi tới nhà vệ sinh, ánh mắt Đường Na nhanh chóng liếc quanh một vòng, sau khi xác nhận không có ai chú ý tới mình thì nhanh chóng ném vào trong cốc bia đã chỉ còn lại một nửa của Tiết Uyển Đồng...
Bình Luận (0)
Comment