Chương 1297: Người trong giang hồ, thân bất do kỷ
- Nào, mở miệng.
Tần Dương bóc xong một con tôm trực tiếp đút tới miệng của Hàn Thanh Thanh, cười ha hả nói:
- Cho ăn rồi!
Hai mắt Hàn Thanh Thanh nhìn con tôm, khẽ nói:
- Cho ăn? Anh đút cho heo nhỏ ăn à?
Tần Dương cười hả hê nói:
- Đúng đấy, heo nhỏ nhà anh!
Hàn Thanh Thanh bĩu môi, gắp một miếng thịt dê nhét vào miệng của Tần Dương, khẽ nói:
- Vậy còn anh, chính là heo lớn... Heo lớn, há miệng!
Tần Dương há miệng cắn miếng thịt, không để ý chút nào cười nói:
- Heo tốt mà, ngoại trừ đến cuối phải chịu một đao kia, thì cả đời đều được người ta nuôi dưỡng cho ăn ngon, cho dù là là tuổi, mọi người nói tuổi con heo có phúc khí tốt đấy!
Hàn Thanh Thanh cười hì hì nói:
- Đúng nhỉ, anh chính là một con heo lớn lười đấy!
Tần Dương biện bạch:
- Anh lười chỗ nào, em xem gần đây anh chịu khó nhiều thế nào, ban ngày khám bệnh, buổi tối nghiên cứu bệnh án, chăm chỉ biết bao, hơn nữa cũng cứu được rất nhiều người, coi như đã làm được rất nhiều chuyện tốt, em không thấy trên mạng có rất nhiều người đều gọi anh là tiểu thần y sao?
Tần Dương không nói quá, Tần Dương đi theo Mạc Vũ tới bệnh viện thành phố số một khám bệnh, dù sao Tần Dương đã tạo ra liên tiếp ba sự kiện lớn, danh tiếng không nhỏ, chuyện hắn khám bệnh ở bệnh viện đương nhiên cũng bị người ta chụp lại ảnh đăng lên mạng, việc này một lần nữa khiến sóng dư luận sôi trào, lời nói gì cũng đều có.
Có người nói Tần Dương chỉ đang chơi vui, có người nói Tần Dương đang thu hút ánh nhìn, có người nói Tần Dương đang làm chuyện tốt, có người nói Tần Dương đang nâng cao khả năng y thuật của bản thân.
Vì thế mà Tần Dương còn đặc biệt đăng một bài trên weibo, đại khái giải thích một chút, y thuật của hắn còn có chỗ cần học tập nâng cao, kinh nghiệm chữa bệnh thực tế hơi kém một chút, cho nên dưới sự chỉ đạo của sư phụ khám và chữa bệnh cho bệnh nhân có những chứng bệnh nan y khó giải quyết, cũng không thu bất cứ khoản chi phí nào, đồng thời xem như giúp đỡ người đó, đồng thời cũng nâng cao y thuật của bản thân lên.
Nếu như là một bác sĩ bình thường giải thích như vậy sợ rằng cũng sẽ bị những người khác nói là ba phải, đủ loại bình luận trong sáng ngoài tối, đủ lời nghi ngờ, nhưng sau khi Tần Dương đã giải thích như vậy, thì lời nói gì cũng đều có, nhưng không có ai hoài nghi y thuật của Tần Dương không tốt, cũng không nói Tần Dương đang làm càn, dù sao sự thực Tần Dương đã vả mặt các chuyên gia ở Hàn Quốc bày ra trước mắt, huống chi Tần Dương cũng đã nói sư phụ của hắn cũng ở bên cạnh xem xét khám bệnh, như vậy còn có gì phải lo lắng đây.
Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất vẫn là Tần Dương không phải người bình thường, hắn là người có tiền.
Tần Dương còn không phải người có tiền bình thường, hắn vô cùng có tiền.
Tuổi còn trẻ đã gây dựng sự nghiệp gia thế hàng tỉ, hơn nữa sản phẩm tiêu thụ của công ty hắn ngày nào cũng thịnh, trên thị trường cung còn không đủ cầu, ngày nào cũng không biết thu vào túi được bao nhiêu tiền, có thể nói tài sản của hắn mỗi ngày đều không ngừng dâng cao giống như quả cầu tuyết vậy.
Một người bình thường làm chuyện này có lẽ sẽ bị người khác nghi ngờ đủ đường.
Anh làm vì tiền?
Anh làm vì danh tiếng?
Anh nói anh đơn thuần chỉ vì nâng cao y thuật bản thân, ai tin được đây?
Nhưng là lời Tần Dương nói, mọi người lại đều cùng tin tưởng, cho dù có một số người nhìn không vừa mắt Tần Dương, nhưng cũng không đi phản bác lại, vì cho dù bọn họ không ưa Tần Dương, thì bọn họ cũng tin lời Tần Dương nói.
Tần Dương không cần phải nói dối bọn họ, thậm chí còn khinh thường nói dối.
Trên buổi biểu diễn của Miêu Toa, mặc dù Tần Dương phủ nhận bản thân là người cứu người, đa số mọi người đều tin, nhưng đoạn video Tần Dương lái xe mô tô trên đường cuồng nộ bỗng nhiên nổi bật trên mạng, đương nhiên nguyên nhân nổi bật là vì người lái xe bị mọi người nhận ra kia chính là Tần Dương.
Cư dân mạng đều rất có tinh thần tìm hiểu, đám người kia so sánh hình ảnh vụ nổ ở giây cuối cùng kia cùng với quần áo đoạn cắt Tần Dương lái mô tô, phát hiện cả hai hầu như giống nhau.
Tần Dương đã từng giải thích điều này, chính là có người bắt chước cách ăn mặc của hắn để cứu người, phần lớn mọi người đều tin tưởng, vì vụ nổ mãnh liệt như vậy, người kia dùng cơ thể bảo vệ Miêu Toa, có thể không bị thương được sao?
Siêu nhân chắc?
Sau đó không phải Tần Dương đã lên sân khấu sao, ngoại trừ vết thương trên mặt ra, những chỗ khác hoàn toàn không nhìn ra bị thương, cho nên phần lớn mọi người tin lời giải thích của Tần Dương, nhưng trên mạng vẫn có đám người kiên quyết tin tưởng người xông vào cứu người kia chính là Tần Dương.
Chỉ có điều những lời tranh luận hỗn loạn này đối với Tần Dương mà nói không quan trọng, hắn không thèm để ý tới, có không ít phóng viên liên lạc với Tần Dương, hi vọng có thể phỏng vấn được Tần Dương, nhưng tất cả đều bị Tần Dương từ chối, chỉ an tâm làm một bác sĩ ở bệnh viện thành phố sô một.
- Thật ra y thuật của anh tốt như vậy, nếu thật sự làm bác sĩ cũng rất tốt, đi làm, tan ca, không cần phải mệt mỏi như vậy, cứu sống, trợ giúp những người đó, bản thân cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì, còn được người ta tôn kính...
Tần Dương bật cười:
- Đúng vậy, thật ra làm bác sĩ thật ra cũng không tồi, ừ, làm nghệ sĩ dương cầm cũng không tồi mà...
Tần Dương đương nhiên hiểu được Hàn Thanh Thanh nói như vậy có nghĩa là gì, cô có lẽ tình nguyện Tần Dương bình thường một chút, chỉ đơn thuần là một bác sĩ với y thuật cao siêu, hoặc chỉ đơn thuần là một nghệ sĩ dương cầm, bất kể kiếm được bao nhiêu tiền, ít nhất hắn sẽ không gặp phải nhiều chuyện nguy hiểm như vậy, có thể sống cuộc sống an bình, hạnh phúc là được rồi.
Nhưng mà cuộc đời không có giả dụ, cũng không có nếu như, huống chi, Tần Dương dù là y thuật xuất sắc hay biểu diễn piano xuất sắc cũng đều học được từ Mạc Vũ, cũng vì từ sau khi hắn trở thành người tu hành mới có nhiều bản lĩnh như vậy, nếu như hắn chỉ là một người bình thường thì căn bản không có được bản lĩnh như thế...
Lời của Tần Dương chưa nói hết, nhưng Hàn Thanh Thanh cũng đã nghe hiểu được.
Người trong giang hồ, thân bất do kỷ!
Hàn Thanh Thanh cũng biết rất nhiều chuyện về ân oán sư môn của Tần Dương cùng với những chuyện khác của hắn, cho nên cô cũng rất hiểu cho Tần Dương. Tính cách của Tần Dương vốn dĩ không thích tranh đấu tàn nhẫn, nhưng làm truyền nhân duy nhất của Ẩn Môn, trên vai hắn đồng thời cũng phải gánh trách nhiệm khổng lồ.
Tần Dương một lần nữa bóc tôm, đưa tới bên miệng cho Hàn Thanh Thanh:
- Luôn khiến em phải lo lắng, xin lỗi!
Hàn Thanh Thanh há miệng cắn miếng tôm, đồng thời nhẹ nhàng hôn một cái lên tay của Tần Dương, mỉm cười nói:
- Từ lần trải nghiệm trên biển kia, em đã biết anh không phải người thường, cuộc đời của anh tất cũng sẽ đi con đường không giống người thường, nếu như em đã là bạn gái của anh, vậy thì hãy để chúng ta cùng đối mặt đi, không cần nói lời xin lỗi với em, bất kể anh làm chuyện gì, em đều sẽ ủng hộ anh!
Tần Dương gật đầu:
- Anh sẽ khiến bản thân cường đại hơn, để bản thân có được năng lực mạnh hơn bảo vệ mình, bảo vệ em!
Hàn Thanh Thanh mỉm cười, hai mắt híp như ánh trăng rằm:
- Ừ!
Điện thoại của Tần Dương bỗng nhiên đổ chuông, Tần Dương liếc mắt nhìn màn hình, ánh mắt thể hiện thần sắc kinh ngạc.
- Mẹ của chị Đồng.
Tần Dương tháo găng tay ra, cầm điện thoại lên, nghe cuộc gọi:
- Dì Lâm...
Tần Dương mới gọi một tiếng, tiếng khóc nấc của Lâm Phương đã vang lên đầu dây bên kia.
- Tiểu Tần, Tiểu Đồng xảy ra chuyện rồi, con là thần y, xin con hãy cứu nó với...
Tần Dương biến sắc, lập tức đứng dậy khỏi ghế của mình:
- Dì Lâm, dì đừng khóc, chị Đồng bây giờ đang ở đâu?
- Ngay ở phòng cấp cứu bệnh viện thành phố số một...
- Con lập tức tới ngay!